Đường Khiếu thực sự có tài năng và sức mạnh bùng nỗ như vậy.
“Trời ạ, Đường Ninh, chị thật đẹp…” Đường Khiếu sau khi gặp Đường Ninh cũng cảm thán: “Không phải giống như những gì bên ngoài nói… phát tướng.”
“Nếu chị phát tướng thì sao? Em còn dùng tôi làm nữ chính số một sao?” Đường Ninh cười hỏi, nhanh chóng bảo người kia ngồi xuống.
“Sao có thể chứ, chị luôn tự kỉ luật, em rất tin tưởng chị, chỉ là không ngờ sau khi sinh chị quản lý thân thể lại tốt như vậy.” Đường Khiếu mặc váy dài màu đen, đeo kính gọng vàng nói. Trông có vẻ nhút nhát, rất hợp với một tác giả ru rú ở nhà, không thường xuyên ra ngoài hay giao tiếp với người khác.
“Muốn gặp bọn họ không?” Đường Ninh hỏi sau khi pha cà phê.
“Được ạ?” Đường Khiếu vẻ mặt rất kinh ngạc, có chút ngây thơ đáng yêu.
Đường Ninh gật đầu, sau đó dẫn cô ấy đến nhà trẻ.
Đường Khiếu nhìn thấy bọn họ là hai đứa bé, liền sửng sốt: “Chị… chị sinh đôi? Chúng giống hệt nhau!”
“Ừm, chị chưa công bố với mọi người.” Đường Ninh gật đầu đáp: “Chị chỉ mong hai đứa nhỏ này có một tuổi thơ thật êm đềm.”
“Thật dễ thương……”
Đường Khiếu năm nay 23 tuổi, nhưng cô ấy đã viết được hàng triệu chữ rồi. Hiện tại gây tiếng vang lớn thực sự là “Hoàng phi pháp y”. Trên thực tế, gia đình của Đường Khiếu không giàu có cho lắm, cha mẹ cô ấy luôn cãi vã trước mặt cô ấy. Để thay đổi vận mệnh, cô ấy dấn thân vào con đường sáng tác, khi biết Đường Ninh cũng chính là lúc đang ở dưới đáy của cuộc đời, nhìn Đường Ninh bước từng bước đến hiện tại, cô ấy cũng vui lên và trở.
thành thành viên của giới văn học online, đại thần người người tôn kính.
Ngay sau đó, hai người bắt đầu trò chuyện, Đường Khiếu biết rằng Đường Ninh thực sự không phải là một người tự cao tự đại, nhanh chóng nói với Đường Ninh ý định ban đầu của cô ấy khi viết “Hoàng phi pháp y”. Hơn nữa, tam quan của hai người đều nhất quán một cách đáng ngạc nhiên, chính là hận không gặp nhau sớm hơn, càng nói càng hợp.
“Em tin rằng chị có thể diễn tốt tác phẩm của em, nhưng chị phải chuẩn bị để chịu đựng gian khổ. Nếu chị muốn quay tốt cuốn tiểu thuyết này, chị nhất định sẽ phải chịu rất nhiều gian khổ.”
Nghe Đường Khiếu nói lời này, Đường Ninh khẽ cười: “Đừng lo lắng, nếu như em đem tác phẩm tốt như vậy đến cứu chị, chị đương nhiên sẽ cố gắng hết sức.”
*Đó là bởi vì chị đã từng cứu em.” Đường Khiếu chân thành cảm ơn Đường Ninh: “Có thể chị không biết đối với em, chị có ý nghĩa như thế nào. Khi em khó khăn nhát, chị cho em biết rằng tất cả sự kiên trì đều có thể được đền đáp. Nếu tất cả mọi người trên thế giới này đều có thể cư xử tử tế, em tin rằng sẽ có nhiều người được truyền cảm hứng hơn nữa.”
“Hơn nữa, chị không cần tác phẩm của em cứu chị, bởi vì chị là chính chị, không phải như bên ngoài nghĩ.”
Đường Ninh và Đường Khiếu nói chuyện thoải mái mấy tiếng đồng hồ, về cơ bản, đối với toàn bộ câu chuyện, trong đâu cô đêu có bồi cảnh rât rõ ràng.
Cuối cùng Đường Khiếu thấy đã quá muộn, muốn nhanh chóng về nhà, nếu không thì không biết nói chuyện với Đường Ninh đến khi nào.
“Nhân tiện, em có ý kiến gì về việc lựa chọn nam chính không?”
“Vốn dĩ em cũng rất thích Bắc Thần Đông, nhưng hai người đã hợp tác rất nhiều lần, hơn nữa anh ấy không thích hợp đóng phim cổ trang, cho nên tùy chị quyết định.”
“Thật sự không có ứng cử viên nào khác?” Đường Ninh vội vàng hỏi khi Đường Khiếu rời đi.
“Em có lựa chọn cá nhân, nhưng em không nghĩ là có thể.” Đường Khiếu chịu đựng một lúc, cuối cùng để Đường Ninh hạ thấp người xuống, ghé vào tai Đường Ninh nói một cái tên.
Đường Ninh chớp mắt nhìn cô ấy.
“Anh ấy có thiên phú khí chất của một hoàng đề, cho dù không có kỹ năng diễn xuất, cũng có thể chinh phục khán giả, chinh phục người hâm mộ của cuốn sách!”
Chỉ là ứng viên này không dễ đạt được.
“Không thể đúng không? Em cũng nghĩ không được. Anh ấy hẳn là sẽ không chịu diễn. Lựa chọn vẫn là tùy mọi người vậy. Chỉ cần chị cho là hợp với mình, đó là quyết định tốt nhất.”
Đường Khiếu này cũng quá tin tưởng bọn họ.
Khi các tác giả khác bắm máy, họ đều lo lắng và tiền cử nhiều diễn viên khác nhau. Cô ấy thì tốt rồi, để lại một cái tên không thể, vẫy tay quay đi.