Từ Toa nhìn về phía Nguỵ Kim đang uống bia, cũng muốn cho Ngụy Kim sờ sờ hoa huyệt.
Hai nam nhân mỗi người sờ một bên, tách môi âʍ ɦộ của cô ra, nhìn xem da^ʍ động của cô phun nước ra như thế nào.
Ý tưởng trong đầu Từ Toa càng ngày càng bay xa, mặt đỏ hồng, nhưng còn không quên rót bia cho Thẩm Thành.
Uống bảy tám lon bia vào bụng, tầm mắt của Nguỵ Kim có chút mơ hồ, hắn lắc lắc đầu, đầu óc vựng vựng trầm trầm.
Hắn máy móc một lon bia ra, uống xong, cảm thấy bản thân đã quên một thứ gì đó rất quan trọng.
Là cái gì nha?
Ngụy Kim híp mắt nhìn nhìn Thẩm Thành ở đối diện, nghĩ lại, bản thân muốn đem hắn chuốc say.
Chuốc say làm cái gì?
Ánh mắt Nguỵ Kim chuyển qua Từ Toa đang đứnh bên cạnh Thẩm Thành.
Thật trắng.
Bà xã hắn không những tay trắng còn có chân.
Tay Nguỵ Kim sờ sờ lên chân Từ Toa, non mềm, mượt mà.
Ngụy Kim không dừng tay được.
"Bà xã, lại đây." Tay hắn từ đùi Từ Toa sờ lên eo cô, làn váy cũng bị kéo lên theo.
Bên trong hoa huyệt của Từ Toa còn đang nuốt ngón tay của Thẩm Thành, sau khi làn váy bị kéo lên liền dâng lên một trận khẩn trương.
Mị thịt ướt nộn hung hăng kẹp lấy ngón tay thon dài của Thẩm Thành, Thẩm Thành lên xuống thọc vào rút ra một chút, vách động liền truyền đến một cổ kɧoáı ©ảʍ tê dại làm người ta muốn ngừng mà không được.
Từ Toa thiếu chút nữa nhịn không được dẩu mông, để hắn nhanh lên, lại mau một chút.
Dùng ngón tay cũng được, dùng côn ŧᏂịŧ cũng được, hung hăng thao cô.
Ngụy Kim thấy Từ Toa bất động, chống bàn ăn đứng lên, kéo tay Từ Toa: "Bà xã, chúng ta về phòng."
Từ Toa nhìn Thẩm Thành, tay của hắn là ocắm cô từ phía sau.
Cô có chút tiếc nuối, Ngụy Kim cư nhiên không phát hiện, hoa huyệt của bà xã hắn còn đang ăn ngón tay của người khác.
Còn ăn rất hăng hái.
Từ Toa quay đầu nhìn Ngụy Kim, thanh âm kiều mị: "Trở về phòng làm cái gì?"
Lúc cô nói những lời này, ngón tay chôn sâu trong hoa huyệt cô đột nhiên thọc một cái, kɧoáı ©ảʍ trong vách động nổ tung, Từ Toa thiếu chút nữa đứng không vững.
Thật thoải mái.
Ngón tay của Thẩm Thành thao cô thật thoải mái.
Ngụy Kim ghé sát vào bên tai cô: "Trở về phòng, làʍ t̠ìиɦ, anh muốn cắm em."
"Ở chỗ này cắm không được sao?" Từ Toa quay người, ôm lấy eo Ngụy Kim, mông dẩu về phía Thẩm Thành.
Dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong hoa huyệt theo mu bàn tay của Thẩm Thành chảy xuống, đôi chân thon dài của cô hơi tách ra, mông dẩu lên cao.
Một cái tư thế cầu thao.
Nhưng mà cô lại ôm eo Ngụy Kim.
Là muốn cho Ngụy Kim cùng hắn đồng thời thao cô?
Nhưng nếu nghĩ như vậy, cũng phải xem cô có thể thừa nhận được hay không.
Ngón tay của Thẩm Thành ấn lên âm đế mẫn cảm của Từ Toa, ngón giữa chôn bên trong hoa huyệt Từ Toa, hai ngón tay cùng nhau trừu động.
"A ~" Từ Toa rêи ɾỉ.
Lúc này Ngụy Kim đã chú ý tới động tác của Thẩm Thành, một tay ôm eo Từ Toa lui về sau hai bước.
Thẩm Thành đứng lên, tay cắm Từ Toa như bóng với hình.
Từ Toa thật sảng muốn chết.
"Ông xã ~ thao em, thao hoa huyệt của Toa Toa." Hoa huyệt cô đang nuốt ngón tay của Thẩm Thành.
Thẩm Thành đã đi vào phía sau cô, cùng Ngụy Kim giằng co.
Từ Toa bị kẹp ở giữa hai nam nhân.
Một tay cô sờ hông Nguỵ Kim, kéo khoá quần của hắn xuống, tay sờ soạng vào, xoa nắn.
Hô hấp của Nguỵ Kim ngưng lại, khó có thể kháng cự loại kɧoáı ©ảʍ này.
Động tác của Thẩm Thành nhanh lên, ngón tay linh hoạt ở trong hoa huyệt cô thọc vào rút ra, phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp.
Ánh mắt Nguỵ Kim nhìn chằm chằm Từ Toa đang chu mông lên, tìm được tay phía dưới mông cô của Thẩm Thành.
Hiển nhiên, Từ Toa rất hưởng thụ, cũng rất thích.
Cho nên vấn đề thật sự không nằm trên người Thẩm Thành.
Ngụy Kim quăng bình mà nghĩ, thích bị hai nam nhân đồng thời thao đúng không?
Được.
Thỏa mãn cô.
Không chơi lạn hoa huyệt của cô, thao lạn cô, hắn sẽ không mang họ Nguỵ.
Tay hắn nắm lấy quần áo sau lưng Từ Toa, hung hăng xả về phía trước: "Cho anh xem xem, cái thân thể dâʍ đãиɠ này."
Lưng cùng mông của Từ Toa đều lộ ra.
Eo vô cùng nhỏ, mông vừa kiều lại trơn nhẵn.
Lại còn gợi cảm.
Ánh mắt hai nam nhân đều dừng trên người Từ Toa.
Từ Toa nâng nâng mông, thanh âm tao lãng đi vào xương cốt: "Ông xã ~ động nhanh lên nha ~"
Cô sắp tới rồi.
Muốn cao trào.
Lúc này trong đầu óc đều là muốn cao trào.
Cảm giác cao trào quá tốt đẹp, làm người ta nghiện.
Nửa người trên của Từ Toa từ trên ngực Nguỵ Kim trượt xuống: "Ông xã, Toa Toa muốn ăn côn ŧᏂịŧ của anh ~"
Trong tay Nguỵ Kim còn lôi kéo quần áo của cô, nhìn cái ót cô.
Cái này ai có thể cự tuyệt?
Hắn buông quần áo Từ Toa ra, một tay đặt trên gáy cô nhấn xuống: "Tự mình cởϊ qυầи áo làm."
Từ Toa một bên cởϊ qυầи của hắn, một bên nói: "Em ngậm côn ŧᏂịŧ của ông xã làm anh cao hứng, có thể ăn một ngụm của ông xã Thành Thành không?"
Thẩm Thành ở phía sau cô, nguyên bản có chút ăn vị, mặt vô biểu tình liếc nhìn Ngụy Kim một cái, kéo khóa quần xuống.
Hắn muốn làm Từ Toa, không cần trải qua đồng ý của Ngụy Kim.
Còn về vì sao phải thiết kế gài Nguỵ Kim uống rượu? Là muốn tránh một ít khắc khẩu vô nghĩa.
Hiện tại nhìn cái dạng này của Ngụy Kim, tựa hồ đã thỏa hiệp.
Thẩm Thành cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Bởi vì gặp gỡ Từ Toa dâʍ đãиɠ như vậy, chỉ có thể thỏa hiệp.
Cô muốn ăn hai cái, liền đút cô ăn.
Làm hoa huyệt của cô căng ra, đút no.
Editor: sacnu