“Vâng, cảm ơn chị Ninh.” Lâm Thiền rất thản nhiên, chỉ cần Đường Ninh có thể cho cô ấy một chốn dung thân.
Từ ánh mắt của cô ấy, Đường Ninh có thể thấy rằng Lâm Thiển này nhất định không phải là loại người tính toán, hơn nữa xuất thân cũng không thấp, nếu không thì một người bình thường sao có thể khoác trên người toàn đồ hiệu xa xỉ vậy chứ.
Người trong giới…đúng rồi, trong giới này thứ không thể thiếu nhất chính là sự dơ bần và những bí mật.
Bên kia, chị Long và Lục Triệt cũng vừa về đến nhà…
Mẹ Lục và cha Lục đã chuẩn bị chiếc nôi tốt nhất và những đồ dùng trẻ sơ sinh tốt nhát cho cháu gái nhưng chị Long có thể nhìn ra mẹ Lục sở dĩ làm điều này không phải cam tâm tình nguyện. Bởi vì bà ta muốn có một đứa cháu trai.
Không khí ở trong nhà có chút đè nén, nhưng Lục Triệt dường như nhìn thấu tất cả chuyện này, vì vậy Lục Triệt nói thẳng với chị Long: “Tối hôm qua cho con bú rất muộn, bây giờ đi vào nằm chút đi.”
Chị Long gật đầu, Lục Triệt tốt chính là ở những điểm này, sẽ luôn biết khó khăn của chị ấy.
“Con gái thì sao?”
“Anh dỗ con bé ngủ, anh sẽ gọi em khi con bé đói.”
Chị Long không chút lo lắng đi thẳng vào phòng ngủ.
Lục Triệt bế con gái thăm dò trước mặt mẹ Lục, nhưng bà ta hoàn toàn giả vờ xem như không có gì xảy ra vào buổi sáng, giả vờ vô cùng hoàn hảo. Lục Triệt không có vạch trần, chỉ muốn đợi thời gian cơm trưa tới.
Mà bởi vì chị Long được Lục Triệt bảo vệ cho nên tương đối thoải mái, nhưng đến lúc cùng nhau ăn trưa, bầu không khí trên bàn lại thay đổi.
Đứa bé đang ngủ, cả gia đình bốn người quây quần bên bàn ăn, không ai nói chuyện. Chị Long nhìn trái nhìn phải, trong lòng luôn cảm thấy không tự tin, lúc này Lục Triệt đột nhiên đặt bát đũa xuống, ngẳng đầu hỏi mẹ Lục: “Mẹ, chuyện buổi sáng mẹ nói còn muốn tiểu Man sinh thêm một đứa con trai, con đã suy nghĩ rồi, con nghĩ chỉ cần có một cô con gái là đủ.”
Vẻ mặt của mẹ Lục trong phút chốc trở nên vô cùng khó coi.
“Con không biết vì lý do gì mà mẹ bắt tiểu Man phải sinh một đứa con trai, nhưng đó là chuyện giữa vợ chồng chúng con. Dù mẹ là mẹ của con cũng không thể tùy tiện can thiệp vào cuộc sống của con. Con đã nói điều này nhiều lần rồi. Nếu mẹ có chuyện gì thì cứ tìm con, đừng có mà lần nào cũng làm khó tiểu Man. Mẹ rõ ràng biết cô ấy đã nỗ lực như thế nào chỉ vì muốn khiến hai người thích cô ây.”
Mẹ Lục cúi đầu nhìn chiếc bát sứ trước mặt, không lên tiếng.
“Hơn nữa, cô ấy vừa mới sinh một đứa bé. Mẹ là trưởng bối, bây giờ đi nói chuyện này với cô ấy, mẹ cũng không nghĩ tới việc này có thích hợp không?”
“Cô ấy là vợ của con. Con cưới cô ấy vì con yêu cô ấy. Mẹ cũng là phụ nữ. Tại sao lại muốn làm khó con dâu của mẹ như thế này?”
Mẹ Lục không nói, đặt đũa xuống, đứng dậy rời bàn.
Cha Lục không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng thấy Lục Triệt rất bình tĩnh.
Chị Long giật giật ống tay áo của cậu ấy, có chút không đành lòng: “Anh nói nặng lời quá.”
“Đừng lo lắng, cứ giao cho anh.”
“Tại sao? Còn có thể tại sao chứ?” Mẹ Lục đột nhiên trở lại bàn ăn, vẻ mặt đầy tức giận: “Nhà họ Lục chúng ta đã không chê xuất thân của nó, nhận nó làm con dâu, bây giờ chỉ muốn nó sinh thêm một đứa khó như vậy sao? Buổi sáng tôi mới chỉ đề cập với nó, mới xoay người liền đi kiện với chồng, Long Man cô được lắm.”
“Đây là do con phát hiện. Cô ấy không có nói cái gì hết.
Hơn nữa, chúng con là vợ chồng. Cô ấy muốn sinh con trai thì không cần nói cho biết biết trước sao?” Giọng Lục Triệt cao hơn mấy phần: “Con không hiểu, bây giờ là thời đại nào rồi? Tại sao hai người vẫn còn nhiều hạn chế và yêu cầu đối với người thân của mình như vậy chứ, cuộc sống của chúng con cũng không tồi.”
“Tiểu Man cũng là dựa vào chính mình nuôi bản thân, có chỗ nào kém hơn hai người? Cái suy nghĩ môn đăng hộ đối của hai người từ đâu ra vậy? Mẹ tài giỏi lắm sao?”
“Được rồi, không nói thêm nữa, dù sao không có cháu trai, cái gì cũng không bàn nữa.”
Nghe mẹ Lục tỏ thái độ không muốn nói chuyện nữa, Lục Triệt cũng trực tiếp nói: “Mẹ không tôn trọng vợ con. Dù sau này có sinh con trai, con cũng sẽ nói thật cho nó biết bà nội nó đối xử với mẹ nó như thế nào.”
“Mẹ, làm người phải có giới hạn.”