Nghe những gì Lý Mộ Bạch nói, trong lòng Lâm Thanh Diện vô cùng chấn động, anh không ngờ trên thế giới này còn có một quá khứ không muốn ai biết như thế.
Tuy trận chiến giữa ma thần Tu La và các tiên nhân nghe khá giống một truyền thuyết, nhưng Thương Nguyên Giới thật sự tồn tại, hơn nữa Lâm Thanh Diện còn có thực lực, cho nên anh có lý do tin tưởng quá khứ thật sự tồn tại tiên nhân và ma thần Tu La.
“Không ngờ thế giới trước đây lại thần quái như thế, vậy ma thần Tu La kia cũng đúng là lợi hại, một mình đấu lại tất cả các tiên nhân đang hợp tác với nhau trên trái đất.” Lâm Thanh Diện cảm thán.
Lý Mộ Bạch cười cười: “Những gì tôi nghe thấy này cũng không khác gì truyền thuyết cả, dù sao đều là chuyện từ năm nghìn năm trước, thật giả không thể kiểm chứng được, nghe đồn ma thần Tu La có để lại một di tích, mấy năm nay Chúng Thần Điện vẫn luôn tìm kiếm nhưng chưa từng tìm thấy.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, thầm nghĩ dù là thật hay giả, chuyện này cũng đã trở thành quá khứ rồi.
Lúc này trong đầu Lâm Thanh Diện đột nhiên nhớ đến một người, nghĩ Lý Mộ Bạch sống lâu như thế, chắc chắn sẽ biết một vài chuyện về người này.
“Tiền bối, không biết ông có biết gì về người tên Tần Trường Sinh không?” Lâm Thanh Diện hỏi.
Tần Trường Sinh, người đứng đầu bảng treo thưởng của Chúng Thần Điện, nghe nói người này cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa không ai biết ông ta đang ở đâu cả.
Lúc trước khi biết người này, Lâm Thanh Diện đã thấy rất tò mò rồi, bây giờ nhớ tới bèn thuận miệng hỏi một câu.
Lý Mộ Bạch nghe thấy ba chữ Tần Trường Sinh này, sắc mặt rõ ràng cứng đờ lại, sau đó thì có hơi nặng nề.
“Tần Trường Sinh, đương nhiên là tôi biết rồi, năm đó phong ấn bị công kích, tuy cuối cùng tôi sử dụng thần hồn để củng cố, nhưng lúc đó có ba người liều mạng trốn ra từ trong đường nối, Tần Trường Sinh chính là một người trong số đó.” Đôi mắt Lý Mộ Bạch trở nên sâu thẳm.
Nghe thấy câu nói của Lý Mộ Bạch, sắc mặt Lâm Thanh Diện thay đổi, không ngờ Tần Trường Sinh lại là người của Thương Nguyên Giới!
Hơn nữa anh càng không ngờ rằng còn có hai người khác ra ngoài từ thông đạo cùng với Tần Trường Sinh.
Theo lời Quý Trường Thanh nói, thông đạo truyền tống của núi trung tâm này không có giới hạn, người có thực lực mạnh mẽ của Thương Nguyên Giới bên kia cũng có thể qua được.
Hơn nữa có thể liều mình trốn qua dưới sự phong ấn, còn không bị người của Chúng Thần Điện bắt lại, đã đủ để chứng minh sự mạnh mẽ của ba người này rồi.
“Tiền bối, đến nay Tần Trường Sinh vẫn không rõ tung tích, vậy chẳng phải thế giới chúng ta bây giờ đang gặp phải nguy hiểm vô cùng lớn hay sao?” Trong lòng Lâm Thanh Diện chợt sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Lý Mộ Bạch cười nói: “Chưa đến mức đó, tuy ba người Tần Trường Sinh thành công trốn ra khỏi thông đạo, nhưng dưới sức mạnh của phong ấn, ba người bọn họ đều bị tổn thương nguyên khí, lúc chạy trốn đã là lúc hấp hối rồi.”
“Hơn nữa sau khi ba người bọn họ đi vào trái đất vẫn chưa làm ra chuyện gì, đã hơn một trăm năm trôi qua, tuy chúng ta vẫn chưa tìm thấy bọn họ, nhưng bọn họ cũng chưa từng xuất hiện.”
“Thậm chí tôi còn nghi ngờ rằng ba người bọn họ đã chết vì tình trạng thương tích lúc đó rồi.”
Nghe thấy Lý Mộ Bạch nói thế, Lâm Thanh Diện cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thì ra ba người này đã hơn một trăm năm chưa xuất hiện, có lẽ thật sự đã chết rồi.
Đương nhiên chuyện gì cũng không thể nói chắc được, người của Thương Nguyên Giới thực lực mạnh mẽ, Quý Trường Thanh cũng có thể sống hơn một trăm năm mươi năm, cao thủ như bọn họ chắc chắn có thể sống được lâu hơn, có lẽ ba người này đang tịnh dưỡng không chừng.
Sau khi hiểu rõ chuyện của Tần Trường Sinh, Lâm Thanh Diện còn muốn hỏi Lý Mộ Bạch về chuyện Huyền Công, dù sao Lý Mộ Bạch cũng là người có hiểu biết nhiều nhất với Thương Nguyên Giới trong cả Chúng Thần Điện mà. Google ngay trang _ TRUMtruye n.N E T _
Nhưng trong lòng anh lại hơi chần chừ, dù sao Huyền Công cũng là bí mật lớn nhất của anh, hơn nữa sau khi người thần bí kia của Thương Nguyên Giới biết anh tu luyện huyền công cũng tỏ vẻ khϊếp sợ, anh đã biết nó chắc chắn không đơn giản.
Mà anh lại thể hiện ra thiên phú đáng sợ, có lẽ người khác sẽ cảm thấy đây chỉ là tố chất của bản thân Lâm Thanh Diện lợi hại, nhưng không chừng Lý Mộ Bạch sẽ đoán ra được Lâm Thanh Diện tu luyện Huyền Công mới có thể tiến bộ nhanh như thế.
Nhưng nghĩ lại thì thấy Lý Mộ Bạch cũng không phải người xấu, có lẽ không phải người xấu, vả lại ông ấy bị nhốt trong vách đá, dù có biết được chắc cũng chẳng có vấn đề gì.
Cho nên Lâm Thanh Diện bèn hỏi: “Tiền bối có biết đến Huyền Công không?”
Lý Mộ Bạch tỏ vẻ ngạc nhiên, không ngờ ngay cả thứ này mà thằng nhóc này cũng biết.
“Không ngờ cậu lại biết đến sự tồn tại của Huyền Công, hiểu biết của tôi với Huyền Công cũng không nhiều lắm, nhưng biết đây là thứ cao thủ đứng đầu Thương Nguyên Giới vô cùng coi trọng.”
“Nghe đồn Huyền Công này là một cách tu luyện vượt xa cách thổ nạp và công pháp của Thương Nguyên Giới, dùng Huyền Công thực lực dần dần sẽ mạnh hơn tu luyện các loại công pháp khác, nếu có thể tu luyện Huyền Công đến tối đa sẽ có thể trở thành người mạnh nhất thời bấy giờ.”
“Tôi nhớ mang máng lý do ba người Tần Trường Sinh liều mạng chạy đến trái đất là vì có liên quan đến Huyền Công.”
Nghe Lý Mộ Bạch nói xong, Lâm Thanh Diện sửng sốt, nếu anh nhớ không lầm, Huyền Công này là ông nội của Giang Thu Nguyệt đào ra được từ trong mộ của người khác, bây giờ kết hợp với lời của Lý Mộ Bạch, chẳng lẽ lúc trước Tần Trường Sinh từ Thương Nguyên Giới chạy trốn tới trái đất là vì trong tay có Huyền Công ư.
Mà ông ta sau đó lại vì bị thương quá nặng mà chết, bèn mang Huyền Công theo chôn cùng luôn?
Cẩn thận nghĩ lại thì thấy rất có khả năng này.
Đương nhiên Lâm Thanh Diện cũng hy vọng chuyện này là thế, dù sao như thế trên trái đất này cũng ít đi một tai họa.
Sau khi Lý Mộ Bạch nói xong thì quan sát Lâm Thanh Diện một hồi, sau đó dường như nghĩ đến khả năng nào đó, ngạc nhiên hỏi: “Chẳng lẽ cậu tăng cấp nhanh như vậy là vì Huyền Công sao?!”
Lâm Thanh Diện thở dài, không ngờ vẫn bị nhìn ra, nhưng anh đã chuẩn bị tâm lý rồi, cho nên phản ứng cũng không kịch liệt lắm.
“Nếu tiền bối đã nhìn ra, vậy tôi cũng không giấu gì tiền bối, tôi thật sự tu luyện Huyền Công, hơn nữa nếu tôi đoán không lầm thì Tần Trường Sinh này đã chết rồi.”
Lý Mộ Bạch lập tức cười vui vẻ: “Cậu thật sự khiến người ta thấy bất ngờ đấy, tôi thật không ngờ trên người cậu lại có thứ là Huyền Công này.”
“Tiền bối, đây xem như là bí mật của vãn bối, mong tiền bối có thể giữ bí mật giúp.”
Lý Mộ Bạch cười đáp: “Cậu yên tâm, cái này tôi sẽ giữ bí mật thay cậu, nhưng Huyền Công này rất quan trọng, bản thân cậu cũng phải nhớ là đừng cho người khác biết, nếu không sẽ dẫn đến họa sát thân đấy.”
Lâm Thanh Diệp thấy Lý Mộ Bạch nói thế thì nghiêm túc gật đầu.
Sau đó anh nói nguồn gốc của Huyền Công này với Lý Mộ Bạch, hơn nữa còn nói ra suy đoán của mình, cho rằng Tần Trường Sinh đã chết.
Lý Mộ Bạch cảm thấy Lâm Thanh Diện nói có lý, rất có thể ba người trốn ra ngoài trước kia đều đã chết rồi, cho nên hơn trăm năm nay mới chưa từng xuất hiện.
“Thấy cậu thực lực mạnh mẽ, còn có công pháp nghịch thiên như Huyền Công, tôi mới thật sự thấy được hy vọng rồi, cậu chính là tương lai của Chúng Thần Điện đấy!”
“Mà ông già tôi, cả đời cũng chỉ thể ở lại trong vách đá này thôi.” Lý Mộ Bạch cảm thán.
Lâm Thanh Diện chợt hỏi: “Tiền bối, chẳng lẽ thật sự không có cách để ông ra khỏi vách đá sao?”
Lý Mộ Bạch cười nói: “Có thì có, nhưng đã không còn cách để thực hiện nữa rồi, nhưng nói với cậu cũng không sao, nếu tôi muốn đi ra khỏi vách đá phải có đủ Xích Dương Linh Mộc để ngưng kết thần hồn của tôi, nhưng trên thế giới này đã không thể tìm thấy Xích Dương Linh Mộc nữa rồi, ngay cả việc giữ thần hồn của tôi tồn tại cũng vô cùng khó khăn.”
Nghe thấy lời nói của Lý Mộ Bạch, Lâm Thanh Diện tỏ vẻ sửng sốt, sau đó hỏi: “Xích Dương Linh Mộc? Cần bao nhiêu?”