Lệ khí trong mắt hắn lan tràn, trong không gian nho nhỏ của xe, không khí cũng vì cảm xúc của hắn mà trở nên vặn vẹo.
Từ Toa từ trước đến nay chưa từng thấy một mặt tức giận như vậy của hắn, có chút sợ hãi, cằm bị hắn niết đến đau nhức, cũng không dám gặm thanh.
"Nói!" Ngụy Kim đè nặng giọng nói rống lên, đồng thời bàn tay nắm lấy cằm cô tăng thêm lực.
Từ Toa bị hắn doạ sợ, nước mắt bắt đầu dâng lên: "Tại sao anh có thể nghĩ em như vậy? Mỗi một người phụ nữ đều có quyền theo đuổi cái đẹp, em muốn mặc như thế nào liền mặc, anh không quản được!"
Không biết là bởi vì sợ hãi, hay là phẫn nộ, cơ thể cô cũng nhẹ nhàng run rẩy, lại vẫn cố lấy đủ dũng khí, dùng hai mắt đẫm lệ con ngươi mông lung trừng mắt hắn.
Ngụy Kim nhìn cô như vậy, lúc ở trên giường, cô bị lộng tàn nhẫn cũng là như thế này, trong mắt rưng rưng, cơ thể run rẩy, duy chỉ có một điều khác biệt là cô chưa bao giờ trừng mắt hắn.
Ngụy Kim đột nhiên nghiêng đầu, hôn lên môi cô.
Bên trong xe không có đèn, đèn đường bên ngoài lại rất mờ nhạt, ánh sáng chiếu vào cũng không nhiều lắm, nhưng Từ Toa vẫn có thể thấy rõ mặt Nguỵ Kim.
Tức giận của hắn đã tiêu tan.
Không thể hiểu được nam nhân này.
Cô nhắm mắt lại, chủ động vươn đầu lưỡi tới bên môi của Ngụy Kim, đôi tay quấn lên cổ hắn.
Không khí trong xe, nháy mắt liền bốc lửa.
Môi lưỡi hai người dây dưa triền miên, thâm nhập thăm dò lẫn nhau.
Nhưng giờ này khắc này, lại tràn ngập tình cảm mãnh liệt.
Đương nhiên, tràn ngập tình cảm mãnh liệt cũng chỉ có Ngụy Kim.
Từ Toa bây giờ chỉ nghĩ cách ứng phó với Nguỵ Kim, là anh ngày thường không hôn tôi, tôi liền cố ý vươn đầu lưỡi vào trong miệng anh.
Cô hầm hừ đi vào, lại bị Ngụy Kim bắt được lưỡi, tàn nhẫn mυ'ŧ.
Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt tê dại từ đầu lưỡi truyền đến, Từ Toa từng chút quên mất ý niệm ban đầu của mình.
Cơ thể cô nhũn ra, eo nhỏ phe phẩy dựa vào l*иg ngực rộng lớn của Nguỵ Kim.
Hơi thở thuộc về hắn, dày đặc bao vây lấy cô, tình triều trong cơ thể Từ Toa cuồn cuộn, da^ʍ thuỷ từ trong hoa huyệt bắt đầu chảy ra.
Ngụy Kim ăn lưỡi cô, bàn tay to di chuyển theo đùi mềm dao động của cô, cắm vào bên trong làn váy, câu lấy chiếc qυầи ɭóŧ bên trong cởi ra
Từ Toa phối hợp nâng mông, cảm nhận đầu lưỡi của Ngụy Kim ở trong miệng mình một tấc tấc băn khoăn, phía dưới hoa huyệt ngứa đến lợi hại, cũng ướt đến lợi hại.
Tay Nguỵ Kim sờ đến điểm giữa hai chân cô, cô cũng chủ động mở rộng hai chân, tao lãng vô cùng.
Ngụy Kim khẽ cắn đầu lưỡi cô một chút, ngón tay ở huyệt khẩu khảy khảy, thật ướt.
Ngày thường hắn sẽ không chú ý cô có ướt hay không, hứng thú tới liền làm, có đôi khi rất khô khốc, nhưng mà cắm cắm da^ʍ thuỷ liền chảy ra rất nhiều.
Ngón tay từ khe thịt cơ khát của cô cắm vào trong, nữ nhân dưới thân hơi kẹp hai chân, nâng mông lên, một chút liền bao phủ ngón tay hắn.
Thật tao.
Ngụy Kim trước nay chưa thấy qua cô chủ động như vậy.
Côn ŧᏂịŧ giữa hàng bởi vì một lần chủ động duy nhất của cô mà ngạnh đến kinh người.
Ngụy Kim buông miệng cô ra, liền nghe được tiếng rêи ɾỉ yêu kiều như mèo nhỏ của cô.
"Thoải mái như vậy?" Ngụy Kim liễm mi, hàm dưới căng chặt.
Ngoan tay thô lệ cọ xát mị thịt tao nộn của cô, từng chút từng chút không chút lưu tình thâm nhập, đem mỗi tấc thịt ngứa ngáy đều chiếu cố một lần.
"Ông xã ~" Cô nâng nửa người trên lên, cánh tay ôm chặt lấy hắn, thịt huyệt tham lam kẹp chặt lấy ngón tay hắn, dùng một cỗ da^ʍ thuỷ mùi hương đặc thù làm ướt ngón tay hắn.
Quá tuyệt vời.
Ngụy Kim chưa từng dùng tay lộng qua cô như vậy, nguyên lai loại kɧoáı ©ảʍ này thế nhưng không thua kém gì so với côn ŧᏂịŧ.
Ánh mắt cô mê ly, nghiêng đầu ngậm lấy một khối thịt ở cổ Nguỵ Kim: "Thật thoải mái a~ ông xã, nhanh lên......"
Hoàn toàn khác với ngoan ngoãn thuận theo trong dĩ vãng, nói hắn nhanh lên, còn gặm lấy cổ hắn.
Ngụy Kim hơi thở thô nặng, lại cắm vào thêm một ngón tay, hai ngón tay ngang nhau, hung hăng đâm thọc mị thịt không ngừng chảy nước. Môi âʍ ɦộ màu hồng phấn dán lấy ngón tay hắn, da^ʍ thuỷ phun loạn làm âm mao đen nhánh phía dưới ướt loạn.
"A ~" Từ Toa ghé mặt vào đầu vai dày rộng của hắn, cả người run rẩy, da^ʍ thuỷ không ngừng phun ra từ hoa huyệt.
"Ông xã." Cô phe phẩy mông, bị ngón tay của Ngụy Kim làm cho rụt rè, "Hảo bổng, ông xã ~ hảo bổng..."
"Bị ngón tay lộng vài cái đã kêu đến lãng như vậy, côn ŧᏂịŧ cắm vào em không phải muốn khóc chứ?" Con ngươi sâu thẳm hung ác giống như sói nhìn chằm chằm cô, cánh tay cơ bắp rắn chắc, hai ngón tay chôn sâu trong hoa huyệt cô, dùng lòng bàn tay nghiền áp địa phương mẫn cảm nhất của cô.
Từ Toa một chút liền cao trào.
Dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra, dưới mông cô tích thành một vũng nước nhỏ.
Ngụy Kim rút tay từ bên trong hoa huyệt của cô ra, giọt nước tí tách từ trên tay cô chảy xuống.
Hắn không quản, cởϊ qυầи lót của cô đến ướt hoạt xuống tận cổ chân cô, nhanh chóng phóng xuất côn ŧᏂịŧ sưng to của mình ra.
Sau đó cởi bỏ đai an toàn trên người Từ Toa, đôi tay đè nặng chân Từ Toa mở ra, thân hình đột nhiên đè xuống.
Editor: sacnu