Sau khi nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, đôi mắt Điền Uyên chợt sáng lên, vội vàng mở miệng hỏi: “Không biết người anh em Lâm Thanh Diện muốn thứ gì, chỉ cần là thứ chúng tôi cho được, tôi tuyệt đối sẽ không keo kiệt đâu.”
Đối với Lâm Thanh Diện mà nói, đơn thuốc cấp hoàn mỹ thực ra không có khác biệt gì lớn với mảnh giấy bình thường cả, dù sao anh cũng không biết luyện chế đan dược, cầm trong tay cũng không có ích gì.
Nhưng đối với Dược Thần Cốc mà nói, ba đơn thuốc cấp hoàn mỹ này có thể nói là bảo vật cao cấp rồi, nếu như bọn họ nguyện ý lấy ra thứ có giá trị đủ để trao đổi với Lâm Thanh Diện, thì chắc chắn là có lợi cho cả đôi bên.
“Tôi không có hứng với dược liệu và đan dược cho lắm, trước mắt thứ tôi hy vọng nhất chính là có thể nâng cao thực lực càng nhanh càng tốt, không biết các người có cách để nâng cao thực lực nhanh chóng không?” Lâm Thanh Diện nói.
Cốc chủ của Dược Thần Cốc Điền Uyên đã chính miệng thừa nhận, đơn thuốc cấp hoàn mỹ của Dược Thần Cốc kia căn bản không thể luyện chế ra đan dược cấp hoàn mỹ, đây cũng nói rõ Dược Thần Cốc vốn không có đan dược cấp hoàn mỹ.
Trên điểm này, Dược Thần Cốc thậm chí còn không bằng Lâm Thanh Diện, dù sao trên người của Lâm Thanh Diện vẫn còn thừa lại một viên đan dược cấp hoàn mỹ nữa.
Cho nên sự giúp đỡ của đan dược của Dược Thần Cốc đối với Lâm Thanh Diện hẳn cũng không có hiệu quả rõ ràng.
Còn về mấy dược liệu quý giá kia, Lâm Thanh Diện càng không biết lấy rồi sẽ xử lý thế nào, anh vốn không biến luyện chế đan dược, cũng không thể lấy số dược liệu đó để ăn sống được.
Cho nên cái mà Lâm Thanh Diện cần bây giờ là cách có thể nâng cao thực lực, nếu như Dược Thần Cốc thật sự không có thứ có ích cho việc này, Lâm Thanh Diện mới cân nhắc đến đan dược và dược liệu.
Nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện xong, Điền Uyên nghiêm túc suy nghĩ một hồi, sau đó đối mắt nhìn nhau với chư vị trưởng lão có mặt tại hiện trường vài cái, như thể đang xác định một số chuyện gì đó.
Qua một hồi, Điền Uyên nói với Lâm Thanh Diện: “Cách để nâng cao thực lực thì Dược Thần Cốc tôi có một cách, nhưng chuyện này chúng tôi phải bàn bạc một chút, không biết hai vị có thể tránh đi một chút không?”
Lâm Thanh Diện hiểu ý của Điền Uyên, sau khi gật gật đầu với ông ta, liền đứng dậy, quay người đi ra bên ngoài.
Thượng Sam Tinh Vũ lúc này vẫn đang ngây người, vốn không có nghe thấy bọn họ đang nói cái gì, cho nên cũng không có chú ý thấy Lâm Thanh Diện muốn ra ngoài.
Lâm Thanh Diện thấy cô ta không nhúc nhích, liền vươn tay vỗ vỗ vai của Thượng Sam Tinh Vũ, nói: “Đừng ngây người nữa, chúng ta tránh đi một chút.”
Thượng Sam Tinh Vũ vội vàng đứng dậy, trên mặt vẫn còn mang theo một tia xấu hổ, vội vàng theo Lâm Thanh Diện đi ra ngoài.
Đến bên ngoài sảnh nghị sự, Lâm Thanh Diện hít sâu một hơi, cảm thấy không khí bên trong Dược Thần Cốc này tốt hơn bên ngoài một chút, nói chỗ này phong thuỷ bảo địa, quả thực không quá chút nào.
Lúc này anh quay đầu nhìn sang Thượng Sam Tinh Vũ ở bên cạnh một cái, mở miệng hỏi: “Bộ dạng cô trông như có tâm sự, là bởi vì tôi chiếm đơn thuốc của nhà Thượng Sam cô làm của riêng, cho nên trong lòng cô không vui?”
Thượng Sam Tinh Vũ vội vàng lắc đầu, nói: “Tính mạng của Tinh Vũ đều đã là của cậu chủ rồi, sao lại còn quan tâm đến mấy đơn thuốc đó nữa chứ, càng huống hồ, kể từ khi đồng ý giao tính mạng vào tay của cậu chủ, Tinh Vũ đã không còn là người của nhà Thượng Sam nữa rồi.”
Lâm Thanh Diện gật đầu, anh cũng không định khách sáo với Thượng Sam Tinh Vũ, dù sao khi biết người của nhà Thượng Sam đang tu luyện âm tà chi pháp, thậm chí không đặt sinh mạng của con nít vào trong mắt, Lâm Thanh Diện đã hoàn toàn cho nhà Thượng Sam vào danh sách đen, đừng nói là ba đơn thuốc, cho dù có dỡ bỏ cả nhà Thượng Sam đi nữa, Lâm Thanh Diện cũng sẽ không khách sáo chút nào đâu.
Càng huống hồ đơn thuốc này vốn dĩ thuộc về nước C.
“Vậy sao cô lại trông như có tâm sự nặng nề vậy?” Lâm Thanh Diện vẫn có chút tò mò mà hỏi.
Thượng Sam Tinh Vũ do dự một hồi, sau đó rất bất lực mà thở dài một hơi, mở miệng nói: “Cậu chủ, có phải cậu cảm thấy tôi là người nhà Thượng Sam, cảm thấy tôi cũng từng luyện qua âm tà chi pháp, cho nên chê bai tôi, hôm qua mới không chịu cho tôi giúp cậu chủ giải quyết rắc rối?”
Nghe thấy lời này của Thượng Sam Tinh Vũ, Lâm Thanh Diện phì cười, không ngờ cô ta vậy mà lại đang xoắn xuýt chuyện này.
“Tôi đã nói với cô rồi, tôi có vợ và con gái, cho nên sẽ không làm chuyện có lỗi với họ, cái này không có liên quan đến cô, cô đừng có nghĩ nhiều.” Lâm Thanh Diện mở miệng nói.
Nghe thấy Lâm Thanh Diện nói như vậy, trong lòng Thượng Sam Tinh Vũ thầm thở dài một hơi, sau đó trong lòng cũng sinh ra một tia kính phục với Lâm Thanh Diện.
Người đàn ông luôn mở miệng nói sẽ không làm chuyện có lỗi với vợ thì cô ta đã thấy nhiều rồi, nhưng mấy người đàn ông đó khi đứng trước sự cám dỗ vẫn sẽ làm trái lại lời mà mình đã từng nói qua.
Người có lời nói đi đôi với hành động như Lâm Thanh Diện đây, cô ta thật sự là lần đầu tiên gặp, bản thân cô ta cũng đã cởϊ qυầи áo trước mặt của Lâm Thanh Diện.
Không lâu sau, Điền Uyên đi ra khỏi sảnh nghị sự, trên mặt toàn là ý cười.
“Người anh em Lâm Thanh Diện, bọn tôi đã bàn bạc xong, có thể lấy cơ hội giúp cậu nâng cao thực lực ra để đổi lấy ba đơn thuốc đó.” Điền Uyên nói.
Đôi mắt của Lâm Thanh Diện cũng sáng lên, trong lòng cũng có chút tò mò với cơ hội nâng cao thực lực mà Điền Uyên nói.
Sau khi đạt đến huyền kình đại thành, Lâm Thanh Diện đã rất lâu không thể khiến cho thực lực của mình tiến thêm một bước nữa rồi.
Sau khi chứng kiến sự khủng bố của cao thủ hoá kình, Lâm Thanh Diện càng cảm thấy thế giới này còn nguy hiểm hơn những gì anh tưởng tượng nữa, cho nên nâng cao thực lực là chuyện cấp bách.
Chỉ cần bản thân mình đủ mạnh, mới có thể bảo vệ hai mẹ con Hứa Bích Hoài chu toàn, cho nên gặp được cơ hội có thể nâng cao thực lực, anh đương nhiên sẽ không bỏ qua.
“Trong cấm địa của Dược Thần Cốc tôi, có một cái ao kỳ diệu, cái ao nước này được hình thành tự nhiên, tồn tại ở Dược Thần Cốc đã hơn ngàn năm, nước trong ao có công hiệu thay gân đổi tuỷ, cộng thêm sự truyền thừa mấy trăm năm của Dược Thần Cốc tôi, mỗi năm đều sẽ bỏ một lượng lớn kỳ trân bảo dược vào trong ao nước này, cho nên ao nước này đã trở thành bảo vật cất giữ quan trọng nhất của Dược Thần Cốc tôi.”
“Mỗi một đệ tử của Dược Thần Cốc, đều có một cơ hội vào cái ao nước đó, cao thủ cảnh giới tông sư của Dược Thần Cốc tôi sở dĩ nhiều hơn thế giới bên ngoài như vậy, tám phần là bởi vì hiệu quả của ao nước này.”
“Mỗi một đệ tử ngâm mình qua ao nước này, sau khi ra ngoài, đều sẽ sinh ra sự biến hoá trời long đất lở, cho dù có là tên ngốc học võ, sau khi ngâm trong đó qua, cũng có thể trở thành thiên tài võ học không kém bất kỳ ai.”
“Nếu như người anh em Lâm Thanh Diện đồng ý giao ba đơn thuốc đó cho tôi, chúng tôi có thể phá lệ cho người anh em Lâm Thanh Diện đến cái ao nước đó ngâm một lần, thế nào?”
Nghe thấy lời của Điền Uyên, Lâm Thanh Diện lập tức dấy lên một sự hứng thú cực lớn, không ngờ Dược Thần Cốc lại có một nơi thần kỳ như vậy.
Anh không có do dự, liền đồng ý với Điền Uyên.
“Mong người anh em Lâm Thanh Diện cho tôi xem ba đơn thuốc đó một chút, nếu như thật sự là đơn thuốc cấp hoàn mỹ, tôi liền đưa người anh em Lâm Thanh Diện đây đến cấm địa Dược Thần Cốc.”
Lâm Thanh Diện lấy ba tờ đơn thuốc đó ra, đưa cho Điền Uyên.
Hai tay Điền Uyên có chút run rẩy mà nhận lấy, sau đó xem kỹ một lần, càng xem thần sắc trên mặt càng kích động, đến cuối cùng thậm chí có chút không màng đến hình tượng nữa.
“Ba tờ đơn thuốc này là thật, là đơn thuốc cấp hoàn mỹ chân chính, tôi sẽ đưa cậu đến cấm địa Dược Thần Cốc ngay, hy vọng ao nước của Dược Thần Cốc tôi có thể giúp cho người anh em Lâm Thanh Diện đây nâng cao thực lực.”
Nói xong, ông ta liền đi về phía trước, thậm chí vì quá kích động mà suýt chút đã vấp té.