Hai người hôn giống như chết đói, bàn tay Chu Khải xoa nắn ngực An Kỳ xong rồi liền đi xoa bắp đùi, vói vào trong váy sờ soạng, hung tợn phỉ nhổ.
"! Dâʍ đãиɠ, cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc !"
"Ưʍ......!"
An Kỳ bị hắn thô bạo xoa hạ thể, toàn thân đều nổi lên tê dại, đương lúc hai ngón tay hắn trong cơ thể cô qua lại nhanh chóng thọc vào rút ra An Kỳ càng là thoải mái đến thét chói tai, "A......! Chu tổng! Anh. Anh sẽ lộng a!"
"Nói! Muốn tôi làm hay không !"
Chu Khải lại bỏ thêm một ngón tay, ba ngón đồng thời hoàn toàn đi vào nhanh chóng moi lộng, phát ra tiếng nước "Phụt phụt".
"A a! Làm em! Chu tổng làm chết em"
"Thật dâʍ đãиɠ, vẫn chưa thao mà đã chảy ra nhiều nước như vậy! Xem tôi hôm nay nếu không làm em kêu cha gọi mẹ, tôi không mang họ Chu. "
Chu Khải bị du͙© vọиɠ bức đỏ mắt, lúc này hắn chính là một con thú phát tình, trong mắt chỉ có hai chữ " thao huyệt ", một phen kéo ra hai bắp đùi An Kỳ vọt vào là một khắc quả thực sự sướиɠ đến da đầu tê dại!
"Gừm!" - bà xã! Thực xin lỗi! Anh thật sự nhịn không được!
Ở lúc An Kỳ xoắn thân mình phóng lãng rêи ɾỉ, đón ý nói hùa cuối cùng Chu Khải bắt đầu từng cái đĩnh động rắn chắc.
"Tiểu tao hóa em kẹp tôi thật chặt!"
An Kỳ bị hắn cường hữu lực va chạm làm hai mắt mê ly, hai chân gắt gao leo lên thắt lưng không ngừng đong đưa, cánh hoa dán sát hắn hai túi thịt cầu của Chu Khải,hạ thân một mảnh lầy lội.
"A... A a...... Ưʍ...... Chu tổng, anh quả nhiên rất lớn!"
"Tiểu yêu tinh! Thao chết em"
Chu Khải cắn răng, đột nhiên động thân, hưng phấn ở trên mông An Kỳ đánh vài bạt tay, không màng cô thét chói tai, mãnh lực đĩnh động kiện eo, điên cuồng thọc vào rút ra.
Da thịt đỏ đỏ trắng trắng non mềm nhìn thấy sẽ làm Chu Khải có một loại du͙© vọиɠ muốn tàn sát bừa bãi, đây là người phụ nữ thứ hai của hắn, lại thao sướиɠ như vậy, nhất định là trời cao muốn bù đắp cho thiếu sót mà hắn không đạt được khi ở bên Uông Nhụy.
"A...... Không!"
"Muốn nói cái gì? Có phải rất sướиɠ không?! Tiểu dâʍ đãиɠ, thao em có sướиɠ không? "
An Kỳ chật vật làm Chu Khải càng thêm sảng khoái, hắn càng thêm mạnh mẽ thao lộng, chỉ đem An Kỳ thao đến gương mặt ửng đỏ, mắt hàm sương mù.
"A a a! Quá mạnh!"
Một chút, một chút, lại một chút, tiết tấu nam nhân không có kỹ xảo gì, chỉ là cường hãn mà hữu lực va chạm, nhiều lần vọt tới đỉnh điểm, mỗi khi đỉnh đến hoa tâm, cực đại qυყ đầυ ngang ngược căng ra đường đi khẩn trí, lại nhanh chóng rút về, làm An Kỳ phát ra tiếng khóc kêu như mèo con.
Chu Khải cười mắng:
"Không được? Còn tưởng rằng em nhiều nại thao, dám quang mông câu dẫn cấp trên!"
Hắn chính là đói bụng lâu lắm rồi, không tận hưởng thưởng thức sẽ không bỏ qua cho An Kỳ.
"Ưʍ.. Ưʍ...... Người ta chỉ là quá sung sướиɠ sao, a...... Còn muốn......"
An Kỳ híp lại mắt, bị Chu Khải thao cả người nhũn ra, mê luyến nhìn phúc nam nhân không ngừng phập phồng , hắn hảo cường tráng, cô trước nay không thể nghiệm qua kɧoáı ©ảʍ lớn như vậ, làm cô chỉ hy vọng hắn có thể đảo tiến vào địa phương càng sâu.
"A...... Lại tiến vào...... Làm đến bên trong em......"
Bụng nhỏ co rút theo quy luật, chỉ vì muốn bức cho Chu Khải phát cuồng.
"Chỗ nào của em, tôi đều thích! Tiểu yêu tinh!"
Chu Khải chỉ cảm thấy bên trong An Kỳ chặt khẩn trất đến làm người phát cuồng, như là có vô số cái miệng nhỏ hung hăng liếʍ mυ'ŧ hắn, làm hắn mất khống chế, thiếu chút nữa xuất ra.
Đột nhiên đem thịt nhận rút ra, qυყ đầυ to như trứng gà kịch liệt run rẩy, tựa hồ tùy thời sẽ " vỡ đê".
Một tay đem An Kỳ bế lên, để ở trên cửa nâng lên một chân thật sâu đâm vào, hai người trong cổ họng đồng thời phát ra một tiếng sảng khoái thở dài.
Chu Khải thô bạo đĩnh mông, " bạch bạch bạch" làm người không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Anh có làm em thoải mái không!"
Cảm giác được xuân triều giữa hai chân An Kỳ điên cuồng tuôn ra, lại ác ý chậm rãi rút ra phân thân, lại thật mạnh đỉnh nhập!
"A a a a ── muốn chết a!"
An Kỳ cơ hồ trong nháy mắt liền khóc kêu đạt đến cao trào, gắt gao ôm cổ Chu Khải, tiểu huyệt thịt non điên cuồng áp bức côn ŧᏂịŧ, hận không thể đem nam nhân ép khô co rút run run.
"Thật là thân thể dâʍ đãиɠ, nhanh đến cao trào."
Chu Khải thật mạnh cắn lên cổ An Kỳ, đối với tiểu huyệt còn mẫn cảm co rút hắn hung hăng rút ra, lại hung hăng đâm nhập, giữa hai chân An Kỳ lầy lội, hai người hạ thân đánh vào cùng nhau phốc phốc rung động.
An Kỳ sảng không ngừng khóc kêu thét chói tai, muốn đẩy ra người đàn ông đang điên cuồng tàn sát bừa bãi bên trong cơ thể mình, rồi lại bị hắn da^ʍ tà đảo nhập sướиɠ đến chỉ biết run run.
chân An Kỳ đều không đứng được, thế nhưng Chu Khải còn tràn đầy như tinh lực!