Trầm Luân Sắc Tình Với Đủ Loại Mỹ Nam

Chương 7: Công lược nam thần ôn nhu (7)

Tiếu Chi Thâm nhìn Tiêu Cẩn Sanh mang theo chút ngượng ngùng, bộ dáng còn có chút rối rắm, thấp giọng cười,: "Vì sao muốn ngủ cùng anh?"

"Bởi vì..." Tiêu Cẩn Sanh cúi đầu, sắc mặt hồng hồng: "Em sợ bóng tối."

Tiếu Chi Thâm đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, chau mày lại: "Lúc trước em ở nhà của Lâm Thanh Tử cũng là ở cùng cậu ta sao?"

"Không phải." Tiêu Cẩn Sanh bất đắc dĩ cười nói, "Em ở phòng của bác Lâm a, lúc trước nhỏ tuổi, cho nên bác Lâm rất thích ôm em ngủ, bác trai thường xuyên phải công tác bên ngoài, rất ít khi về nhà."

"Vậy là tốt rồi." Tiếu Chi Thâm thở nhẹ nhõm một hơi.

Tiêu Cẩn Sanh cười: "Anh đang lo lắng em với Lâm Thanh Tử ngủ cùng nhau sao?"

"Đúng vậy," Tiếu Chi Thâm nghiêm túc nói, "Anh sẽ ghen."

Tiêu Cẩn Sanh cười duyên một tiếng, ở trên mặt Tiếu Chi Thâm hôn một cái, cười nói: "Tiếu Chi Thâm, anh thật đáng yêu."

"Hửm?" Giọng nói của Tiếu Chi Thâm hơi khàn, nhìn Tiêu Cẩn Sanh, "Đáng yêu như thế nào?"

Tiêu Cẩn Sanh phảng phất hoàn toàn không ra được Tiếu Chi Thâm bị khơi mào lại tìиɧ ɖu͙©, cười ôm Tiếu Chi Thâm nói: "Rất đáng yêu rất đáng yêu."

"Được rồi." Nhìn khuôn mặt của Tiếu Chi Thâm hơi có chút hồng, Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên nói: "Ngày mai còn phải đi học, chúng ta đi ngủ thôi."

Tiếu Chi Thâm nhìn Tiêu Cẩn Sanh: "Em thật sự muốn ngủ chung cùng anh?"

"Đúng vậy." Tiêu Cẩn Sanh cười cười, "Em tin tưởng anh sẽ không làm gì với em."

Tiếu Chi Thâm cười bất đắc dĩ, vươn tay bế ngang Tiêu Cẩn Sanh lên đi về hướng phòng ngủ...

Phòng ngủ của Tiếu Chi Thâm rất lớn, nhưng trang trí rất đơn giản, một cái giường một cái tủ quần áo, một cái bàn một cái ghế dựa, trên tường lắp một cái điều hòa, ánh đèn trong phòng thiên về mềm mại, không chói mắt.

"Em thích phòng của anh." Tiêu Cẩn Sanh được Tiếu Chi Thâm đặt lên trên giường, đánh giá xung quanh một chút, Tiêu Cẩn Sanh cười nói.

Tiếu Chi Thâm từ trong ngăn tủ quần áo bên cạnh lấy ra một cái gối mới cùng chăn, đưa cho Tiêu Cẩn Sanh đang ngồi trên giường: "Cái này là đồ mới, cho em."

Tiêu Cẩn Sanh nhận lấy cười nói: "Anh có phải đã sớm nghĩ đến sẽ có ngày này, mới chuẩn bị gối đầu cùng chăn như vậy."

"Đúng vậy." Tiếu Chi Thâm cũng theo Tiêu Cẩn Sanh nói đùa, "Cho nên em đã được chú định, chính là người của anh."

Tiêu Cẩn Sanh cười duyên một tiếng, sắp xếp gối với chăn. Quay đầu liền thấy Tiếu Chi Thâm lại lấy ra một bộ áo ngủ nhìn cô nói: "Nhà anh không có áo ngủ của nữ, em miễn cưỡng một chút mặc của anh đi, phòng tắm ở chỗ kia có thể tắm rửa. Em đi tắm trước đi, tắm xong thì anh đi."

Tiêu Cẩn Sanh nhận lấy áo ngủ trong tay Tiếu Chi Thâm, gật đầu: "Được."

Tiếu Chi Thâm dời tầm mắt, vành tai ửng đỏ, nhẹ giọng: "Mau đi đi."

Tiêu Cẩn Sanh cười cười bước xuống giường đi về phía phòng tắm, Tiếu Chi Thâm thật đúng là... Dễ xấu hổ a.

Nghe tiếng nước trong phòng tắm, Tiểu Chi Thâm ngồi trên giường không yên. Hắn chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh Tiêu Cẩn Sanh ở trong phòng tắm của hắn tắm rửa, trong lòng liền không thể an tĩnh, cảm giác khô nóng truyền đến toàn thân.

Tìm được điều khiển từ xa, Tiếu Chi Thâm mở điều hòa, gió lạnh thổi vào người làm hắn bình tĩnh một chút.

"A Thâm, anh lại đây một chút." Giọng nói mông lung của Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên truyền tới làm Tiếu Chi Thâm ngẩn ra.

Editor: sacnu