Ông Hoàng Xa Xỉ Phẩm

Chương 42: Rượu Vang Đỏ

Cái tát trời giáng mà cô vừa ban tặng khiến du͙© vọиɠ trong anh lại sùng sục dâng trào, cơ thể anh phừng phừng nóng lên, vật ngạo nghễ kia đã nhô lên như ẩn như hiện qua lớp quần âu.

Anh thì thào bên tai cô

"Em sẽ phải trả giá khá đắt đấy...bé cưng!"

Cô nghe câu được câu không, miệng liền lẩm bẩm:

"Trả giá gì chứ? Chẳng phải...chẳng phải lấy thẻ của anh trả nhân viên rồi sao?"

Anh cũng mặc kệ cô lèm bèm, động tác nhanh nhẹn, anh cởi sạch đồ trên người mình ra một cách nhanh chóng, vì...anh không chờ nổi nữa rồi.

Anh áp chế trên người cô, dùng ngón tay lướt qua bờ môi đỏ mọng ngọt ngào, tiếp đó là dùng đôi môi thăm hỏi tới cần cổ trắng nõn của cô.

Ưʍ...

Tiếng kêu ám muội phát ra từ miệng cô càng khiến con quái vật trong anh trở nên điên cuồng. Anh ngậm lấy đầu nhũ hoa triền miên má sát.

Mặt cô nhăn lại rồi kêu lên:

"Ư...đau!""Xem em còn dám coi lời tôi như mây thoảng gió bay không!"

Sẵn có chai rượu vang ngay tại đó, anh chậm rãi rót nó vào ly rồi uống một ngụm. Nhìn ngắm cơ thể cô đang uốn éo như một con sâu, anh không nhịn được nên đã đổ hết rượu lên người cô, bao gồm...cả nơi mẫn cảm.

Chiếc lưỡi ướŧ áŧ lướt qua từng vị trí mà rượu đã đổ. Cơ thể cô lại càng trở nên căng cứng, cái thứ nước có mùi rượu kia đang lan tràn ra khắp cơ thể khiến cô không ngừng ngọ nguậy.

Anh đặt lưỡi xuống nơi mẫn cảm và hút hết mật ngọt từ rượu, đưa lưỡi đùa nghịch điểm G của cô.

Hơi thở ngày một dồn dập và khó thở khiến cô lại tiếp tục rêи ɾỉ

"Ưʍ...!"

Màn dạo đầu cũng đã đủ, nơi mẫn cảm cũng đã ướŧ áŧ, anh không chần chờ mà tiến thẳng vào trong.

Cô nửa tỉnh nửa mê liền nhăn nhó mặt, tay theo phản xạ khùa khoạng khắp nơi, cảm giác như có dòng điện chạy "rọet" qua cơ thể cô lại càng khiến cô phải thở dốc. Cô kêu nhỏ:

"Á...ư...!"

Tìиɧ ɖu͙©...đối với anh chính là thứ không thể thiếu, nhưng...phải với đúng người, như cô chẳng hạn. Anh...chưa từng bao giờ biếи ŧɦái với người phụ nữ nào...trừ cô

Anh...chưa bao giờ cầm thú, thậm chí là chưa từng muốn chiếm hữu ai làm của riêng, muốn áp chế hay bất cứ điều gì...trừ cô.

Anh điên cuồng...anh mê dại cô quá rồi. Nếu có một ngày, cô không cạnh anh nữa thì sẽ thế nào?

Tất nhiên là...anh sẽ bám theo cô tới cùng trời cuối đất.

Một lúc sau...

Anh nằm cạnh ôm lấy cô vào lòng, cô như con mèo con bị kiệt sức liền ngoan ngoãn ngủ trong l*иg ngực anh. Ngay cả khi...anh bế cô vào phòng tắm thì cô cũng không hay biết.

Hai thân thể trần trụi ngồi lại vào bồn tắm nước nóng, hơi nóng bốc lên khiến Thanh Di dần dần tỉnh lại.

Cô đang ngồi tựa lên cái gì vậy? Như là l*иg ngực của ai đó. Thanh Di chậm chậm ngoài đầu ra sau, Cao Lang đang nhàn nhã tựa đầu vào thành bồn tắm.

Cô xấu hổ định đứng dậy thì bị anh ôm eo kéo xuống. Anh cười cười nói:

"Đâu phải lần đầu nữa mà em phải xấu hổ!"

Nhìn cái con người không có liêm sỉ, cô bất lực chửi rủa:

"Tên khốn kiếp!"Anh như đã quen với những lần chửi rủa dã man của cô, vì thế nên sắc mặt anh cũng chẳng si nhê tẹo nào, anh nói:

"Tội em rất lớn. Tôi làm vậy cũng là cách trừng phạt nhỏ nhỏ thôi!"

"Tội lớn là tội gì?"

"Thứ nhất, tôi nói năm giờ về nhưng em đã không thực hiện được. Thứ hai, uống say không biết đâu là trời đất, phải để tôi tới đưa về. Thứ ba, rủ rê người làm trong nhà uống rượu, làm mất trật tự an ninh khu đô thị. Thứ tư, không có ý thức tự giác!"

"Cái lý luận gì vậy? Anh nói năm giờ là cứ phải năm giờ sao? Anh đừng có áp chế người khác quá đáng. Còn nữa, rủ rê họ uống rượu là sai à? Họ cũng có quyền được uống. Từ giờ trở đi, họ là bạn tôi, anh mà dám làm gì họ...tôi sẽ kiện anh!"

"..."

Nhìn cô như một con mèo đang giơ nanh múa vuốt anh liền phì cười và đành lặng câm. Nếu ngồi nói lý với cô khéo còn dài tập hơn cả phim ấn độ mất.

Anh kéo cô đứng dậy, lấy vòi hoa sen phun lên người cô. Cũng vì còn bực bội nên cô cũng chẳng thèm nói gì cả. Anh xả nước xong, cô lập tức cuốn khăn bông rồi đi ra ngoài trước.

Nhìn lại đồng hồ cũng đã mười giờ rồi, mắt cũng đã rít cả lại nên cô nhanh chóng cuộn tròn người trong chăn nhắm mắt ngủ.

Trong đầu cô liền nghĩ tới cái video nhạy cảm mà anh quay lén. Cô phải tìm cách lấy cái thẻ ghi nhớ đó.

Nhưng...anh giấu ở đâu chứ?

Cô dần mở mắt nhìn xung quanh căn phòng, cô ngồi dậy rồi thò đầu ngó vào phòng tắm, Cao Lang vẫn còn đang thư giãn trong bồn. Thấy thế côi liền nhoẻn miệng và nhẹ nhàng đóng cửa phòng tắm lại.

Bước chân cô không tạo ra tiếng động, cô bắt đầu lục ngăn kéo tủ. Tìm qua tìm lại thì cũng chẳng có gì, tiếp đến là tủ quần áo, cô mở tủ ra và bắt đầu lục lọi mọi thứ trong đó, cô cẩn thẩn tìm từng ngăn túi áo và túi quần. Thậm chí...cả ngăn đồ lót của anh cô cũng tìm cho bằng sạch.

Cao Lang bước ra, thấy cô đang nhét đầu vào cái tủ quần áo, mông thì chổng ra ngoài với cái khăn bông tắm ngắn tũn.

Con thú trong anh vừa kịp chợp mắt nhưng...cái cảnh tượng này lại phải đánh thức nó dậy rồi.

Anh họ "Khụ! Khụ!" vài cái để đánh động cô, Thanh Di vội vàng chui ra với vẻ mặt vô cùng là nai tơ vô số tội. Cô vừa cười vừa nói:

"Tôi...tôi đang tìm bộ đồ ngủ hợp với khí chất của anh!"

"Oh! Thế sao? Nhưng...ngủ với em tôi thích như này hơn!"

Nói xong hắn liền kéo tay cô rồi ném cô lên giường.

Và...

Quá trình hành hạ thể xác lại bắt đầu.