Hơi thở Hoàng Ly dồn dập, trong lòng dâng
lên một trận mừng như điên. Khuôn mặt đẹp trai
kia, thân hình cao lớn kia, khí chất lạnh lùng kia,
còn ai khác ngoài Đình Phong.
Bốn năm qua đi, anh vẫn chẳng có gì thay
@đồi tó chăng chỉ là thành thục, trầm ổn hơn
fướể. Điều này càng khiến khí chất của anh trở
nên mê hoặc hơn bao giờ hết.
Thật là ông trời cũng giúp cô, còn đang tính
toán xem nên tạo ra cuộc gặp gỡ “vô tình” với
Đình Phong như thế nào, chẳng ngờ anh lại tự
động xuất hiện trước mắt.
Nếu không tranh thủ cơ hội trời cho này, cô
cũng thật xin lỗi vận may của bản thân.
Mặc dù trong lòng vô cùng vui Sướиɠ,
nhưng bể ngoài, Hoàng Ly lại tỏ ra hoảng loạn.
Cô vội vàng quay mặt đi, bước nhanh về hướng
khác giống như muốn tránh mặt anh. Th
Vừa chạy, Hoàng Ly vừa âm thẩm cầu.
nguyện và đếm: Một, hai, ba…
“Hoàng Ly.”
Đình Phong cất tiếng gọi và tức khắc chạy
theo kéo cánh tay của Hoàng Ly. Anh cũng
không biết tại sao bản thân lại làm vậy mặc dù
đã hạ quyết không gặp lại cô.
Có lẽ, sự xuất hiện đột ngột của Hoàng Ly
„khiến những tình cảm chôn sâu nơi trái tim anh
{dâng Ïên mãnh liệt.
Bốn năm trời, anh nhớ cô biết bao.
“Đình Phong”
Giọng nói trong trẻo ngọt ngào đến thấm
vào ruột gan khiến lòng dạ Đình Phong rối như tơ
VÒ.
Nhớ thời gian đau khổ vì Hoàng Ly bỏ đi,
mỗi đêm anh đều tưởng tượng ra giọng nói êm ái
của cô, bảo rằng: Đình Phong, em nhớ anh.
Cuổi cùng, anh cũng có thể nghe lại được
giọng nói của ngày xưa ấy. Chỉ đáng tiếc, lòng
người thay đổi, cô đã trở về nhưng mọi chuyện _
đã khác xưa.
..
Quán cafe nhỏ cạnh bệnh viện. |
.Người yêu ơi anh có nhớ những kỳ niệm
ngọt ngào khi đôi ta sánh bước bên nhau. Lời
hẹn thể ngọt ngào còn đó mà sao bây giờ trái tìm
anh đổi thay….”
Những giai điệu sâu lắng của một ca khúc
th! ÿêu vang lên bân tai Đình Phong khiến lòng
anh nặng trĩu.
Đối diện với anh, Hoàng Ly cũng chăm chú
thưởng thức ca từ của bài hát. Thỉnh thoảng, cô
len lén nhìn phản ứng của Đình Phong. Cô muốn
đợi anh lên tiếng trước.
Không phụ sự kỳ vọng của Hoàng Ly, Đình
Phong chợt mở lời:
“Mấy năm nay em khỏe không?”
Câu hỏi của Đình Phong làm thân thể Hoàng
Ly hơi cứng đờ. Từ bao giờ anh trở nên khách khí
với cô như vậy?
Cô cứ nghĩ rằng, sau bốn năm gặp lại, điều
đầu tiên mà Đình Phong sẽ nói là: Hoàng Ly, tại.
Sao ngày đó em bỏ đi không lời từ biệt?
“Không tốt.
Hoàng Ly lắc đầu, đôi mắt rưng rưng. Những
giọt lệ dâng đẩy trong hốc mắt nhưng kiên
cường không chịu rơi xuống, càng làm cho người
ta có cảm giác đau lòng.
Quả nhiên Đình Phong cau mày, vội vàng
iuafl [âm hỏi:
“Có chuyện gì sao? Em nói đi“
Hoàng Ly bỗng ngẩng đầu lên, cắn môi nói:
“Đình Phong, anh còn quan tâm đến em ư2”
Nhìn đôi mắt long lanh xinh đẹp chất chứa hi
vọng của Hoàng Ly, Đình Phong bối rối. Anh
quay mặt ra cửa sổ, thở dài:
“Em không cần thử anh, nói đi, mấy năm
qua em sống thế nào?
Nghĩ tới điểu gì đó, giọng nói của Đình
_ Phong trở nên thay đổi:
“À, nghe nói em đã trở thành nghệ sĩ múa
nổi tiếng, chúc mừng em.”
“Phong…”
Hoàng Ly bắt đầu khóc, không phải giả bộ
kìm nén nữa mà khóc thật. Cô nhận ra trong lời
nói của Đình Phong có chút mỉa mai, cay đắng và
cả sự tỉnh táo đến rợn người.
Là cô sai khi từ bỏ anh để đến một vùng trời
>%8ilạ. Không có sự che chở của anh, cô mặc cho
ñhaUðÏ ta dẫm đạp. Thậm chí, để có thể bò lên vị
trí như hiện tại, cô không tiếc đánh đổi…
Nhưng vậy thì sao chứ?
Không phải anh cũng đã phản bội cô?
Dù còn yêu cô nhưng anh vẫn chấp nhận
sống cùng với một người phụ nữ khác. Con trai
của họ cũng lớn bằng số năm mà anh và cô chia
xa.
Hoàng Ly bỗng nhiên oán hận Khả Hân.
Thanh Sơn đã từng nói, Đình Phong chỉ yêu duy
nhất một mình cô. Nếu không phải tại Khả Hân
dùng thủ đoạn bỉ ổi, có lẽ lần này trở về anh đã
dang tay ôm lấy cô một lần nữa rồi.
Cầm giác hận thù bắt đầu ăn mòn trái tim
của Hoàng Ly, ánh mắt cô lóe lên một tia lạnh lẽo
nhưng nhanh chóng biến mất mà thay vào đó là
vẻ nhu nhược, đáng thương.
“Em hối hận”
Ba chữ “em hối hận” của Hoàng Ly như tảng
đá lớn rơi vào trong lòng Đình Phong khiến nó
dây sóng mãnh liệt.
Anh quay mặt đối diện với Hoàng Ly, nhìn cô
bằng ánh mắt lạnh như băng khiến cô rùng mình.
“Em cảm thấy bốn năm đằng đẵng không
một tin tức, em quay trở về nói với tôi là em hối
hận, điều này có nghĩa lý gì sao?”
Sau đó, giống như những nỗi đau đớn, dẫn
vặt, buồn tủi trong quá khứ tràn về khiến Đình
Phong bùng nổ:
“Em có biết. Ngày đó, em chỉ để lại một tin
nhắn rồi biến mất, tôi đã như thế nào không?”
“Giống như một thằng điên lao vào cơn mưa
như trút để chạy đi tìm em. Lúc đó tôi có một –
suy nghĩ duy nhất, chỉ cần em trở về nói với tôi
một câu, tôi sẽ hoàn toàn chiều theo tất cả ý
muốn của em, kể cả đợi em đi du học trở về.”
“Năm đầu, năm hai, năm ba, rồi năm tư, tình Ỉ
Yêu của tôi với em không một chút thay đổi,
Thậm chí vì em, tôi còn đối xử tệ bạc với Khả
Hân biết bao.
Nhớ đến những lần mình hành hạ Khả Hân,
hả hê nhìn cô khóc trong tủi nhục. Đình Phong
BẬN không thể tát cho anh vài cái.
Ñhất là anh còn dùng Hoàng Ly để chì chiết
Khả Hân mỗi lần ân ái với cô trên giường. Giờ
nghĩ lại, quả thực anh ngay cả cẩm thú cũng
không bằng.
“Đình Phong, nghe em giải thích.”
Hoàng Ly nóng nảy nói. Cô không thể để
Đình Phong tiếp tục có khúc mắc với mình. Cô
có thể thu phục bà Kim Nhã thì cũng có thể làm
điều đó với Đình Phong.
Anh còn hận tức là còn yêu cô.
Ẵ
Suy nghĩ này giúp. Hoàng Ly như được. tiếp.
thêm sức mạnh. Cô rơi lệ kể cho anh nghe:
những lời giống như đã từng nói với bà Kim Nhã,
kể thêm chuyện bốn năm ở Anh cô gặp khó khăn
như thế nào. Tất nhiên là cô cũng khéo léo dấu
đi những chuyện xấu xa mình làm.
Trong không gian vắng lặng, chỉ có giọng
nói thánh thót mềm mại của Hoàng Ly vang lên.
Nói xong, cô hồi hộp chờ đợi thái độ của
Đình Phong. Chỉ cần qua được cửa ải lần này, cô
#ế Thể chắc chắn chiếm lấy trái tim anh một lần
nữa.
Gương mặt Đình Phong vẫn lạnh tanh,
nhưng Hoàng Ly nhạy cảm phát hiện được ánh
mắt anh dịu xuống. Cô vui mừng quá đối, thấp
thỏm dò hỏi:
“Phong, anh có thể tha thứ cho em không?”
Đình Phong không nói gì mà chỉ quan sát
Hoàng Ly. Đây là mối tình đầu của anh, cũng là
người con gái anh vừa hận vừa yêu.
Không thể phủ nhận rằng sau khi nghe cô
giải thích chuyện bỏ đi bốn năm trước, anh có
chút xiêu lòng. 1
Tuy nhiên, hiện tại anh đã có Khả Hân, có cu
Bin, có một gia đình yên ấm dù đang bị Khả Hân
hiểu lầm. Anh trân trọng những điều đó nên dù
cảm động anh cũng không thể đón nhận tình Ì
cảm của Hoàng Ly một lần nữa. l
Điểu đó sẽ chỉ làm cả cô lần Khả Hân tổn
thương.
Cổ gắng đè nén sự chua xót trong lòng,
Đình Phong trả lời:
Chuyện đã qua, không nhắc lại nữa. Phải
rồi, tại sao em lại tới bệnh viện?”
Đình Phong đột nhiên đổi đề tài khiến Hoàng
Ly phát ngốc. Không phải sau khi nghe cô nói
xong anh sẽ tỏ ra đau lòng vì những gì cô đã gặp
phải, hoặc chí ít cũng an ủi cô ư?
Biểu hiện bình thản như đang nói chuyện với
người lạ thế này là thế nào?
Mọi chuyện bắt đầu nằm ngoài sự suy tính
của mình khiến Hoàng Ly hoang mang, đồng thời
có cảm giác bất an. Nhưng vì Đình Phong hỏi,
nên cô vẫn phải trả lời:
“Em đưa bé Bin vào viện thăm Khả Hân.”
“Cái gì?”
Sắc mặt Đình Phong biến đổi trong nháy
mắt. Anh túm lấy bàn tay Hoàng Ly với một sức.
mạnh khiến cô phải nhíu mày vì đau.
“Em đã gặp Khả Hân? Tại sao em biết cô ấy.
đang nằm viện?”
“Đình Phong, buông em ra, đau quá…”
“Nói:
Đình Phong phớt lờ vẻ nhăn nhó của Hoàng
Ly, tìm anh đập thình thình, sự sợ hãi đột nhiên
dâng lên trong lòng.
“Là bác Kim Nhã nhờ em đưa bé Bin đến. Tối
qua bé Bin ngủ ở nhà ông nhà nội, sáng nay tỉnh
dậy thì khóc lóc đòi gặp mẹ. Bác Kim Nhã có hẹn
với mấy người bạn nên nhờ em mang bé tới bệnh
viện.”
“Em còn đến nhà ba mẹ anh? Em tới đó làm
gì?
1
l Không ngờ mẹ anh cũng đã biết Hoàng Ly –
trở về, còn mời cô đến nhà chơi. Điều này thật vô
lý bởi anh biết rằng bà ghét Hoàng Ly còn hơn cả
Khả Hân.
Có lẽ Hoàng Ly cũng đoán được suy nghĩ
của Đình Phong, cô vội nói:
“Anh đừng hiểu lầm, em tình cờ gặp và giúp.
bác Kim Nhã chứ không phải cố tình đến gặp mẹ
anh. Em cũng không có ý định tìm anh vì em biết
anh đã kết hôn. Sự xuất hiện của em có thể
@EHlÊh Khả Hân khó chịu.”
“Sở dĩ nói tất cả chuyện này chỉ vì em không
muốn giữ trong lòng điều làm em đau khổ suốt
mấy năm rời xa anh.
“Khả Hân…cô ấy biết em là ai không?“
Đình Phong hỏi một cách tuyệt vọng.
Chuyện của Ngọc Nhi còn chưa giải quyết xong,
hiện tại đến Hoàng Ly cũng xuất hiện trước mặt
Khả Hân. Không biết cô ấy sẽ đối mặt với chuyện
này như thế nào, đối xử với anh ra sao.
Không được, anh phải gặp Khả Hân ngay lập.
tức. ì
Đình Phong đột nhiên đứng lên và bỏ đi
luôn, thậm chí còn không thèm đợi Hoàng Ly trả
lời khiến cô như bị sét đánh, bất động luôn tại
chỗ.
“Đình Phong, anh đi đâu vậy.” Hoàng Ly vội
gọi với theo nhưng Đình Phong đã nhanh chóng
biến mất.
Cô muốn chạy theo thì một anh chàng phục
vụ đã tới chặn một bước và yêu cầu cô thanh
†oán tiền.
Ánh mắt hắn ta nhìn cô như thể chế giễu cô
muốn quyt tiền khiến Hoàng Ly tức giận đến nỗi
suýt chút nữa cắn nát răng ngà.
Chết tiệt, Đình Phong lại dám bỏ cô đi để
tìm Khả Hân sao?
Hoàng Ly cố gắng đè nén cơn tức trong
lòng, vẻ mặt lại bình thản như cũ. Xem ra lần này
cô thất bại, lần sau cần tính toán cẩn thận hơn.
Đồng thời, cô cũng nhận ra Đình Phong
không hề chán ghét Khả Hân như lời Thanh Sơn
đã nói.
Điều này làm hồi chuông cảnh tỉnh trong _.
lòng Hoàng Ly vang lên mãnh liệt. Không được,
©ô tuyệt đối sẽ không để con câm đó cướp mất
anh một lần nữa.