“Quán quân Steven!!??” Shiratori là người đầu tiên bật thốt ra cái tên này, cô làm sao có thể không nhận ra được đối phương?
Stenven liền mỉm cười đưa tay làm thế suỵt, ý bảo Shiratori giữ im lặng, thân phận của Steven nếu bị mọi người xung quanh để ý cũng không tiện lắm.
Shiratori liền xấu hổ che miệng mình, nhưng câu nói của cô đã lập tức khiến Kei, Lina và Etun giật mình.
Quán quân Steven của Hoenn? Trẻ tuổi như vậy sao? Có khi còn trẻ tuổi hơn Diantha bệ hạ của bọn họ ở Kalos.
Steven là quán quân mới lên ngôi được vài năm, thay thế cho vị trí cũ của Wallace, thực lực được công nhận là một bức tường lớn, một mũi thương thép có để đâm xuyên tất cả.
Mọi người quan sát xung quanh, sau đấy nhìn thấy nhóm ba người Axender mau chóng tiến vào trong Học viện.
Hôm nay Học viện đóng cửa không tiếp đón ngoại nhân, tất cả là vì sự sắp xếp của Axender với giải đấu.
Với sự có mặt của Steven đã đủ thấy trình độ to lớn của trận đấu, lúc này Etun và Lina bỗng cảm thấy quen biết với Kei và Kaitou là sự may mắn của bọn họ, với các bậc thầy huấn luyện gia thực lực đẳng cấp cao liên tục xuất hiện, tầm mắt của bọn họ không ngừng được mở rộng, quan sát thi đấu có được lợi ích rất nhiều, điều này sẽ giúp cho con đường trong tương lai bọn họ không ít.
Nhóm của Kaitou cũng mau chóng vào trong, đuổi theo cước bộ của nhóm ba người Axender, bên trong Học viện lúc này chỉ còn nhân viên hoạt động.
Khá nhiều người đang nhìn về phía Steven quán quân, Wattson quán trưởng, nhưng càng nhiều là kẻ khiêu chiến ngày hôm nay, Kaitou!
Có thể đả động đến mức độ Steven phải tới theo dõi, chẳng lẽ anh bạn nhỏ tuổi này nổi tiếng đến như vậy?
Kaitou cũng nghi hoặc vấn đề này… đáng lý ra Steven – một người không quen biết gì với cậu tại sao lại xuất hiện?
“A, đây là..?” Shiratori bất ngờ nói
Trước mắt bọn họ là một sân thi đấu cực kỳ rộng lớn, to hơn sân thi đấu của Mt Moore nhiều, phải to gấp khoảng ba lần.
Một sân thi đấu to như vậy sao?
“Khổng lồ quá vậy….” Kei hít một ngụm khí lạnh, sân thi đấu thế này mà chỉ huy liệu pokemon có nghe được mệnh lệnh của huấn luyện gia hay không?
Wattson và Steven trước tiên di chuyển, bọn họ đang khởi động cái máy gì đấy ở hai bên sân thi đấu.
Lập tức mặt sân bằng phẳng liên tục thay đổi, phối hợp giữa các hệ tương khắc hoặc gồ ghề, có thể là những mặt sân vô cùng bình thường, sân thi đấu dừng lại tại ở sân đấu hệ băng và nước
“Luật thi đấu… được áp dụng ngay tại trận đấu kiểm tra sao?” Kaitou rất mau hiểu được vấn đề, nhoẻn miệng cười thú vị.
Bên cạnh cậu Zorua không biết đã ra khỏi pokeball từ khi nào, Lous và Lucario cũng chủ động xuất hiện để quan sát sân thi đấu.
Nhóm của Kei được sắp xếp một chỗ ngồi không quá xa sân thi đấu, Shiratori thì lại gần chỗ của Wattson và Steven.
Axender lúc này bước vào sân thi đấu, đứng ở một đầu chỉ huy, đối với Kaitou vươn tay mời.
Kaitou không hề ngần ngại bước lên phía trước, bốn cái máy quay lớn bắt lấy khung cảnh của sân thi đấu, trần nhà mở ra để tiện thi đấu.
“Kaitou ca lên sân thi đấu rồi” Lina hồi hộp chờ đợi.
“Ừm, nhưng sân thi đấu này, và cả cổ máy quay đó nữa…” Etun quan sát xung quanh nói
Trong khi bọn họ đang thảo luận, Axender cũng bắt đầu giải thích, đối với Kaitou và Shiratori nói
“Về luật thi đấu thì chắc hẳn ngươi cũng đã được phổ biến, ta sẽ không giải thích lại nữa, về cơn bản, đây là một trận 1-2-1! Chiến đấu xoay vòng, sân thi đấu thay đổi liên tục trong mười phút!”
Axender nói xong liền cầm lấy bốn cái pokeball đưa cho Wattson, theo thứ tự gắn vào cỗ máy bên phía sân của Axender.
Kaitou cũng làm theo tương tự, thu hồi lại Zorua, Lous và Lucario, trước khi thu hồi, Lous còn nói
“Cẩn thận đấy, đối thủ rất mạnh!” Lous cảm nhận được khí thế của Steven và Axender nói
“Ngươi nghĩ sao?” Kaitou mỉm cười đối với Lous nói, bộ nhìn cậu giống như rất thả lỏng sao?
“Không.. chúng ta cũng rất mạnh, những năm qua, ta luyện tập cũng không phải để không!” Lous cảm thấy an tâm khi thấy thái độ của Kaitou.
Một giải thi đấu mới, nơi mà bọn họ không phải dấu giếm gì kɧıêυ ҡɧí©ɧ các đối thủ cường đại.
Đây sẽ là cột móc cho sự tiến bộ vượt bậc của bọn cậu!
Gửi lại bốn cái pokeball cho Steven, lần đầu tiên Kaitou tiếp xúc đối với quán quân của Hoenn địa khu, đối phương có chút cao lãnh, nhưng vẫn khá thân thiết.
“Cố gắng lên! Axender là một đối thủ đáng gờm đấy!” Steven không xa không gần cười nói
“Cảm ơn, tất nhiên rồi!” Kaitou gật đầu, quay trở lại sân thi đấu
Lúc này cả hai không cầm theo pokeball, nhìn đồng hồ lớn đếm ngược từ mười giây đổ về, ngay khi con số trở về không.
Một tiếng còi phát lên, cổ máy xoay bắt đầu khởi động, hai pokeball của hai bên lập tức được mở ra!
Lên sân, pokemon đầu tiên của Axender chính là con Dusknoir ngày hôm qua mà bọn họ gặp, thực lực vô cùng mạnh mẽ pokemon, có điều so sánh với Dusknoir, nhỏ bé tinh nghịch Zorua lại có vẻ khá vô hại.
Etun nhìn thấy Zorua lên sân liền cảm giác rùng mình, đây là con pokemon nhẹ nhàng quất bay pokemon chủ lực của anh.
“Arggg…” Etun cảm giác sởn da gà.
“Etun ca, Zorua vẫn nhiên còn ám ảnh anh ha!” Kei bật cười nhìn biểu cảm của Etun
Lina thì ở bên an ủi, nhưng bọn họ vẫn không hiểu vì sao Zorua lại ra sân trong một trận thi đấu quan trọng này.
Axender và Steven thì biểu cảm trầm lại, bọn họ tất nhiên nhận ra sự bất thường của con Zorua này, nhất là khi đối phương không có ý định che dấu.
Một luồng sức mạnh khổng lồ đánh ập tới, bầu trời đang trong lành lập tức tối sầm lại, mây đen kéo tới, sấm sét đổ xuống.
“Vậy mà lại là…” Shiratori nhìn Zorua và nhìn Kaitou, thì thầm khó tin.
“Hiện tượng này, đây là có chuyện gì?” Wattson không nhận ra bất thường, nghi hoặc nhìn thời tiết bất thường.