Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 190: Được rồi ... tôi đồng ý đính hôn với cậu.

*******

“Niệm Niệm ... Ngoan, bỏ đồ trong tay xuống ..." Ôn Niệm Nam cầm mảnh thủy tinh trong tay từ từ đưa lên cần cổ trắng như tuyết, tay bị mảnh thủy tinh cào xước, máu đã chảy xuống cánh tay anh ta.

Cố Ngôn Sanh nhìn cảnh tượng trước mắt, sắc mặt lập tức tái nhợt, hơi thở đông cứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Ôn Niệm Nam tỉnh dậy và thấy mình đang ở một nơi xa lạ, anh muốn mở cửa khi anh xuống giường, nhưng phát hiện cửa đã bị khóa và cửa sổ bị bịt chặt bằng dây điện.

Nhìn chiếc áo khoác màu đen bên giường, anh nhận ra rằng Cố Ngôn Sanh đã đưa anh đến đây.

"Niệm Nam đừng nhúc nhích, đặt ly xuống ... nghe lời ..."

Ôn Niệm Nam nhìn vẻ căng thẳng trong mắt Cố Ngôn Sanh rồi cười tự giễu : " Anh đang giả bộ gì vậy? Cố Ngôn Sanh."

Cố Ngôn Sanh nhìn chằm chằm vào mảnh thủy tinh sắc nhọn. Vì sợ rằng Ôn Niệm Nam sẽ tự làm mình bị thương.

"Đùa giỡn với tôi có vui không? Chủ đầu tư của buổi biểu diễn là Cố thị, anh cố ý nhờ Thẩm Lạc An đến ghi hình chương trình với tôi rồi lại hỏi những câu đó, chẳng phải anh chỉ muốn làm cho tôi xấu hổ ở nơi công cộng sao?"

Ôn Niệm Nam hét lên, chỉ ra ngoài cửa sổ, "Còn trả tiền sao?" Còn định lừa tôi đến khi nào! Đem tôi đến đây, lại muốn nhốt tôi lại! "

Ôn Niệm Nam xúc động nhìn đám người trước mặt, mảnh vỡ trên tay anh ta gần cổ hơn, và một vết máu đã được vẽ trên cổ anh ta.

“Không!” Cố Ngôn Sanh lao tới và nắm lấy tay Ôn Niệm Nam.

“Tôi khóa cửa lại là bởi vì sợ em không ý thức được… Tôi sẽ buông em ra, đừng làm tổn thương chính mình…”

Ôn Niệm Nam không thoải mái giãy dụa, nghẹn ngào nói: “Tại sao tôi lại bị các người làm cho nhục nhã! Tại sao! Các người hủy hoại tôi đến mức này còn chưa đủ sao! Tôi ghét các người! Tôi nóng lòng muốn gϊếŧ các người! ”

Cố Ngôn Sanh đột nhiên nắm tay Ôn Niệm Nam, đưa mảnh thủy tinh vào gần cổ anh và nói cay đắng: "Tôi biết em ghét tôi, phải tôi đã làm em thất vọng. Em nên ghét tôi. Nếu em muốn gϊếŧ tôi, hãy làm điều đó ..."

Cố Ngôn Sanh đột nhiên đến gần mảnh vỡ sắc nhọn, Ôn Niệm Nam khẽ buông tay và đánh rơi mảnh vỡ.

"Anh đang ép buộc tôi! Cố Ngôn Sanh... anh là một con quỷ ..."

Cửa được mở ra, Ôn Niệm Nam trên tay bê bết máu bước ra, Cố Lâm sững sờ nhìn vết máu trên cổ.

“Anh Niệm Nam, ” Ôn Niệm Nam liếc nhìn Cố Lâm với đôi mắt vô hồn, và từ từ bước ra ngoài.

Cố Lâm bước vào phòng, nhìn thấy Cố Ngôn Sanh ngồi trên mặt đất với hai tay đầy máu, cau mày: "Anh đang tự làm khổ mình sao? Anh không thể nói cho anh ấy biết sự thật sao?"

"Không thể nói cho cậu ấy biết..Nhớ đọc truyện trên s1apihd.com để ủng hộ team!

" Tại sao không? "

" Nếu nói với cậu ấy rằng tôi bị đe dọa vì video, Niệm Niệm sẽ nghĩ rằng tất cả là lỗi của cậu ấy, cậu ấy sẽ cảm thấy có lỗi ... "

Cố Ngôn Sanh đứng lên và nhặt áo khoác của mình, và nói với một giọng nói trầm khàn, "Cậu đã bẻ được khóa hệ thống nhà họ Tần chưa?

" Anh có nghĩ tôi là Harry Potter không? Nhà họ Tần từng làm hệ thống an ninh quốc gia của nước M. Chẳng khác nào tường đồng, vách sắt. Nếu anh muốn bẻ khóa nó không dễ dàng đâu. Chẳng lẽ Thẩm Lạc An không biết điều này trước khi đưa đoạn video vào nhà họ Tần sao? "

Ngay khi Cố Ngôn Sanh về đến nhà, anh thấy Thẩm Lạc An đang đứng trong phòng khách.

"Tại sao cậu lại ở đây? Ai cho cậu vào!"

Thẩm Lạc An giễu cợt, "Tại sao tôi không thể ở đây? Tôi bây giờ là người yêu của Cố tổng."

Mặt Cố Ngôn Sanh bỗng biến sắc, nắm lấy cổ Thẩm Lạc An, và mạnh mẽ nói : "Ai cho phép cậu thao túng đèn ở hiện trường? Tôi đã hứa với cậu sẽ công bố mối quan hệ với thế giới bên ngoài. Cậu còn muốn thế nào!"

Thẩm Lạc An gầm lên: "Tôi bây giờ là người yêu của anh, Cố Ngôn Sanh . Anh thực sự ôm Ôn Niệm Nam ở nơi công cộng. Họ đang mắng tôi, xem tôi như trò đùa! Anh nghĩ rằng tôi không biết anh đang cử người kiểm tra nơi giấu đoạn video? "

Thẩm Lạc An nhận được tin từ người chú của mình rằng ai đó đang hack hệ thống của Tần gia, và hắn biết rằng Cố Ngôn Sanh đã làm điều đó.

Anh không thể đảm bảo trong bao lâu Cố Ngôn Sanh sẽ lấy được video, anh phải tự lên kế hoạch trước khi còn có thể đe dọa Cố Ngôn Sanh.

Cố Ngôn Sanh hất Thẩm Lạc An ra, lạnh lùng nói: "Tốt hơn hết là cậu không nên giở trò! Hãy thành thật giữ tấm bùa hộ mệnh của mình và đừng gây rắc rối! Nếu không, tôi sẽ khiến cậu khốn đốn hơn cả chết!"

Thẩm Lạc An biết rằng Cố Ngôn Sanh chắc chắn sớm lấy được đoạn video. Hắn biết rằng hệ thống mạng của Cố thi rất mạnh và e rằng sẽ không mất nhiều thời gian ...

" Cố Ngôn Sanh, không phải anh chỉ muốn tìm xem video ở đâu sao? Tôi có thể sao chép video cho anh, nhưng anh phải hứa với tôi một yêu cầu. "

Cố Ngôn Sanh mất kiên nhẫn, nói:" Cậu lấy đâu ra vốn để đàm phán các điều khoản và yêu cầu với tôi? "

" Tôi muốn anh đính hôn với tôi! Tôi muốn cổ phần của Cố thị bị ràng buộc với tôi, và tôi muốn anh thông báo tin tức đính hôn với công chúng! Sau khi đính hôn, tôi sẽ sao chép video cho anh. Đừng bao giờ gây rưa với Ôn Niệm Nam nữa. ”

Biểu cảm của Cố Ngôn Sanh ngay lập tức trở nên u ám và đáng sợ: "Cậu đang nói gì vậy! Cậu có dám đề nghị đính hôn với tôi?"

"Tại sao tôi không dám? Bây giờ anh chỉ có hai lựa chọn. Đầu tiên, hãy đính hôn anh có thể lấy video. Thứ hai, đó là đưa tin lên trên hot search. Nếu anh không muốn thấy buổi biểu diễn đầu tiên của Ôn Niệm Nam vào tuần tới bị video kia phá hỏng! "

Thẩm Lạc An bước đến ghế sô pha, ngồi xuống và chế nhạo:" Ngôn Sanh, chúng ta có thể xem là người anh hack hệ thống để lấy video trước không, hay tôi nên công bố video trước ... "

Thẩm Lạc An đang đánh cược. Nếu không đặt cược, anh ấy chỉ có thể đứng tại chỗ và chờ mọi người xem được video. Bạn có thể tưởng tượng kết cục của anh ấy là gì.

Nhưng nếu họ đính hôn và hắn có cổ phần của Cố thị, chú họ và nhà họ Tần sẽ giúp mình, Cố Ngôn Sanh không dám động đến anh.

Cố Ngôn Sanh nghe thấy Thẩm Lạc An tái diễn lại thủ đoạn cũ và muốn đe dọa anh ta bằng buổi hòa nhạc của Ôn Niệm Nam, trong mắt anh ta đầy u ám và sát ý.

Nhìn Thẩm Lạc Thần tự mãn, anh nắm chặt hai tay hét lớn: "Đính hôn? Thứ như cậu mà xứng đáng! Cậu còn dám phá hỏng buổi hòa nhạc của anh ấy, tôi tuyệt đối..."

Đột nhiên Cố Ngôn Sanh ngừng lại, dường như nghĩ tới điều gì đó, lửa giận trong mắt dường như chậm lại, anh liếc nhìn Thẩm Lạc An đầy ẩn ý.

Thẩm Lạc An bị ánh mắt của Cố Ngôn Sanh làm cho hoảng sợ, nhìn Cố Ngôn Sanh đang đi tới gần mình, vội vàng lùi lại một bước: "Anh định làm gì? Tôi cảnh cáo anh nếu có chuyện gì xảy ra với tôi..."

“Được rồi, anh đồng ý đính hôn với em…”

Thẩm Lạc An không ngờ Cố Ngôn Sanh lại dễ dàng đồng ý như vậy, hưng phấn nói: “Được rồi, để Ôn Niệm Nam có thể khỏe lại.”

Cố Ngôn Sanh nhìn bóng dáng Thẩm Lạc An rời đi, trong mắt lóe lên một tia sát ý, hắn đột nhiên giơ tay ấn vào lỗ tai.

“Cố Lâm, cậu đã ghi âm chưa?”