Lý Viên Viên nghiến răng nói: “Thật đáng tiếc tôi công cốc hết. Thẩm Hạ Lan, cô tốt hơn hết nên cẩn thận.”
“Đưa xuống, giao cho cảnh sát, để bọn họ xử lý. Một người học âm nhạc vậy mà hiểu rõ y học dược lý học thâm sâu như vậy, làm sao có khả năng không có người sau lưng được!”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn đột nhiên khiến sắc mặt Lý Viên Viên thay đổi.
“Không có ai đứng sau lưng tôi hết, tôi chỉ muốn Thẩm Hạ Lan chết đi! Chính cô ta đã phá vỡ tài lộ của tôi, cắt đứt tài lộ của người khác, tương đương với việc gϊếŧ chết cha mẹ người ta, mối thù này không thể không báo! Tất cả đều là ý của mình tôi! “
Lý Viên Viên tức giận hét lên, nhưng nhanh chóng bị đưa xuống, còn Thẩm Hạ Lan chân mày cũng nhíu lại.
“Sau lưng Lý Viên Viên có người?”
Nếu như trước đó, Thẩm Hạ Lan thật sự cho rằng Lý Viên Viên chỉ đơn giản là không hài lòng với cô, nhưng những gì cô ta nói vừa rồi không khỏi có chút vẽ rắn thêm chân, khiến cho Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảnh giác.
Tiêu Niệm Vi gật đầu nói: “Nên nói, cô ta là nhân vật nhỏ, không hiểu mấy chuyện này. Hơn nữa thuốc mà chúng tôi kê cho cô là bí mật, vậy mà cô ta lại biết, chỉ chuyện này thôi một nhân vật nhỏ như cô ta không làm được rồi. “
“Chyện này tôi sẽ kiểm tra.”
Diệp Ân Tuấn ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
Ngay dưới mí mắt của anh, Thẩm Hạ Lan bị cướp đi còn bị thương nặng như vậy, hiện tại cũng ngay dưới mí mắt của anh, Thẩm Hạ Lan suýt chút nữa lại bị gϊếŧ.
Xem ra những thuộc hạ dưới tay anh cần phải điều tra một chút rồi “Niệm Vi, xem cho Hạ Lan đi, vết thương của cô ấy hình như bị hở rồi.”
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy vết máu sau lưng Thẩm Hạ Lan, không khỏi có chút lo lắng.
“Được.”
Tiêu Niệm Vi gật đầu, bắt đầu kiểm tra cho Thẩm Hạ Lan.
Diệp Ân Tuấn thuận thế bước ra ngoài.
Vệ sĩ ngoài cửa đã được thay đổi.
Phi cũng chạy tới ngay lập tức.
Thấy sắc mặt Diệp Ân Tuấn không tốt lắm, anh ta nhanh chóng nói nhỏ: “Sếp Diệp, tôi sẽ về kiểm tra ngay lập tức.”
“Những vệ sĩ này đều là người của mình sao?”
Diệp Ân Tuấn ánh mắt lạnh lùng, lạnh đến mức khiến người ta run sợ.
Phi cắn môi dưới nói: “Không phải, người của chúng ta đang ở Hải Thành trông chừng cha mẹ Thẩm, trong khoảng thời gian này, có rất nhiều người xin nghỉ, không đủ nhân lực, vệ sĩ bên này tạm thời là tôi thuê đến.”
Diệp Ân Tuấn tuy rằng không nói gì, nhưng ánh mắt sắc bén như kiếm, đâm Phi đến suýt nữa tự sát tạ tội.
“Thực xin lỗi, sếp Diệp, là lỗi của tôi. Tôi sẽ đi sàng lọc nhân viên ngay.”
“Thay hết đi! Để người của chúng ta tiếp quản. Gọi về tất cả những người đã xin nghỉ, nếu không đủ đến căn cứ điều qua. Tự mình đi xuống chịu phạt đi. Hạ Lan lần này không sao cả, trong cái rủi có cái may, lỡ như xảy ra chuyện gì, cái mạng của anh cũng không đủ đền đâu.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn khiến Phi nhanh chóng gật đầu.
Nghe tin Thẩm Hạ Lan gặp nạn, cả trái tim Phi sắp vỡ đến nơi rồi.
Anh ta hối hận không thôi, vội vàng điều tra, đợi sau khi Diệp Ân Tuấn phát hỏa xong rồi, Phi nhanh chóng đưa đồ trong tay ra.
“Tôi đã kiểm tra. Sau khi Lý Viên Viên bị phong sát, có người liên hệ với cô ta, còn bí mật đưa gia đình cô ta xuất ngoại. Bây giờ Lý Viên Viên là tử sĩ rồi, tôi đoán không hỏi được tin tức gì hữu ích từ miệng cô ta đâu.”
Lời nói của Phi khiến ánh mắt Diệp Ân Tuấn trầm xuống vài phần.
Tử sĩ sao?
Anh có cách khiến người chết nói chuyện, một tử sĩ thì tính là gì?
Bây giờ anh có hơi tò mò không biết người đứng sau là ai.