Thịt Ăn Bát Lớn Mới Ngon

Chương 18.19: Trâu già gặm cỏ non

" Vật nhỏ! Bị chính ba ba thao còn gọi hoan như vậy! Nếu như vậy thì thích ai thao sao?! Nga nga nga!"

"A! Nha! A a a!"

Lý Tĩnh ngửa đầu gọi bậy, hai mắt trừng lớn, huyệt thịt kiều nộn không ngừng run rẩy mấp máy, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lão Vương một phen khấu trên eo liễu kéo động eo phối hợp dươиɠ ѵậŧ thọc vào rút ra với tốc độ cấp tốc, đem dâʍ ɖị©ɧ bên trong âʍ đa͙σ thọc văng tung tóe khắp nơi.

"Con gái ngoan, tiểu huyệt con cắn ba ba quá chặt...ahhh...... Lại hút chặt một chút, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ hút ra..... Ưʍ..... tiểu huyệt con cũng muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba, đúng không?"

Lý Tĩnh bị hắn dồn dập chống đối làm cho nói không ra lời, chỉ có thể nằm ở nơi đó tùy ý nam nhân kề sát trụ thân thể của cô khiến côn ŧᏂịŧ nóng cháy mãnh cắm huyệt nộn mê người, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ kết hợp chân thật như vậy, lão Vương nhịn không được đong đưa thân thể, cũng làm côn ŧᏂịŧ trong cơ thể hoàn toàn cùng huyệt thịt cọ xát.

"Nga...... Vật nhỏ, con vặn vẹo ..... Kẹp côn ŧᏂịŧ lớn thật thoải mái......"

Lão Vương càng thêm tùy ý ở trên người Lý Tĩnh vuốt ve, côn ŧᏂịŧ cũng không ngừng công kích tới chỗ mẫn cảm, làm cho cô chỉ có thể vặn eo bãi mông tránh né, huyệt nhi phấn nộn lại theo kiều mông đong đưa mà quấn chặt côn ŧᏂịŧ trong cơ thể, không tự giác kẹp lộng làm lão Vương vô cùng khuây khoả, thở dốc cũng càng ngày càng thô nặng.

"Ngoan, đem côn ŧᏂịŧ ba ba nuốt vào đi...... Ưm a...... Vật nhỏ, huyệt con sao lại ... Vẫn nhỏ như thế ...... Cắm nhiều lần như vậy, vẫn là...... Ohhh.... Chặt như thế ......!"

"A a...... Quá sâu......".

Cánh hoa thịt Lý Tĩnh bị nam nhân vuốt ve, lôi kéo, làm nộn huyệt toàn bộ nuốt vào dương cụ, cánh hoa cũng cùng lông mao phía bụng dưới hắn cọ xát, làm nơi riêng tư vốn sung huyết sưng đỏ một phen ngứa ngáy khó nhịn, Lý Tĩnh banh thẳng hai chân, nỗ lực muốn kẹp chặt lại nộn huyệt giữa hai chân, lại chỉ có thể gắt gao kẹp lấy ở côn ŧᏂịŧ đang cắm sâu huyệt động.

Sắc mặt Lão Vương đột nhiên biến đổi, kɧoáı ©ảʍ cọ xát làm hắn thoải mái muốn ngừng mà không được càng thêm ra sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái mông rắn chắc hắn, huy động thật lớn lực làm dươиɠ ѵậŧ qua lại đỉnh lộng nữ nhân không ngừng co rút âʍ đa͙σ mẫn cảm.

"Tiểu tao hóa! Hô hô! Sướиɠ chết! Kẹp chặt như vậy "

Lão Vương tùy ý va chạm làm chân Lý Tĩnh đều mềm, hắn lại càng ngày càng dũng mãnh, côn ŧᏂịŧ ở trong cơ thể không ngừng trướng lớn, mỗi lần đỉnh nhập đều thẳng tắp đỉnh đến tử ©υиɠ.

"A a ──! Nhẹ chút! Muốn đâm hỏng rồi! Nha!"

Khi hắn thật lâu không ngừng kịch liệt va chạm, Lý Tĩnh không thể ức chế hét lên, bụng bị qυყ đầυ đỉnh đến run lên run lên như là muốn phá mở, thời điểm hắn dày đặc chống đỡ, âʍ đa͙σ liều mạng co rút lại, cao trào mật dịch xối lên côn ŧᏂịŧ sưng to đến mức tận cùng.

"Nga nga! Thả lỏng! Con gái ngoan, ba ba muốn bắn! Bắn tới tiểu huyệt con! Nga nga nga!"

Lão Vương nhanh chóng làm va chạm cuối cùng, dùng hết toàn lực trừu đảo hoa huyệt lầy lội bất kham, một bên hôn gương mặt Lý Tĩnh tràn đầy nước mắt, một bên vươn tay trái đè lại âm đế sưng đỏ nhanh chóng qua lại run rẩy, một bên lại nhanh hơn tốc độ dưới thân thao làm.

" Không, không...... Muốn chết, muốn chết......"

"A a ──"

Lý Tĩnh bị hắn thao chịu không nổi lắc lắc đầu, kɧoáı ©ảʍ không ngừng tích lũy, thân thể nho nhỏ không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ kịch liệt kịch liệt như thế bắt đầu co rút bắt đầu run rẩy, âʍ đa͙σ tham lam hút chặt dương cụ hắn hung mãnh thọc vào rút ra, cả người thống khổ lại thoải mái không ngừng rêи ɾỉ.

"Ngoan! Nhanh gọi ba ba! Mau gọi, Nói con muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba ba! Muốn ba ba bắn đầy bụng nhỏ! Còn muốn sinh thêm một em trai, mau nói... "

Lý Tĩnh tựa như cá nằm trên thớt, vô ý thức phát ra lời nói mơ hồ không rõ "A a......! Ba ba, ô ô...... Con gái muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ a, muốn ba ba bắn đầy con..... A! Đừng xoa! Đừng xoa a! Ô ô......"

"Nga! Nga! Nga!"

Lão Vương thao muốn nổi điên, cuối cùng cả người ghé vào trên người Lý Tĩnh cuồng loạn rêи ɾỉ, cực đại qυყ đầυ nhiều lần đều hung hăng thọc đến cổ tử ©υиɠ, thẳng tắp thao tử ©υиɠ kiều nộn sắp nhũn ra dâʍ ŧᏂủy̠. Lý Tĩnh một lần lại một lần thống khổ đạt tới cao trào triều xuy Lão Vương

mới gắt gao đứng vững trong nhục phùng run rẩy kích cuồng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng ....

Lão Vương lau sơ cái trán ướt dầm dề mồ hôi, tách ra hai chân Lý Tĩnh mềm không có trực giác đánh giá một phen, thấy không bị thương vừa mới chuẩn bị chơi lần thứ hai, liền nghe thấy một giọng nói từ phía sau truyền đến:

"Ba, ba đã làm qua một lần, có phải hay không nên đến phiên con.