Ngụy Kim cảm thấy, công phu hầu hạ của vợ mình cành ngày càng lợi hại.
Đầu lưỡi dọc theo phân thân của hắn khẽ liếʍ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến bụng nhỏ của hắn thẳng lên, từ eo truyền đến từng đợt tê dại.
Từ Toa không ngậm sâu vào cho Ngụy Kim, sau khi phun qυყ đầυ ra, theo phần thân chằng chịt gân xanh ngậm lấy hai viên tinh hoa cực lớn.
Một tay cầm côn ŧᏂịŧ sưng to của Ngụy Kim, thong thả vuốt ve.
Hai đùi của Nguỵ Kim hơi hơi gấp lên, mở ra, động tác hoàn toàn theo bản năng, lại bị Từ Toa tóm được cơ hội.
Đầu lưỡi vừa trượt xuống, quét qua cúc hoa hắn.
Một tay vuốt ve côn ŧᏂịŧ hắn nhanh hơn.
Ngụy Kim đang đắm chìm bên trong từng đợt kɧoáı ©ảʍ, vẫn chưa ý thức được cái gì không đúng.
Từ Toa tiếp tục dùng đầu lưỡi liếʍ cúc hoa của Ngụy Kim.
"Bà xã... A, a... Ân..." Hai cái đùi của Nguỵ Kim hoàn toàn gấp lên, tách sang hai bên, tiếng rỉ từ xoang mũi phát ra, vừa gợi cảm vừa mềm nhẹ.
Còn rất dâʍ đãиɠ.
Dâʍ đãиɠ đến mức người ta muốn làm hắn.
Đầu lưỡi của Từ Toa từ nếp nhăn mềm mại cắm đi vào, Ngụy Kim hình như phản ứng được, cả người cứng lại.
Muốn nói Từ Toa lấy ra, nhưng lại giống như lần trước không thể nói ra được.
Nếu đổi thành Thẩm Thành cắm vào, hắn có thể lập tức cùng đối phương đánh lên.
Thậm chí còn có khả năng cảm thấy ghê tởm.
Nhất là những lời nói gần đây của hắn hoàn toàn làm chút hảo cảm cuối cùng trong lòng Nguỵ Kim hoàn toàn biến mất.
Nhưng đây Từ Toa, là nữ nhân hắn yêu.
Cúc hoa của hắn, được nữ nhân hắn yêu liếʍ.
Ngụy Kim vẫn chưa cảm thấy mâu thuẫn.
Lúc một ngón tay của Từ Toa cắm vào, Ngụy Kim đã hoàn toàn luân hãm.
"Ân... Bà xã..." Hắn rêи ɾỉ, âm lượng không thua chút nào so với Từ Toa vừa rồi.
"Ông xã, cúc hoa của anh cắn ngón tay em đau quá." Từ Toa nhìn Ngụy Kim.
Một tay hắn đặt ở cái trán, bụng căng chặt.
Hai cái đùi gấp lên mở ra hai bên sườn, côn ŧᏂịŧ thô tráng giữa háng có chút run run.
Quá gợi cảm.
Từ Toa đem ánh mắt chuyển qua phía dưới hai viên tinh hoàn của hắn.
Cúc hoa cũng gợi cảm.
Ngậm lấy tay cô toàn bộ đi vào.
Một ngón tay lớn như vây.
Từ Toa cắm thêm một ngón tay khác vào bên trong, cùng nhau đâm chọc cúc hoa của Nguỵ Kim.
Thật ấm, thật hoạt.
Từ Toa nhanh chóng thọc vào rút ra, thanh âm của Nguỵ Kim cũng hoàn toàn không khống chế được.
"A a... Ân, a..."
"Ông xã, anh biết anh ăn mấy ngón tay của em không? Hai ngón a." Từ Toa liếʍ liếʍ môi, nhìn cúc hoa bị mình cắm ra nước, hung hăng nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Ngụy Kim, loát một chút từ phần gốc lên đến qυყ đầυ, "Làm sao anh lại dâʍ đãиɠ như vậy a? Ngay cả hai ngón tay, cũng đều ăn vào."
"Anh nói xem nếu mẹ biết anh thích được em cắm cúc hoa, bà sẽ nghĩ như thế nào a?"
Ngụy mẫu ở ngoài cửa đầy mặt hoảng hốt.
Bà vừa rồi là vì cái gì mà nghe lén?
Là cảm thấy con trai bà gầy hơn so với lần trước, cũng tiều tuỵ hơn.
Lại nghe Từ Toa nói con trai bà không đủ nỗ lực, Nguỵ mẫu cảm thấy mình đã tìm được điểm mấu chốt.
Lo lắng con trai bị Từ Toa ép khô, Ngụy mẫu lặng lẽ đi đến cửa phòng ngủ chính, muốn nghe xem hai người có ngủ hay không.
Nếu ngủ, đêm nay bà sẽ không náo loạn, nếu không ngủ, bà liền nhân cơ hội này nháo một hồi.
Lại không nghĩ tới sẽ nghe được con trai liếʍ chỗ đó của hồ ly tinh.
Ngụy mẫu ở trong lòng khϊếp sợ lại cảm thấy ghê tởm, nhưng cũng biết lúc này không phải phải lúc ra mặt đánh vỡ.
Nếu con trai bà biết bị bà nghe được, nhất định sẽ cảm thấy mất mặt.
Cho nên bà nghĩ, chờ thêm một chút, ai ngờ lúc này lại còn nghe thấy thứ mà bà không thể lường được.
"Bà xã, thứ gì?!" Khi Ngụy Kim thiếu chút nữa bị Từ Toa cắm bắn, ngón tay của cô đột nhiên rời đi, ngay sau đó một đồ vật thô to lạnh băng đột nhiên từng chút thọc vào, đau đến mức Ngụy Kim thiếu chút nữa liền mềm.
Nhưng không đợi hắn mềm xuống, một bàn tay nhỏ nhắn cầm lấy côn ŧᏂịŧ hắn vuốt ve, cả người Nguỵ Kim tê rần.
Cản giác muốn bắn tinh quen thuộc lại tới nữa.
Từ Toa nhân cơ hội này cắm một cây dươиɠ ѵậŧ giả vào trong cúc hoa của Nguỵ Kim hung hăng đưa đẩy, Ngụy Kim tức khắc phát ra một tiếng rêи ɾỉ tựa thống khổ lại tựa như thoải mái.
Từ Toa nhìn xung quanh cúc hoa của Nguỵ Kim bị dươиɠ ѵậŧ giả cắm đến căng ra, trong lòng vô cùng thỏa mãn, lại tràn ngập kɧoáı ©ảʍ.
Cô nhanh chóng buông côn ŧᏂịŧ bị mình nắm trong tay ra, điều chỉnh mức độ chấn động của dươиɠ ѵậŧ, một, hai, ba, theo cấp độ càng lên càng cao.
Ngụy Kim đã không cảm giác được đau, toàn bộ địa phương bị dươиɠ ѵậŧ giả xỏ xuyên qua, đều truyền đến một trận kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.
Từ Toa nhấc chân ngồi xuống bụng hắn, một tay cầm côn ŧᏂịŧ của hắn, mông trầm xuống.
"A..."
"Ân..."
Hai người đồng thời phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Từ Toa vặn vẹo mông, côn ŧᏂịŧ bị cô hoàn toàn nuốt vào trong hoa huyệt ngứa ngáy cũng vặn vẹo theo, cọ xát hoa huyệt cô thập phần thoải mái.
Ngụy Kim hoàn toàn sợ ngây người, không nghĩ tới còn có loại thao tác này.
Hắn cắm hoa huyệt của Từ Toa, Từ Toa dùng dươиɠ ѵậŧ giả cắm hắn.
"Bà xã, lấy đồ vật ra." Hắn nhịn không được mở hông, dùng côn ŧᏂịŧ to lớn của mình cắm hoa huyệt của Từ Toa.
Dươиɠ ѵậŧ giả cắm trong cúc hoa của hắn, chấn động đến lợi hại.
Vừa tê lại sảng.
Làm sao có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.
Ngụy Kim gấp hai chân lên, phần hông điên cuồng đâm lộng về phía trước.
Côn ŧᏂịŧ bị hoa huyệt của Từ Toa ngậm vào thật sâu bên trong, thịt non ấm áo ướt nộn từ bốn phía kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ hắn, đè ép hắn.
Ngụy Kim nắm lấy eo Từ Toa, ra sức đâm lộng: "Mau lấy ra."
"Không lấy, có bản lĩnh tự anh... Đem nó nhổ ra nha." Từ Toa bị hắn đâm đến hô hấp không xong, tưởng tượng đến cúc hoa của hắn bị dươиɠ ѵậŧ giả cắm, dươиɠ ѵậŧ còn bị coi ăn vào bên trong hoa huyệt, Từ Toa liền kích động một trận.
Cảm giác bản thân mình muốn cao trào.
"Cái dươиɠ ѵậŧ giả này thô dài giống như côn ŧᏂịŧ của ông xã, cắm như vậy... Ân... Cúc hoa của ông xã, ông xã có cảm giác tự mình thao mình hay không?"
Ngụy Kim không nói chuyện, nhưng nhịn không được phun tinh.
Hắn nguyên bản bắn nhanh, lại bị hoa huyệt của Từ Toa kẹp, bị dươиɠ ѵậŧ giả thao, hai kɧoáı ©ảʍ song song đánh úp lại, hắn chỗ nào có thể đâm được.
Editor: sacnu