Anh ta lại cúi người thấp xuống thêm mấy phần, đôi môi mỏng gần như sắp chạm vào cô, Tiểu Nhan cảm thấy hô hấp của mình cũng muốn ngừng lại luôn rôi.
Cô đang nghĩ, nếu như lúc này anh ta hôn lên, vậy cô nhất định sẽ không từ chối đầu.
Không đi bệnh viện thì không đi bệnh viện.
Dù sao thì bọn họ vốn dĩ là người yêu của nhau, trước đó cô còn lo được lo mất, không phải chính là vì Hàn Thanh chậm chạp không tỏ ra có nhu cầu đối với cô hay sao? Vậy thì bây giờ nhân cơ hội này, thực sự ở bênnhau cũng rất tốt mà Ngay vào lúc Tiểu Nhan định anh dũng hy sinh, thì cô lại nghe thấy Hàn Thanh hỏi thêm một câu: “Sợ rồi u?”
Nghe được lời nói này, Tiểu Nhan dùng sức lắc lắc đầu, phủ nhận.
“Nếu như em không sợ thì sao không nói lời nào?”
“Chuyện đó..”
Tiểu Nhan muốn giải thích gì đó, Hàn Thanh lại cười nhạt một tiếng, buông lỏng lực tay nắm cằm của cô, sau đó chọc chọc chóp mũi cô: “Đồ ngốc, em sợ cái gì chứ? Anh cũng sẽ không tổn thương em đâu, giờ cũng không còn sớm, em nhanh đi tắm rửa, rồi đi ngủ nữa, ngày mai chúng ta còn có lịch trình đấy.”
“???”
Tiểu Nhan không hiểu cho lắm mà nhìn anh ta, đến lúc này rồi mà anh ta còn bảo mình đi tắm rồi ngủ á? Anh ta không phải là đồ ngốc đấy chứ? Cô tắm rửa đi ngủ rồi, vậy thì anh ta phải làm sao đây? Với lại anh ấy vừa mới nói, anh sẽ không tổn thương mình, ý là sẽ không chạm vào cô sao? Anh không chạm vào cô, là tưởng cô đã sợ hãi ư? Vừa nghĩ tới đây, Hàn Thanh đã định xoay người rời đi, Tiểu Nhan cũng không biết trong lòng mình nghĩ thế nào, chỉ biết tâm trí của cô còn chưa kịp phản ứng, bước chân đã sớm lao ra, sau đó ôm lấy eo của anh ta!
“Em em em em em không đi tắm đâu, em muốn ở cùng anh!”
Sau khi ấp úng lắp bắp nói ra câu nói này, TiểuNhan trực tiếp vùi đầu vào tấm lưng của Hàn Thanh không ngẩng đầu lên nữa, chỉ là đôi cánh tay đang ôm lấy lưng eo gầy của anh ta càng tăng thêm sức lực. Cô cũng không biết mình lấy đầu ra can đảm, nhưng mà dựa vào sự thông minh tài trí của Hàn Thanh thì khẳng định là đã đoán ra hết tất cả từ sớm. Nếu như Lâm Thẩm Nhì từng tìm đến anh ta, cô ta trở về với tay không như kia, Hàn Thanh nhất định biết ngay Lâm Thẩm Nhì cũng đã đi tìm đến mình, cho nên khi nãy lúc mình nói sai lời, anh ta mới nở nụ cười như không cười và dùng ánh mắt nóng bỏng kia nhìn mình.
Nghĩ đến đây, sức lực trên tay của Tiểu Nhân lại tăng thêm mấy phần, ôm chặt lấy eo của Hàn Thanh: “Em, em ở cùng anh, không đi đầu hết Cảnh tay mềm mại như không xương của cô ôm ngang eo anh ta, cứ như vậy mà siết rất chặt nhưng lại không hề khó chịu một chút nào. Mùi hương ngọt ngào của người con gái đang lan tỏa khắp trong không khí, Hàn Thanh vốn dĩ đã trúng phải thuộc rồi cả người không được tốt cho lắm, nhờ vào việc tắm nước lạnh mà làm giảm đi con nóng như thiêu đốt trong tim kia, ngay sau khi cô gái nhỏ không quan tâm gì cả mà thay đổi, cơn nóng bức này lại ấp trở lại một cách bất chấp.
Trán của Hàn Thanh vốn chỉ thẩm một tầng mề hội mỏng, lúc này lại nổi lên gần xanh, giống như đang kiềm chế thứ gì, cô gái nhỏ còn trẻ như vậy, làm sao có thể bởi vì sai lầm nhất thời của người khác mà mất đi thứ rất quan trọng đối với cô được.
Nghĩ đến đây, giọng nói Hàn Thanh nhẫn nhịn chịu đựng, nói bằng giọng lạnh lùng: “Buông ra đi, Tiểu Nhan ngoan, nghe lời mà đi tắm trước, sau đó đi ngủ thôi.”
“Em không đi. Tiểu Nhan ôm anh ta chặt hơn, cắn chặt môi dưới của mình, dường như sắp cắn môi dưới chảy ra máu, cô giống như đã ra một quyết định rất quan trọng nào đó: “Em, em là bạn gái của anh, em em em em… có thể giúp anh mà Hàn Thanh: “…
Giọng cô nói có lẽ là bởi vì xấu hổ thẹn thùng, cho nên càng về sau càng nhỏ giọng, giống hệt như mèo con, mà những điều này vừa vặn giống như có móng buốt nhẹ nhàng cào trên đầu quả tim của Hàn Thanh, khiến anh ta lại thống khổ thêm mấy phần.
“Cô nhóc ngốc, anh không phải vừa nói rồi ư, anh sẽ không tổn thương em, nghe lời nào. Dứt lời, Hàn Thanh gỡ tay của cô đang quần chặt trên eo mình xuống, Tiểu Nhan vừa rồi ôm lấy anh ta là đã bỏ ra dũng khí rất lớn, lúc này bị Hàn Thanh đẩy ra, lập tức đã mất đi chỗ để dựa vào, chỉ có thể ngày ngốc đứng ngay tại chỗ nhìn vào bóng lưng của Hàn Thanh, căn chặt môi dưới cứ muốn nói lại thôi.
Trong đầu nhớ lại những lời kia mà Làm Thẩm Nhi đã nói với cô.
Người đàn ông không có hứng thủ với bạn gái của mình, điều này thể hiện cái gì em không phải không biết đúng chứ? Không đúng, cô không thể nghĩ lung tung trong lúc này được, rõ ràng cô cũng đã nói rõ với Lâm ThẩmNhì rồi, không thể bị cô ta kɧıêυ ҡɧí©ɧ chia rẽ ở thời điểm này được! Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan chậm bước đi về phía Hàn Thanh, cô không tiếp tục lấy tay ôm anh ta nữa, nhưng lại đi đến sau lưng anh ta, cần thận từng chút một mà mở miệng nói: “Em… không cảm thấy cái này là tồn thương đầu, em là bạn gái của anh mà, cũng không phải là người khác… với lại… Cô dừng lại một chút, đồi tay đang buông thông hai bên cũng sốt sáng mà nằm thành nằm đầm bút sâu một hơi, chậm chạp nói: “Với lại, em… bằng lòng mà Những từ sau cùng ấy, Tiểu Nhan nổi rất nhỏ cũng không biết Hàn Thanh nghe được hay không Cả người Hàn Thanh chấn động Anh ta đương nhiên biết tấm lòng của cô gái nhỏ từ trước đã biết rồi.
Sau khi Tiểu Nhan nói ra những lời này thật là không thấy Hàn Thanh trả lời lại, cô lại lấy hết can đảm bước lên, một lần nữa vươn tay ôm lấy eo của anh ta, áp má lên lưng anh ta.
“Cho nên, anh không cần phải lo lắng cho em đầu.
Cổ tay cô bỗng nhiên bị nằm lấy, Tiểu Nhận bị Hàn Thanh kéo đến trước mặt, anh ta nheo mắt mà nguy hiểm nhìn chằm chằm vào cô.
“Em rốt cuộc có biết mình đang nói cái gì không? Trong loại tình huống như này, em nói với anh là embằng lòng ư?”