“Có kết hôn hay không, không phải do tôi nói. Tôi chỉ biết, lần này tôi với anh làm ba, nhà họ Phạm có sốt ruột không? Hạ Nhật Ninh nhắc nhở Văn Nhất Phi: “Phạm Thành và Đông Tiểu Tiểu ở bên nhau, vốn là để đối phó với gia đình. Bây giờ chỉ e là không còn đối phó nổi, đành phải nhắm mắt mà tiến tới đó.”
Văn Nhất Phi liền bình tĩnh lại, từ niềm vui đón chào thành viên mới, nhanh chóng trở về với Văn thiếu gia ngày thường.
“Có lý.” Văn Nhất Phi gật đầu: “Xem ra Phạm Thành Phạm Ly bắt đầu từ bây giờ sẽ khó sống lắm đây.”
Hạ Nhật Ninh gật đầu.
“Nhưng những chuyện này, là chuyện nhà người ta. Làm sao chúng ta nhúng tay vào được?” Văn Nhất Phi nhíu mày nói: “Nhật Ninh, chuyện này có vẻ khó, chúng ta không thể đột ngột đi tra hỏi họ được.”
Hạ Nhật Ninh vẻ mặt nghiêm túc trả lời: “Tôi cũng nghĩ như thế. Chúng ta cứ xem tình hình sao đã.”
Văn Nhất Phi gất đầu.
Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi đoán không sai một chút nào.
Trong lúc nhà họ Hạ đang vui sướиɠ ăn mừng, thì Phạm Thành Phạm Ly đích thực đã được gọi về nhà, chuẩn bị bị tra hỏi.
Phạm Ly vẫn giữ thái độ không quan tâm.
Phạm Thành dẫn theo Đông Tiểu Tiểu cùng nhau quay về.
Từ đầu đến cuối Phạm Thành rất ít cười, anh đã lường trước được vần đề và lựa chọn anh sắp phải đối mặt.
Đông Tiểu Tiểu đứng bên cạnh Phạm Thành, thấp thoáng vẻ bất an.
Phạm Thành đối với Đông Tiểu Tiểu rất tốt, rất dịu dàng và ga lăng.
Nhưng những người hiểu chuyện đều nhìn ra được, lòng tốt này chỉ là bề ngoài, không giống sự ngọt ngào của Hạ Nhật Ninh đối với Thẩm Thất, cũng không phải sự yêu thương của Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa.
Đây chỉ là một phép lịch sự
Quý bà Cung Trân và ông Phạm kêu Phạm Thành Phạm Ly dẫn theo Đông Tiểu Tiểu cùng đến ăn cơm.
Đây quả thật là lần đầu tiên Đông Tiểu Tiểu chính thức được gặp phụ huynh, cho nên căn thẳng đến nổi không kiểm soát nổi tay chân mình.
Quý ông Phạm Thành quan tâm đến lễ nghĩa của cô, nhưng lại không quan tâm đến cảm xúc của cô.
Phạm Ly vẻ mặt không quan tâm đi ở phía trước, Phạm Thành dẫn theo Đông Tiểu Tiểu đi ở phía sau.
Đang đi, Phạm Ly nhận được cuộc gọi báo tin mừng của Hạ Nhật Ninh: “Tiểu Thất sinh rồi, sinh con trai. Mẹ con bình an.”
Phạm Ly lập tức dừng chân lại, quay người, mừng rỡ kêu lên thật to với Phạm Thành: “Tiểu Thất sinh rồi! Sinh con trai đó!”
Phạm Thành cũng vui mừng khôn siết: “Tốt quá rồi! Thế là yên tâm rồi! À phải, lần này chúng ta nên tặng quà gì đây? Nhất định phải chọn món quà phù hợp.”
Phạm Ly gật đầu lia lịa.
Hai anh em nhanh chóng bàn luận thật sôi nổi.
Đông Tiểu Tiểu đứng qua một bên, giống như một người xa lạ, lẻ loi cô độc.
Cô âm thầm nhìn vẻ mặt yêu thích trẻ con của Phạm Thành, có phải cô cũng muốn tìm cơ hội để sinh cho anh một đứa?
Có phải anh ấy có con rồi, sẽ thật lòng yêu lấy mình không?
Đông Tiểu Tiểu nhìn Phạm Thành vẻ mặt đắm đuối, cô ấy thích Phạm Thành thật rồi.
Nhưng, trong lòng anh, ngoài em trai Phạm Ly ra, chỉ có Hạ Nhật Ninh, Văn Nhất Phi và Thẩm Thất bọn họ thôi.
Đông Tiểu Tiểu cảm thấy mình thật tội nghiệp.
Cô ấy có muốn ghen với Thẩm Thất cũng không đủ tư cách.
Lần trước cô chỉ thể hiện chút cảnh giác với Thẩm Thất, mà sau đó Phạm Thành đã không thèm nhìn cô đến mấy ngày liền.
Thì sao cô dám ghen với Thẩm Thất chứ?
Bây giờ, nhìn Phạm Thành Phạm Ly vui vẻ bàn tán nên mua quà gì cho Thẩm Thất và đứa con mới sinh, Đông Tiểu Tiểu trong chốc lát mất hết cả quyền lợi và tư cách ghen tị.
Phạm Thành Phạm Ly vừa nói vừa bước vào cửa nhà hàng.
Người làm vừa thấy Phạm Thành Phạm Ly, liền lễ phép chào: “Đại thiếu gia, nhị thiếu gia! Cô Đông.”
Phạm Thành Phạm Ly chỉ gật đầu.
“Tiên sinh và phu nhân đã đợi lâu rồi ạ.” Người làm nhận lấy áo khoác của Phạm Thành Phạm Ly, nhỏ nhẹ nói: “Lần này phu nhân có chuẩn bị trước khi đến.”
Phạm Thành cười vẻ bí ẩn, trả lời: “Biết rồi.”
Phạm Ly vẫn một vẻ mặt không quan tâm.
Đông Tiểu Tiểu e thẹn gật đầu chào người làm, rồi đi vào trong.
Nhà hàng của nhà họ Phạm được thiết kế theo phong cách hiện đại rất đẹp.
Màu sắc được lập đi lập lại và tạo hình thì rất kỳ lạ, đây chính là đặc điểm của nhà họ Phạm. Nghe nói, thẩm mỹ của cô bạn gái mới quen của ông Phạm chính là kiểu như vậy.
“Ba mẹ.” Phạm Thành Phạm Ly cùng lên tiếng chào: “Chúng con về rồi.”
Đông Tiểu Tiểu chào vẻ e thẹn: “Chào chú, chào dì!”
Quý bà Cung Trân gật đầu: “Ngồi xuống đi! Đợi các con lâu lắm rồi.”
Ông Phạm nhìn lướt qua Đông Tiểu Tiều, hỏi Phạm Ly với vẻ mặt không cam tâm: “Anh con đã tìm được bạn gái rồi, khi nào con mới chịu dẫn một cô về đây?”
Phạm Ly trả lời mà không thèm ngẩng đầu lên: “Không tìm.”
Không đợi ông Phạm nổi giận, Phạm Thành nhanh chóng nói: “Ba mẹ, ba mẹ gọi tụi con về có chuyện gì không?”
Quý bà Cung Trân liền nói: “Con xem, tuổi của con và Tiểu Tiểu cũng không còn nhỏ, có phải đến lúc phải ghé thăm nhà của Tiểu Tiểu rồi không? Dù sao các con cũng đã quen nhau được một thời gian rồi, đến lúc bàn hôn sự rồi đó.”
Đông Tiểu Tiểu không giấu nổi sự hưng phấn và kích động.
Phải kết hôn thật sao?
Cô ấy thật sự phải kết hôn với Phạm Thành ư?
Đó chính là điều mà cô mong ước!
Phạm Thành nhanh chóng nhìn Đông Tiểu Tiểu rồi nói: “Mẹ, Tụi con quen biết nhau chưa lâu, không vội được.”
Đông Tiểu Tiểu vẻ mặt thất vọng.
Quý Bà Cung Trân liền nghiêm túc: “Còn sớm? Còn sớm chỗ nào? Lúc mẹ cỡ tuổi các con, các con đã chạy khắp nhà rồi! Tuy gia cảnh của Đông Tiểu Tiểu bình thường, nhưng cũng là con nhà có học, đâu có làm con thiệt thòi. Mẹ vừa nhận được tin, nhị thiếu phu nhân nhà họ Hạ, đã sinh hai lần rồi! Thẩm Thất người ta đâu có nhỏ hơn tụi con! Mà đã sinh ba đứa rồi! Sao không nhìn xem mình bao nhiêu tuổi mà dám nói mình nhỏ hả!”
Ông Phạm liền nói: “Được rồi, hiếm khi bọn nhỏ về ăn cơm, đừng có vừa mới bắt đầu đã la mắng rồi! Bao nhiêu năm nay, em vẫn không sửa được cái tính đó.”
“Nói làm như anh đã sửa vậy.” Quý bà Cung Trân liền phản pháo: “Anh đừng lo chuyện của em, lo chuyện vợ anh cho tốt đi! Nhìn xem cô ta đã trang trí cái nhà này thành ra cái gì? Cô ta đang đóng phim khoa học viễn tưởng à?”
Phạm Thành Phạm Ly không nhịn được, cười phá lên thật to.
Đúng là có chút giống đang đóng phim khoa học viễn tưởng.
Xem ra bạn gái mới của ba chính là người hâm mộ khoa học viễn tưởng.
Ông Phạm tức giận quay mặt đi chỗ khác, không thèm trả lời.
Quý bà Cung Trân cũng không muốn phá vỡ không khí bữa cơm hôm nay: “Được rồi được rồi, ăn cơm trước đi. Ăn xong, sẽ nói tiếp với các con.”
Chỉ trong chốc lát, cơm canh đã được dọn lên, và mọi người không ai nói gì về việc kết hôn. Nhưng, đã nói về chuyện công ty, cũng không tránh khỏi có chút bất đồng.
Nếu nói về hôn nhân, Đông Tiểu Tiểu còn nghe hiểu. Còn nói chuyện công ty, Đông Tiểu Tiểu hoàn toàn không hiểu gì hết.
Từ đầu đến cuối, Đông Tiểu Tiểu chỉ biết tập trung ăn một cách ngại ngùng, không chen vào được câu nào, chỉ âm thầm lắng nghe cả nhà bốn người họ ngồi bàn công việc.
Cho dù là quý bà Cung Trân hay ông Phạm, đều là người có quyền lực nhất định trong ngành.
Phạm Thành Phạm Ly chỉ cần nói có rắc rối, hai người liền gọi một cú điện thoại là giải quyết được ngay.
Đây chính là mối quan hệ, đây chính là sự kết nối.
Cho dù Quý bà Cung Trân và ông Phạm đã ly hôn, bọn họ vẫn là ba mẹ của Phạm Thành Phạm Ly.
Hơn nữa, Phạm Thành Phạm Ly là người thừa kế duy nhất của hai bên gia đình.
Hai bọn họ làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ?
Ăn cơm xong, quý bà Cung Trân định nói chuyện với Phạm Thành, còn ông Phạm sẽ nói chuyện với Phạm Ly.