Tình Loạn

Chương 57: Trong miệng một cây, trong huyệt một cây

Ngụy Kim nhìn Thẩm Thành đã móc côn ŧᏂịŧ ra, vô cùng khó chịu.

Kích cỡ của hắn, so với bạn bè trong giới, đã lớn hơn một chút.

Nhưng Thẩm Thành, cư nhiên còn thô hơn hắn, còn dài hơn hắn.

Từ Toa có thể không thích?

Hoa huyệt dâʍ đãиɠ như vậy, nên hưởng dụng côn ŧᏂịŧ thượng đẳng.

Ngụy Kim thu hồi ánh mắt, nhìn Từ Toa, cuối cùng cũng tìm được một chút an ủi.

Từ Toa thích ăn côn ŧᏂịŧ của hắn.

Hai tay bao lấy, dùng đầu lưỡi non mềm tinh tế liếʍ láp qυყ đầυ hắn, hắn híp mắt, từng ngụm ngậm vào trong miệng.

Vừa nóng lại ướt miệng.

Ngậm đến eo Ngụy Kim tê dại một trận, thân thể nhịn không được quơ quơ.

Một tay hắn chống lên trên bàn, một tay nắm lấy tóc Từ Toa: "Ân... Bà xã, ngậm sâu một chút."

Thẩm Thành nhìn Ngụy Kim đầy mặt hưởng thụ, trong lòng không có cảm giác gì.

Bởi vì hắn quá thô, mỗi lần Từ Toa chỉ có thể ngậm được qυყ đầυ của hắn.

Thẩm Thành tương đối thích cắm hoa huyệt của Từ Toa.

Hoa huyệt rất sâu.

Có thể hoàn toàn nuốt hắn vào trong.

Thẩm Thành lấy ngón tay đang cắm trong hoa huyệt của Từ Toa rút ra, hắn vừa rồi chỉ thọc vào rút ra, không chạm vào điểm mẫn cảm nhất của Từ Toa, thế cho nên Từ Toa chậm chạp không lên được cao trào.

Cô vội muốn chết.

Nhận thấy côn ŧᏂịŧ nóng hầm hập đâm vào miệng huyệt mình, mông cô lập tức nôn nóng dẩu dẩu về sau.

Côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành, thật muốn ăn a.

Trong miệng một cây, trong huyệt một cây.

Từ Toa cảm giác mình đang trải qua những ngày tháng thần tiên.

Cô còn hoài nghi, đây có phải là một giấc mơ hay không.

Bằng không hai nam nhân làm sao lại cùng nhau thỏa mãn cô?

Tuy rằng ngày thường cô nghĩ đến rất nhiều, nhưng chưa bao giờ cảm thấy sẽ thực hiện được.

Theo côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành ở phía sau đâm vào hoa huyệt, Từ Toa mới có một cảm giác chân thật

Ăn quá ngon!

Côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành cùng Ngụy Kim.

Đầu lưỡi Từ Toa cọ qua cọ lại qυყ đầυ của Nguỵ Kim, Thẩm Thành ở phía sau đột nhiên đâm mạnh côn ŧᏂịŧ vào.

Côn ŧᏂịŧ của Nguỵ Kim phốc phốc mà đâm vào cổ họng Từ Toa, côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành cũng vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.

Qυყ đầυ vừa thô lại nóng nghiền ép hoa tâm cô, Từ Toa đột nhiên ngưỡng đầu ra sau, nhổ côn ŧᏂịŧ của Nguỵ Kim ra, từ lỗ mũi phát ra âm thanh hừ hừ.

Quá thoải mái.

Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng hoàn toàn làm căng vách động của cô ra, cảm giác no căng tràn đầy truyền đến, nam nhân phía sau động nhất động, cô không còn cảm giác ngứa ngáy nữa.

Thoải mái.

Còn muốn.

Từ Toa dâʍ ɭσạи liếʍ liếʍ côn ŧᏂịŧ của Ngụy Kim.

Eo nhỏ bị Thẩm Thành ở phía sau nắm lấy, hắn đẩy hổng về phía trước, côn ŧᏂịŧ dính đầy da^ʍ thuỷ đột nhiên phá vỡ vách động cắm vào.

Thật ấm.

Thật ướt.

Còn rất chặt.

Cổ họng Thẩm Thành lăn lăn, nắm chặt lấy vòng eo Từ Toa, nhanh chóng đâm hông, đem côn ŧᏂịŧ của mình chôn sâu vào bên trong hoa huyệt Từ Toa.

Ngụy Kim môt bên hưởng thụ Từ Toa phục vụ thổi tiêu, một bên nhìn Thẩm Thành đang mãnh liệt đẩy hông làm bà xã hắn, cảm thấy đối phương không có tiền đồ, điều hoà đã mở thấp đến như vậy rồi còn chảy ra mồ hôi.

"Hoa huyệt của bà xã tôi, rất chặt đúng không?" Hắn nói.

Thẩm Thành nhìn hắn một cái, một bên đong đưa trong hoa huyệt Từ Toa, mị thịt gậm chặt lấy côn ŧᏂịŧ hắn liếʍ mυ'ŧ.

Mυ'ŧ đến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.

Nhưng ánh mắt đắc ý của Nguỵ Kim, khiến cho người ta không quá thoải mái.

"Là bà xã anh chặt chứ không phải anh chặt." Thẩm Thành nói.

"Anh thật sự có bệnh!" Ngụy Kim thẹn quá hoá giận nói.

Đoạn quá khứ với Thẩm Thành kia, hắn thật sự không muốn nói lại, cũng không muốn nghe người khác nói lại.

Bởi vì khi đó hắn thật sự rất ngu xuẩn.

Thẩm Thành không nói chuyện, những lời Nguỵ Kim nói, hắn không đau không ngứa.

Ngược lại là Từ Toa.

Hoa huyệt thật sự hút.

Cắm càng nhanh, cô sẽ hút đến càng chặt.

Thẩm Thành cảm giác có chút đau, nhưng dừng không được.

Hoa huyệt tao nộn như vậy, nhất định phải đại khai đại hợp mà làm, đâm đến bên trong hoa tâm, đâm cô, làm cô phun nước.

Hắn càng thao càng nhanh, hông hung mãnh đập vào mông Từ Toa, cả người cô cũng đều chấn động theo.

Càng thêm cảm thấy côn ŧᏂịŧ hắn ăn rất ngon.

Bất luận là Thẩm Thành, hay là Ngụy Kim, đều ăn ngon.

Cô si mê ăn côn ŧᏂịŧ của Ngụy Kim, huyệt thịt cũng rất tham lam, vĩnh viễn đút không no cái miệng nhỏ, điên cuồng nuốt lấy côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành.

Ăn quá ngon.

Nóng hầm hập.

Lại thô tráng.

Ngụy Kim nâng nâng đầu, hai tay ấn vào trong tóc Từ Toa: "Ông xã... Nhanh lên... Ân, a..."

Hắn bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nùng hung hăng phun vào cổ họng của Từ Toa.

Từ Toa rất có kinh nghiệm nuốt đồ vật đó xuống, lại phun côn ŧᏂịŧ ra.

Ngụy Kim buông lỏng cái tay đang ấn gáy cô ra, cảm giác đầu óc một trận choáng váng.

Hắn đỡ lấy bàn ăn.

Hai tay của Thẩm Thành từ sau vòng ra trước, cầm lấy vυ' của Từ Toa, mạnh mẽ xoa nắn.

Núʍ ѵú còn bị hắn kẹp vào giữa hai tay niết ép.

"Ông chủ... A a... Quá thích... Côn ŧᏂịŧ của ông chủ thật lớn nha..." Hai tay Từ Toa đặt ở bàn tay to trước ngực, bị hắn đâm cho thân thể không ngừng hoảng, không nhìn rõ cảnh vật trước mắt.

Muốn phun.

Nước muốn phun ra.

Cô kêu: "Ông xã... Uống da^ʍ thuỷ của Toa Toa được không? Cho ông xã uống... Ân a ——"

Cô tưởng tượng thấy, Thẩm Thành đang cắm mình, Ngụy Kim há mồm, ở dưới thân cô, chờ uống nước cô phun ra.

A.

Thật nhiều nước.

Đều bị Ngụy Kim uống hết rồi.

Cả người Từ Toa run run, hoa huyệt liều mạng kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Thẩm Thành, hắn điên cuồng lao tới mấy chục cái, ở trong hoa huyệt của Từ Toa phun ra.

Editor: sacnu