Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 17: Phụ nữ của hắn, chỉ có thể nhìn sắc mặt của hắn.

______________________________________

Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Phong

Thấy mấy người kia dùng ánh mắt cười nhạo nhìn Nhược Nhiên, khuôn mặt tuấn mĩ của Tư Đồ Hiên Nhiên nhất thời trở nên âm trầm, ánh mắt sắc bén nhườm về phía bọn họ.

Mấy người kia nhìn vậy thì liền đổi sắc, nhanh chóng quay đầu đi chỗ khác.

Nực cười, thiếu phu nhân của Tư Đồ gia thiếu là vợ hắn thì chỉ được nhìn sắc mặt hắn, tại sao phải quan tâm tới sắc mặt kẻ khác.

Nhược Nhiên cúi thấp đầu, cẩn thận uống nước trái cây.

"Cô chưa từng ăn beaktast?" Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng hỏi.

Nhược Nhiên gật đầu, cô làm gì có tiền tới những nơi sang trọng thế này ăn beaktast.

Tư Đồ Hiên Nhiên bật cười một tiếng.

Nhước Nhiên nghe âm thanh đó cực kỳ chói tai, cô ngẩng đầu lên, nghiêm mặt, lạnh lùng nói: "Tôi không giống anh, sinh ra đã là người giàu có!"

Những lời nói này củaNhược Nhiên mang theo hàm ý châm chọc.

Tư Đồ Hiên Nhiên làm sao có thể nghe không hiểu, hắn giương mắt lên, hung hăng liếc nhìn Nhược Nhiên.

"Tiểu thư, đồ ăn của cô!" Người phục vụ bưng thịt bò đã được làm chín lên rất nhanh.

Tiện thể còn đem một bộ dao nĩa mới ra cho cô.

Nhược Nhiên dùng dao nĩa cắt miếng thịt bò ra, thấy không còn tơ máu, lúc này mới hài lòng ăn.

Cô gái chết tiệt! Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn nhìn Nhược Nhiên. Cũng không nói thêm lời nào nữa.

Khi hai người ăn xong cơm là sáu giờ chiều.

Từ nhà hàng đi ra, khí trời bên ngoài lạnh hơn, trên người cô vẫn khoác áo của Tư Đồ Hiên Nhiên nhưng vì lạnh Nhược Nhiên vẫn bị hắt xì.

Ngồi vào trong xe, hai người đi đến bữa tiệc.

Trước đó, Nhược Nhiên đã nghe Tư Đồ Hiên Nhiên nói về tiệc rượu hôm nay là của thương nghiệp, vì vậy có rất nhiều kí giả ở đó.

Nhược Nhiên nhẹ nhàng khịt mũi, Tư Đồ Hiên Nhiên bất mãn mở mắt nhìn cô.

"Bị cảm?" Giọng nói lạnh lùng, một chút hàm ý quan tâm cũng không có.

"Không, tôi không sao." Nhược Nhiên nhẹ nhàng day chóp mũi của mình.

Tư Đồ Hiên Nhiên cũng không hỏi thêm nữa, nhắm mắt lại, ánh mắt lạnh nhạt không thèm đảo qua nhìn Nhược Nhiên một cái dù chỉ là liếc mắt.

Hơn mười phút sau, tài xế dừng xe ở trước của Hạ gia, Tư Đồ Hiên Nhiên bước xuống xe, sau đó thay Nhược Nhiên mở cửa xe ra.

Đối với tất cả những người trước mặt, biểu hiện của Tư Đồ Hiên Nhiên luôn dịu dàng chằm sóc cô.

Nhược Nhiên cởϊ áσ khoác của Tư Đồ Hiên Nhiên ra, nụ cười yếu ớt trên khuôn mặt như diễn viên.