Ngay lúc Hạ Quốc Tường thậm chí muốn đem Mạc đại ca đánh nằm xuống, cửa phòng kiểm tra cuối cùng cũng được mở ra, Thẩm Thất cùng Thẩm Lục đỡ lấy Ella từ bên trong đi ra, trên mặt của ba người đều là một niềm vui sướиɠ hớn hở.
Mạc để ca vừa nhìn thấy Ella đi ra, căng thẳng kích động đến ngay cả lời nói cũng không nói ra được.
Thẩm Thất vôi vàng cùng mọi người báo tin vui: "Thai này của cô rất ổn, bác sĩ nói, chỉ cần dinh dưỡng đủ, nghỉ ngơi kỹ càng, tuyệt đối sẽ sinh ra đứa con khỏe mạnh!"
Mạc đại ca kích động mà hỏi: "Là b1 trai hay bé gái a?"
Những lời này của ông khiến cho tất cả mọi người ở đây trong nháy mắt bật cười!
Vưu Tâm Nguyệt cười đến nước mắt cũng sắp bay ra ngoài rồi, nói: "Lúc này mới vài tuần a! Bây giờ chỉ là một cái phôi thai, anh lại có thể hỏi giới tính! Đây cũng là quá sốt ruột rồi chăng? Với lại, cho dù là muốn giám định giới tính, cũng phải là chờ vài ngày mới có thể ổn định."
Mạc đại ca cười ngây ngô một hồi, xoa xoa tay mà nói: "Không sao không sao, bé trai bé gái gì tôi đều ưa thích, chỉ cần là con của tôi cùng Ella, tôi đều ưa thích!"
Trên mặt của Ella đỏ ửng lên, hờn dỗi trừng qua Mạc đại ca, mọi người cười càng vui hơn rồi.
Thẩm Thất nói cái gì cũng không chịu cho Ella đi đâu đó, cùng Hạ Nhật Ninh thương lượng một hồi, đem một biệt thự ở ngoại ô lấy ra chỉ cho Ella dưỡng thai cùng cư trú.
Không chờ Ella cự tuyệt, Thẩm Thất lập tức nói: "Cô, tuy rằng cô bây giờ nhìn là trẻ tuổi, thế nhưng là dù sao tuổi tác cũng đặt ở đây! Thật vất vả mới có được thai này, thì phải cẩn thận kỹ càng chứ? Nếu như cô có sơ xuất gì, cha ở trên trời có linh thiêng cũng sẽ không tha thứ cho con! Con cùng anh trai là vốn chỉ có hai huyết thống thân nhất của cô ở trên thế giới này. Bây giờ lại thêm cháu nhỏ, cô cho dù là vì ba người chúng con, cũng không thể cùng con chối từ! Con sẽ sắp đặt người đến biệt thự chăm sóc ăn uống và cuộc sống hằng ngày của cô, những chuyện khác thì một loạt cùng đừng nghĩ đến, cô thì nuôi dương thân thể thật tốt là được rồi!"
Mạc đại ca dùng sức gật đầu: "Đúng đúng đúng, tiểu Thất nói rất đúng! Ella, nếu như đây là tấm lòng của tiểu Thất, chúng ta cũng đừng có cự tuyệt! Chờ đứa con sinh ra rồi, em muốn đi nơi nào, anh sẽ theo em đi vậy! Được không?" |
Ella thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, các người đã đều nói như vậy, tôi cũng cứ như vậy thôi! Với lại, tôi bây giờ cũng không có công việc cụ thể gì rồi, phiên dịch một chút văn hiến, cũng không cần chạy tới chạy lui rồi!"
"Tốt, vậy là quyết định như vậy đi!" Hạ Nhật Ninh lập tức nói: "Tiểu Xuân, lập tức đi chuẩn bị!"
"Vâng, tổng tài!" Tiểu Xuân lập tức quay người rời khỏi.
Hạ Nhật Ninh còn nói thêm: "Chuyện tốt như vậy, nhất định phải chúc mừng chúc mừng thật tốt. Hôm nay tất cả mọi người đến Cảnh Hoa trang viên, chúng ta cùng nhau náo nhiệt náo nhiệt nào!"
"Tốt!" Mọi người nhao nhao tỏ vẻ đồng ý.
Hạ Quốc Tường cùng Vưu Tâm Nguyệt đắng chát mà cười cười, Vưu Tâm Nguyệt nói: "Chúng tôi sẽ không đi "
Vưu Tâm Nguyệt lời còn chưa nói hết, Thẩm Thất đã mở miệng nói: "Chaa mẹ cũng phải đi! Bởi vì, tiểu Duệ tiểu Hà, đã có rất nhiều ngày không gặp ông bà nội rồi! Tiểu Hạ, phiền anh đi đem tiểu Duệ tiểu Hà tiếp về được không? Mấy ngày nay, hai đứa con này đoán chừng đem anh hai của tôi cùng Mạc Thu giày vò cũng quá dữ rồi, cũng nên cho anh hai cùng Mạc Thu đơn độc với nhau một chút rồi!"
"Vâng, thiếu phu nhân!" Tiểu Hạ lập tức cười hì hì trả lời: "Tôi lập tức đi ngay!"
Cứ như vậy, một đám người thật vui vẻ náo náo nhiệ nhiệt chuyển dời về Cảnh Hoa trang viên.
Thẩm Thất thật đúng là đã đoán đúng rồi!
Hai ba ngày này, đối với Thẩm Nhị cùng Mạc Thu mà nói, đó chừng như là hiện trường tai nạn a!
Thẩm Nhị từ trước đến nay là quy luật sinh hoạt quen rồi.
Ở trong quân đội, đó đều là thời làm việc cùng nghỉ ngơi nghiêm khắc đấy.
Còn đối với Mạc Thu mà nói, ha ha ha, thời gian của cô chính là cho đến khi công việc chấm dứt mới là thời gian nghỉ ngơi.
Vì vậy quy luật làm việc và nghỉ ngơi của hai người lớn này thì xảy ra sự va chạm kịch liệt.
Thẩm Nhị nói cái gì cũng phải là mười giờ là lên giường nghỉ ngơi, Mạc Thu nói cái gì thì phải chơi một hồi game mới chịu ngủ.
Vốn là hai người tất ngủ tất đấy, cũng không có dính dáng gì đấy.
Thế nhưng là, đừng quên, còn có hai tiểu ma vương này đây!
Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà ở đây, hai người bọn họ cũng đừng hòng đến tránh quấy rầy!
Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà là mang theo nhiệm vụ đến đấy, nhất định phải tác hợp được cậu Nhị cùng dì Mạc Thu! Vì vậy hai bảo bối đó là tận hết sức lực đem hai người hướng cùng một chỗ mà hợp lại a!
Nhu cầu của bảo bối là nhất định phải thỏa mãn đấy!
Vì vậy, Thẩm Nhị cho dù không thích chơi game, cũng bị ép cùng nhau chơi game rồi!
Bởi vì phải đánh 2v2 đấu đối kháng, ít một người cũng không được a!
Vì vậy, Thẩm Nhị cùng Tɧẩʍ ɖυệ là một đội, Thẩm Hà cùng Mạc Thu là một đội.
Bốn người vừa vào game thì bắt đầu chơi sân thi đấu.
Vốn dĩ là, Thẩm Nhị là thật sự không có chơi game đấy!
Thế nhưng là càng chơi thì cũng khơi dậy lòng hiếu thắng, sau đó thì thật sự tập trung tình thần rồi.
Chơi sơ như vậy là không sao, nhưng bốn người quả thực là đánh nhau kịch liệt đến suốt cả ngày a!
Sau khi đến sau nửa đêm đánh xong cả bàn, mới phát hiện lại chưa ăn bữa tối!
Vì vậy nhằm vào buổi tối có cần ăn hay không, Thẩm Nhị cùng Mạc Thu lại gây ra một trận chiến tranh.
Cuối cùng vẫn là Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà xuất hiện dọn dẹp mọi thứ, Thẩm Nhị lái xe, Mạc Thu cùng bọn nhỏ ngồi ở phía sau, mỗi một tay ôm một đứa.
Đã đến nơi ăn cơm, bà chủ vô cùng nhiệt tình, lập tức liền cười tủm tỉm chào đón bắt chuyện: "YAA.A.A.., một nhà bốn người đi ra ăn cơm a! Ơ, đứa con rất giống cha! Nhìn qua là biết ngay là người một nhà!"
Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà lập tức cười tủm tỉm mà hùa theo: "Đúng vậy a đúng vậy a, chúng tôi chính là rất giống a!"
Có thể không giống sao?
Đây chính là cậu!
Huyết thống thân nhất!
Cháu ngoại trai giống cậu, đây chính là quy luật mà Tuyên Cổ truyền xuống!
Thẩm Nhị không có cảm thấy có cái gì không tốt, Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà lại giống anh, không có gì hiếm lạ a! Vốn chính là người một nhà a!
Thế nhưng là Mạc Thu đã cảm thấy có sự lúng túng không rõ!
Cô là người ngoài đúng mực a!
Nếu không nói Thẩm Hà cái quỷ nha đầu này vô cùng lanh lợi rồi, lập tức ôm lấy tay của Mạc Thu nói: "Quan hệ của dì Mạc Thu cùng mami tốt như vậy, vì vậy chúng con mới kêu một tiếng mẹ nuôi cũng là được a!"
Tɧẩʍ ɖυệ lập tức hiểu ngay tâm tư của em gái, cùng nói theo: "Dì Mạc Thu không thích làm mẹ nuôi, vậy làm mợ càng tốt! Mợ càng thân thiết hơn!"
Thẩm Hà lập tức gật đầu: "Đúng đấy đúng đấu! Dì Mạc Thu, dì thì làm mợ của chúng con đi! Chúng con rất nhiều cậu, dì ưa ai thì cứ chọn một người nào!"
Thẩm Nhị lập tức nhướng mày.
Tɧẩʍ ɖυệ lập tức thay em gái dọn dẹp phần đuôi: "Không đúng, vẫn là cậu hai tốt nhất! Xem, cậu Nhị cùng dì Mạc Thu đứng chung với nhau, quả thực là trai tài gái sắc, trai gái xứng đôi, trời sinh một cặp!"
Những người lớn ở đây đều không nói lời nào, Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà hai đứa nhỏ lanh lợi, bạn một câu, tôi một câu đấy, ngược lại là đem Thẩm Nhị cùng Mạc Thu cho nói đến đỏ cả mặt.
Bà chủ cũng nghe hiểu rồi, vội vàng nói: "Ơ, thì ra là cậu a! Tôi nói sao lại giống như vậy đây! Cô gái này cũng rất đẹp mắt, thì ra là bạn gái của cậu của các con a! Thật tốt, nam đẹp trai, nữ đẹp gái, sau này nhất định sẽ sinh ra tiểu bảo bảo vừa đẹp mắt lại vừa thông minh!"
Tɧẩʍ ɖυệ cùng Thẩm Hà cùng nhau vỗ tay: "Đúng đấy đúng đấy! Mợ cả đã có tiểu bảo bảo rồi, mợ hai phải nắm chặt cơ hội a!"
Mặt của Mạc Thu càng đỏ hơn.
"Ăn cơm, ăn cơm!" Mạc Thu cảm thấy bước đi cũng không biết bước rồi, dắt lấy hai đứa bé, vội vàng trốn vào phòng.
Thẩm Nhị đứng ngay tại chỗ, cứ như vậy nhìn lấy bóng lưng của Mạc Thu, trên khuôn mặt cường tráng hiện lên một niềm vui.
Thì ra cô ấy còn biết thẹn thùng?