Coi như đầu có đau muốn nứt, chỉ cần có thể để anh nhớ ra tất cả thì tốt rồi.
Cảm giác trí nhớ lúc nào cũng trống rỗng thật khó chịu.
Dạ Âu Thần đang chìm trong suy nghĩ, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng.
“Cậu Dạ Âu Thần?”
Dạ Âu Thần nghe vậy thì nhìn qua, trông thấy Tiêu Túc đang đứng cạnh cửa dùng ánh mắt lo âu nhìn anh.
Anh mấp máy môi mỏng, sau đó đi về hướng của cậu ta.
“Vào đây làm gì?”
Tiêu Túc cũng không giấu diếm suy nghĩ của mình: “Cơ thể của cậu Dạ Âu Thần không thoải mái sao? Có cần hay không…
Có cần đưa cậu đi bệnh viện khám hay không, câu nói này còn chưa nói xong đã bị Dạ Âu Thần đánh gãy.
“Ký ức bị thất lạc có thể khôi phục không?”
Đột nhiên Tiêu Túc bị anh hỏi vấn đề có chút sửng sốt, một hồi lâu mới phản ứng được, lắp bắp trả lời: “Hẳn là…
Có thể đấy?”
Ánh mắt của Dạ Âu Thần nhìn xuyên qua bên người của cậu ta cũng không biết nhìn về phía nơi nào, chỉ có điều ánh mắt nhìn đi rất xa.
“Anh nói anh là trợ lý của tôi? Như vậy anh có thể thay tôi làm một chuyện không?”
“Chuyện gì?”
Tiêu Túc trang nghiêm ưỡn ngực thẳng lưng hỏi.
“Tôi muốn khôi phục ký ức, chuyện này đích thân tôi làm không tiện, cho nên cần anh hỗ trợ.”
Tiêu Túc: “..A, cậu Dạ Âu Thần cần tôi làm việc gì?”
Đậu Nành ngồi trên ghế quơ bàn chân nhỏ, nhìn nhân viên tiến đến bày món ăn hai lần, ví trí đối diện và vị trí bên cạnh cậu bé vẫn trống rỗng, Đậu Nành không nhịn được chống cằm tự hỏi.
Làm sao hai người đàn ông trưởng thành lại đi toilet đến nửa ngày vậy?
Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì mà cậu bé không thể biết sao?
Không biết về nhà có nên kể chuyện này cho mẹ biết không? Đậu Nành nghe nói hiện tại rất nhiều đàn ông đều thích chơi gay Đang nghĩ ngợi, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Dạ Âu Thần và Tiêu Túc trở về, vừa vặn đυ.ng phải nhân viên phục vụ muốn đi ra ngoài.
Nhân viên phục vụ trông thấy Dạ Âu Thần đẹp trai, liền nở nụ cười với anh, còn liếc mắt đưa tình.
Người ngoại quốc đều tương đối cởi mở, sẽ không nhăn nhăn nhó nhỏ, cho nên nhìn thấy loại đẹp trai cực phẩm giống như Dạ Âu Thần thì sẽ gây chú ý một chút, nếu như có thể làm quen đương nhiên là tốt, nếu như không thể, vậy là coi như chào hỏi thôi.
Đậu Nành nhìn một màn này, không nhúc nhích nhìn chăm chú Dạ Âu Thần, muốn nhìn phản ứng của anh một chút.
Kết quả, vẻ mặt của Dạ Âu Thần không thay đổi đi đến, căn bản là anh không thèm nhìn nhân viên phục vụ một cái chứ đừng nói đến liếc mắt đưa tình với cô ta.
Nhân viên phục vụ không đạt được đáp lại thì thôi, chỉ nhìn bóng lưng lạnh lùng của anh, lập tức cảm thấy không thú vị, nhưng cũng không tức giận, thu lại sắc mặt rồi rời đi.
Có điều vừa rồi một màn kia đã bị Tiêu Túc nhìn thấy.
Trong lòng Tiêu Túc thầm lắc đầu, sau đó cùng đi vào. Dạ Âu Thần vừa ngồi xuống, Đậu Nành đã bắt đầu lên án anh. “Ba xấu lắm, lát nữa trở về con muốn nói cho mẹ biết, ba thu hút ong bướm.”
Dạ Âu Thần mới từ toilet trở về, cái gì cũng không biết: “222”
Tiêu Túc lấy tay làm quyền che miệng của mình ho nhẹ một tiếng, thay Dạ Âu Thần giải thích: “Đậu Nành, cái này cũng không thể nói bậy nha, vừa rồi cháu cũng nhìn thấy, ba cháu phản ứng gì cũng không có, thậm chí có thể còn không biết chuyện này đâu.”
Quả nhiên, nghe được đối thoại của hai người, vẻ mặt của Dạ Âu Thần hơi nghi hoặc một chút, đúng là anh còn không biết chuyện gì xảy ra.
“Hừ, đó cũng là tại ba, nếu như ba cư xử hung hằng một chút thì đã không thu hút ong bướm rồi!”
Tiêu Túc: Cậu ta rất muốn nói chỉ có thể trách ba của cháu quá đẹp trai, cho nên mới…