Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1101

Trên con đường cao tốc dài vô tận, một chiếc xe đua mui trần đang bon bon chạy về phía trước, hai bên đường là những gốc cây thẳng đứng, ánh nắng vừa đủ, gió mát rười rượi, phong cảnh núi tuyết xa xa vẫn có thể trông thấy, bầu không khí trong lành, khiến con người tinh thần sảng khoái.

Người đàn ông lái xe đeo chiếc kính đen aviators màu bạc, ngũ quan lập thể rõ ràng, tuấn mỹ bất phàm, còn bên chiếc ghế phụ, là một cô gái đeo chiếc kính đen cá tính, trên cổ cô quấn một chiếc khăn tơ lụa nhẹ tênh, mái tóc dài búi thành củ tỏi, lộ ra khuôn mặt tinh tế, cô hơi ngẩng mặt lên, đôi môi đỏ nhếch nhẹ.

Có lẽ đi chơi cùng người yêu, lại bay nhảy trên con đường quốc lộ vắng vẻ, là một việc vui mày vui mặt biết bao.

Đây chính là Cung Vũ Trạch và Quý An Ninh, chuyến du lịch tuần trăng mật của họ được kéo dài, lúc này, họ đang hưởng thụ quãng thời gian hạnh phúc, trải qua chuyến trăng mật vui vẻ.

Thời tiết của tháng mười, ở đất nước này, rất là thoải mái, ánh mặt trời tươi sáng, không hề oi bức, đúng là thời gian thích hợp cho chuyến xuất ngoại đi chơi.

Trong xe mở bản nhạc tiết tấu rất vui tai, tất cả đều trở nên tùy thích, và điềm tĩnh giản dị.

Ánh mắt của Cung Vũ Trạch tập trung lái xe về phía trước, đồng thời, đôi khi nghiêng đầu nhìn vợ yêu của mình bằng cái nhìn tràn đầy yêu thương, thấy cô hơi ngẩng đầu, để gió thổi lướt qua mặt, nhìn khóe miệng cô nở ra nụ cười từ tận đáy lòng, tâm trạng của anh cảm thấy cực kì vui vẻ.

Cái người có thể can thiệp mọi cảm xúc của anh, tất cả mọi thứ của cô đều có sức lan truyền mạnh mẽ, cô vui, anh sẽ vui, cô buồn, anh càng buồn hơn.

“Còn khoảng ba mươi cây số sẽ đến dưới chân núi tuyết rồi, em có chắc chắn không sợ trượt tuyết chứ?” Cung Vũ Trạch cười hỏi.

“Chẳng phải có anh sao? Có anh ở bên cạnh, em không sợ gì hết.”

Cung Vũ Trạch nghe lời nói dựa dẫm của cô, trong lòng tràn đầy thỏa mãn, có thể khiến người mình yêu cảm thấy an toàn, dựa dẫm, đó là một việc rất đáng vui mừng.

Bây giờ ở dưới chân núi tuyết, là thiên đường trượt tuyết, hôm nay, họ thực sự đi trượt tuyết, Quý An Ninh muốn khiêu chiến năng lực của mình.

Đến dưới chân núi, ngồi xe cáp treo ven trên đường đến nơi trượt tuyết, về phương diện này thì Cung Vũ Trạch rất chuyên nghiệp, cho nên, mục đích hôm nay của anh, là muốn khiến cho cô gái bên cạnh vui chơi thoải mái.

Khi thuê xong hết các trang bị trượt tuyết, Quý An Ninh lết cơ thể có chút vụng về của mình đi lại trong khu trượt tuyết, chẳng phút chốc, dưới chân trượt ngã, mông cô tiếp xúc với mặt đất, may là đất tuyết rất mềm mại, cô không cảm thấy đau, chỉ là bị giật mình.

Cung Vũ Trạch cười chạy đến đỡ cô dậy, “Chậm tí, nắm vững kĩ năng đi lại đã.”

“Không sao, em chẳng đau tí nào cả.” Quý An Ninh cười, mặc bộ đồ có vẻ nặng nề, còn đội nón bảo hiểm cùng mắt kính, chỉ để lộ dưới mũi là chiếc môi đỏ, và mặc bộ đồ lông rậm, nhưng, dáng vẻ này của cô, trong mắt người đàn ông, trông thật đáng yêu quá đi.

Anh cười rờ rờ khuôn mặt của cô, “Mình đi cung đường ít người trượt, một lát anh sẽ ở bên cạnh bảo vệ em.”

“Vâng!”

Hai người đi đến đoạn trượt tuyết có cung đường đơn giản, chỗ này dành cho người mới tập trượt, trong tay Quý An Ninh cầm hai cây gậy trượt tuyết, Cung Vũ Trạch ở bên cạnh trượt qua trượt lại rất thành thạo, chỉ là chuyện này, tự mình mới trải nghiệm được.

“Qua! Anh nhìn... em đang trượt đây này! Thực sự em đang trượt đây này!” Quý An Ninh giống như một đứa trẻ, muốn nhận được lời khen của người đàn ông phía sau lưng.

“Trượt cũng không tệ lắm.” Cung Vũ Trạch đi ngang hàng với cô, khen ngợi cô, cổ vũ cho cô.

Nhưng mà, con người không nên vội vàng đắc ý! Vừa đắc ý liền gặp xui xẻo ngay, miệng của Quý An Ninh mới cười một nửa, nguyên con người té về phía trước, “Ui da!” Tất nhiên là, không ngoài dự đoán cô vấp ngã rồi.

Cung Vũ Trạch lập tức đỡ vững cơ thể của Quý An Ninh, giơ tay ra đỡ lấy cô, trên mặt của Quý An Ninh còn dính tuyết trắng, Cung Vũ Trạch vô cùng dịu dàng lau sạch cho cô, nhìn hai cánh môi đỏ chót của cô, bất chợt anh cúi người đặt lên đó một nụ hôn.

Quý An Ninh khóc cười không xong nhìn anh, “Em té khó coi lắm không?”

“Tiếp tục cố lên, em sẽ trượt tốt hơn thế nữa.” Cung Vũ Trạch động viên cô. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé