Huyết Viêm Đế Tôn

Chương 196: Tác Giả Gặp Phải Đọc Giả Ngớ Ngẩn.

**Vừa mới á mấy friend, có một bạn kia cmt nói là :"Main mang danh phản diện mà suy nghĩ quá lằng nhằng, tính kế như đàn bà. Sao không trực tiếp đánh lên thành đại ma đầu, tối ngày chấp nhất mấy Điểm phản diện." - Và bạn ấy đọc truyện chưa tới một nửa nữa mà đã phán hay thế này.

**Ta thành thật gửi lời thăm hỏi tới cha mẹ của bạn này nha. Tự nói mà không tự thấy mâu thuẫn à? Một câu trước thì nói hắn là Phản Diện, một giây sau thì kêu dùng tu vi Kiếm tông cảnh đánh thành đại ma đầu ( đánh bằng cái gì? hào quang nhân vật chính? Hay đánh bằng niềm tin? Hay đứng ra hô "Ta Xạo L" thì kẻ địch sẽ ngã đùng ra chết? ) Đã vậy còn không cho chấp nhặt Điểm phản diện? Nó là công sức của main mà, không có Điểm phản diện thì lấy gì cày đồ để mạnh lên, để thành đại ma đầu? ( Where is logic?)

**Nói chung, nếu đã nghiện mấy truyện não tàn tới bại não luôn rồi thì không cần đọc tiên hiệp nữa đâu. ( Nói một thành trấn Nhóc viết hàng trăm chương chưa xong, đọc rồi Nhóc chỉ cảm thấy mộng bức vcl. Nhóc là tác giả mà còn không biết bản thân mới viết được 190 chương, mà đã dành hàng trăm chương để miêu tả một cái thành trấn nào nữa á.) - Hàng trăm = 200 đổ lên.

**Điểm đặc sắc trong truyện của Nhóc chính là main dùng âm mưu quỷ kế, tính kế sư phụ, tính kế thiên hạ, tính kế vợ và nữ nhân, tính kế sư môn, tính kế thiên đạo, tính luôn cả bản thân mình. Rơi vào trong miệng bạn này lại trở thành tính như đàn bà ( phải như mấy thằng não toàn cơ bắp thì mới gọi là tính đàn ông à? Thế thì Dương Triếp là bê đê mẹ luôn rồi.)

**Con người bạn này thật kỳ lạ, ngồi mát ăn bát vàng, ngư ông đắc lợi, làm hắc thủ phía sau màn, lãnh đạo tối cao không muốn. Chỉ muốn làm cu li, làm tới đầu tấp mặt tối, dùng sức mạnh để "khẳng định bản thân, khẳng định tính đàn ông". ( Một người đàn ông "đích thực" cho hay.)

**Còn bảo truyện này của Nhóc nên trở thành trinh thám, ngôn tình. Ok, cảm ơn a, truyện này quả thật chính là viết một phần theo kiểu trinh thám mà, có bí ẩn, có âm mưu quỷ kế. Về phần ngôn tình? Ta dám chắc, 99% truyện nam hiệp đều sẽ có yếu tố ngôn tình, chỉ là ít hay nhiều, là vai chính hay vai phụ mà thôi ( Đến Tây Du Ký còn có nữa kìa, Đường Tăng với nữ vương á) . Cho nên, ta sẽ xem đây như một lời khen. Làm ta ngại muốn chết.

**Đây là nguyên văn của bạn thichladuoc84 : main mang tiếng phản diện mà suy nghĩ chấp nhặt mưu mẹo vớ vẩn như suy nghĩ mấy đứa đàn bà , lan man . Xoay quanh mãi trong cái thành hàng trăm c ko xong . dẫm đạp lên tất cả để làm đại ma mà đi câu kéo từng điểm phản diện. nói thật bạn nên viết truyện trinh thám ngôn tình nó mới hợp. ( Hôm trước bạn này còn nói main được vài chương đầu gϊếŧ người đúng chất phản diện, mấy chương sau thêm tình tiết linh tinh.) - Sau đó bị ta nói cho á khẩu thì liền lảng sang chuyện khác.

**Sẵn đây chỉnh sửa lại khái niệm về "phản diện" của bạn này luôn nha. Phản diện là để chỉ những nhân vật gây nên tổn hại cho nam chính, cản trở nam chính. Chứ không ai quy định, phản diện không được có cuộc sống riêng, không có cốt truyện, không có đồng minh, không có trợ thủ, không có đầu óc, không có tình cảm, gϊếŧ người liền là phản diện. Đó không còn là phản diện nữa, mà là biếи ŧɦái, điên khùng có hiểu không? Ta đề nghị ngươi nên đi make up lại tam quan đi nha.