Lâm Thanh Diện nghe thấy lời này của ông ta, sắc mặt cũng biến đổi, không nghĩ tới ông ta lại biết sự tồn tại của huyền kình.
“Ông đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu.” Lâm Thanh Diện trực tiếp mở miệng.
Huyền kình xem như là bí mật của anh, trước khi làm rõ sức mạnh này rốt cuộc là chuyện gì thì anh tuyệt đối không thể nói chuyện mình có huyền kình cho người khác biết.
Hơn nữa nhìn phản ứng của Lôi Uyên Hành sau khi đoán được mình dùng huyền kình, Lâm Thanh Diện cũng có thể suy luận ra huyền kình tuyệt đối không đơn giản.
Có thể khiến một vị tông sư mất khống chế như vậy thì tất nhiên huyền kình dính líu cực kỳ lớn.
“Đừng ở đây giả bộ hồ đồ với tôi, cậu có thể dùng thực lực nội kình đại thành đánh với tôi ra như vậy, ngoài trừ tu luyện huyền kình, tôi không nghĩ ra khả năng nào khác!” Lôi Uyên Hành trực tiếp vạch trần anh.
“Mấy năm nay, tôi luôn tìm kiếm phương pháp tu luyện huyền kình, vì manh mối thực sự quá ít, tôi luôn cho rằng nó chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi, nhưng điều khiến tôi không nghĩ tới là hôm nay lại có thể kiến thức tới uy lực của huyền kình trên người cậu.”
“Có thể lấy thực lực nội kình đại thành đối chọi với sức mạnh của tông sư cảnh, xem ra huyền kình quả nhiên như trong gia phổ Lôi gia tôi nói, nắm được huyền kình, mới thật sự là nắm được sức mạnh.”
“Lâm Thanh Diện, cậu nói cho tôi biết cách tu luyện huyền kình, tôi có thể bỏ qua một mạng cho cậu, hơn nữa đồng ý nhận cậu làm đồ đệ, có Lôi Uyên Hành tôi ở đây, sau này tuyệt đối sẽ không có ai dám có ý đồ với cậu, cậu thấy thế nào?”
Dáng vẻ Lôi Uyên Hành lúc này khá mất khống chế, nhưng ông ta không để ý nữa, sau khi đạt tới tông sư cảnh, thứ ông ta theo đuổi chỉ có sức mạnh, nhưng giới hạn thiên phú, tông sư cảnh đã là cực hạn của ông ta rồi, ông ta cũng là vô ý mở xem gia phổ mới biết được sự tồn tại của huyền kình.
Nghe nói sức mạnh mà huyền kình có thể bộc phát ra gấp nội kình mấy lần thậm chí mấy chục lần, chỉ cần ông ta có thể có được phương pháp tu luyện huyền kình, vậy thì có thể tiến thêm một bước trên cảnh giới vốn có.
Lâm Thanh Diện thấy dáng vẻ này của ông ta, trong lòng càng thêm hiểu rõ tầm quan trọng của huyền kình, đối diện với điều kiện ông ta nói, anh không chút động lòng, anh không chút nào tin tưởng vị tông sư ban nãy còn thề nguyền son sắt muốn gϊếŧ chết mình, hơn nữa Lôi Uyên Hành rất có khả năng gϊếŧ anh sau khi anh nói ra phương pháp tu luyện huyền kình.
Dù sao thì Lôi Uyên Hành cố chấp với sức mạnh như vậy, ông ta sao có thể để trên đời này tồn tại một người khác nắm giữ huyền kình, đặc biệt là thiên phú của người này còn khủng bố như vậy.
“Đừng ở đây nói linh tinh, chiến đấu còn chưa kết thúc, phân tâm thì sẽ xui xẻo đó!”
Lâm Thanh Diện nói một câu với ông ta, lòng bàn tay đã tích lũy sức mạnh, anh tranh thủ lúc ông ta nói chuyện ban nãy mà chuẩn bị xong chiêu cuối cùng trong ba đại tuyệt chiêu.
Lôi Uyên Hành hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Cậu đừng không biết tốt xấu ở đây, nếu cậu không nói, kết cục của cậu chỉ có thể là con đường chết!”
Lâm Thanh Diện cười cười, nói: “Vậy sao, ông tiếp được chiêu này của tôi rồi nói đi!”
Anh đẩy lòng bàn tay mình ra ngoài, sức mạnh mang theo khí thế kinh thiên động địa thoáng chốc tràn ra khắp nơi.
“Kinh Lôi chưởng!”
Chiêu thức cuối cùng trong ba đại tuyệt chiêu, mang theo sức mạnh toàn thân của Lâm Thanh Diện bao trùm về phía Lôi Uyên Hành.
Sắc mặt ông ta biến đổi, không nghĩ tới anh còn giấu sát chiêu khủng bố như vậy, ông ta nhanh chóng quyết định, trực tiếp dùng chiêu số mạnh nhất của mình.
“Nhóc con, là cậu tự tìm chết, không thể trách được tôi!”
Sức mạnh toàn thân Lôi Uyên Hành khuấy động, sau đó cũng đánh một chưởng về phía Lâm Thanh Diện.
“Thám Vân chưởng!”
Hai chưởng đối chọi, khí lực cường đại bùng nổ khắp bốn phía, mấy cây đại thụ cách khá gần hai người đều bị khí lực này đánh trúng, trực tiếp bật gốc.
Đám người tầng quản lý nhà giam thấy một màn này đều sắc mặt ngưng trọng, không nghĩ tới cuộc chiến của Lâm Thanh Diện và Lôi Uyên Hành lại có thể đạt tới mức độ này, thực sự khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Một đống bụi đất bay lên, trực tiếp bao trùm lấy họ, khiến đám người không cách nào nhìn rõ hai người họ bây giờ rốt cuộc là tình huống thế nào.
Trong bụi đất, Lâm Thanh Diện ngã trên đất, ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra, chưởng vừa rồi hoàn toàn lấy hết tất cả sức mạnh trong cơ thể anh, đây là lực chiến đấu mạnh nhất anh có thể bạo phát ra hiện tại.
Mà chính vì cú va chạm ban nãy, Lâm Thanh Diện mơ hồ cảm nhận được nút chai của huyền kình tiểu thành mà anh đạt tới dường như đã lỏng lẽo.
Anh không chút do dự, nhanh chóng ngồi xếp bằng trên mặt đất, tĩnh tâm cảm ngộ cảm giác xuất hiện trong lòng, nếu không ngoài dự đoán, anh rất nhanh sẽ có thể đột phá tới huyền kình đại thành.
Bên khác, Lôi Uyên Hành cũng nửa quỳ trên mặt đất, khóe môi có tia máu, sắc mặt còn tái nhợt hơn ban nãy vài phần.
Kích mạnh nhất này của Lâm Thanh Diện lại khiến một vị cao thủ tông sư cảnh như ông ta chịu trọng thương, điều này khiến Lôi Uyên Hành càng thêm khát vọng phương pháp tu luyện huyền kình, chỉ cần Lâm Thanh Diện còn sống, ông ta nhất định phải hỏi ra phương pháp tu huyện từ trong miệng anh.
Chiêu đó của Lâm Thanh Diện mặc dù rất mạnh, nhưng ông ta cũng dùng công kích mạnh nhất của mình tiếp nhận, ông ta bây giờ bị thương nặng, tình hình của Lâm Thanh Diện nhất định còn tệ hơn ông ta, nếu không ngoài dự đoán thì anh hẳn đã không còn lực chiến đấu, trong tình huống này, ông ta muốn hỏi ra gì đó từ trong miệng anh cũng không tính là khó khăn.
Ông ta cắn răng đứng dậy, đi từng bước tới chỗ anh, xuyên qua bụi đất, rất nhanh, ông ta đã nhìn thấy Lâm Thanh Diện đang ngồi xếp bằng trên đất.
“Lâm Thanh Diện, thực lực của cậu có thể dùng từ kinh diễm để hình dung, đây chính là sức mạnh huyền kình cho cậu, nếu tôi có thể luyện thành huyền kình, thực lực nhất định có thể đột phá cấp độ tông sư, đến lúc đó, khắp thiên hạ này còn ai là đối thủ của tôi?”
“Tôi biết trong lòng cậu có điều cố kỵ, nhưng cậu hẳn hiểu rõ, cậu bây giờ dù có huyền kình cũng vẫn không phải đối thủ của tôi, nếu lại cho cậu thêm một khoảng thời gian, có lẽ tôi thật sự có khả năng bại trên tay cậu, nhưng cậu bây giờ đã không còn cơ hội này nữa.”
“Một kích ban nãy hẳn đã là cực hạn của cậu rồi đi, mặc dù tôi trọng thương, nhưng vẫn có thể lấy tính mạng cậu dễ như trở bàn tay, cậu hẳn hiểu rõ tình cảnh của cậu bây giờ, mau giao phương pháp tu luyện huyền kình ra đi.”
Nói rồi, ông ta vươn tay về phía Lâm Thanh Diện.
Chính vào lúc này, Lâm Thanh Diện bỗng nhiên mở mắt, khí thế chán nản trên người anh chớp mắt biến mất không còn tăm tích, khí thế quanh người không ngừng trở nên cường đại, sức mạnh trong cơ thể cũng liên tục nâng cao.
Cuối cùng, vào thời khắc giao thủ sống chết với tông sư, huyền kình trong cơ thể Lâm Thanh Diện đã đột phá tới cảnh giới đại thành, anh cảm thấy sức mạnh đã cạn kiệt của mình như suối nguồn chảy ra.
Lúc này, Lâm Thanh Diện cảm thấy mình có năng lực hủy thiên diệt địa.
Lôi Uyên Hành cảm nhận được biến hóa trên người anh, sắc mặt biến đổi, kinh ngạc kêu lên: “Chuyện này sao có thể! Khí thế trên người cậu sao còn mạnh hơn vừa rồi!”
Lâm Thanh Diện cười với ông ta, nói: “Ông quá lắm lời, không có chút dáng vẻ tông sư nào.”
Nói xong, anh bỗng nhiên đứng dậy, lấy tốc độ Lôi Uyên Hành không cách nào nhìn thấu trực tiếp bóp cổ ông ta, nhấc ông ta lên khỏi mặt đất.