Mác 18+, cấm thanh niên nghiêm túc và đàn ông đang cho con bú
...
“Hihi” Điêu Thuyền cười ngọt ngào...tiếp tục nhẹ nhàng ‘xoa bóp’ ‘thằng nhỏ’ của Ren.
Nhẹ nhàng và nhẹ nhàng...dâng cảm giác kɧoáı ©ảʍ cho cậu
Làm ‘thằng nhỏ’ tức giận biến thân ‘khổng lồ’
“Thật là to lớn….thật mạnh mẽ nha~ bệ hạ!” Điêu Thuyền cười mị, phô bày vẻ quyến rũ cùng cơ thể đầy đặn đầy những đường cong gợi cảm này
“Quá khen rồi Điêu Thuyền!” Ren mỉm cười, tận hưởng thú vui mà cô mang lại
“Thϊếp thật sự thèm muốn nó đấy, không biết sẽ như thế nào đây ~?” Vuốt lên vuốt xuống ‘thằng nhỏ’ rốt cuộc, cô cũng dùng ngón tay của mình để chạm nhẹ vào đầu của ‘thằng nhỏ’
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ có nó càng lúc càng mãnh liệt
“Thực sự là thϊếp cũng bắt đầu đọa lạc rồi…” Điêu Thuyền nói xong, nhẹ nhàng bước xuống giường
Quỳ xuống, cong ra cặp mông trắng trẻo không tỳ vết của mình rồi ưỡn ra cặp ngực sữa rồi chăm chú nhìn cậu
“Đến đây nào bệ hạ...để thϊếp hầu hạ ngài một cách chu đáo hơn!”
Thì Ren mới mỉm cười, dời người ra mép giường và ngồi ở đó
Để ‘thằng nhỏ’ đối diện với Điêu Thuyền chuẩn bị tiếp tục chiến đấu
Liền Điêu Thuyền chậm rãi cúi người xuống, lè ra chiếc lưỡi ướŧ áŧ linh động của mình
Rồi dùng nó không chút do dự nào nhẹ nhàng đem nó quấn quít ‘thằng nhỏ’
“Thật ngon miệng….thϊếp dần bắt đầu ưa thích nó rồi đấy!” Thì liếʍ một lần xong, cô mới mỉm cười lên tiếng
Rồi há ra miệng nhỏ của mình, nhẹ nhàng ngậm vào
Vừa đung đưa cơ thể trắng mịn đầy đặn không chút thịt thừa của mình
Chủ yếu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đôi mắt của Ren và rực cháy du͙© vọиɠ của cậu
Ren nuốt một ngụm nước bọt
Thầm than...vóc dáng của Điêu Thuyền quá là tốt rồi
Liền thấy Điêu Thuyền đã ngậm ‘thằng nhỏ’ vừa tiếp tục sử dụng chiếc lưỡi mềm mịn của cô tiếp tục phục vụ cậu một cách vô cùng tận tâm,tận tụy
Tất nhiên, ở bên dưới Điêu Thuyền, cái ‘khe rãnh’ rãnh dưới khu rừng hồng thần bí cũng đã tiết ra nước mà chảy xuống sàn nhà
“Sướиɠ!” Ren hưởng thụ chủ động của Điêu Thuyền, vừa thoải mái rên nhẹ một tiếng
Toàn thân cũng rục rà rục rịch đến khó nhịn vô cùng
Mà con mắt quỷ bên trái của cậu...cũng phát ra hào quang đỏ rực rỡ và trông vô cùng tà mị….
Làm cậu cảm thấy sức mạnh của mình đang dâng trào từng chút một!
(Du͙© vọиɠ một trong những cách gia tăng sức mạnh cho ma tộc)
Không ngừng đồng hóa những cỗ sức mạnh khác trong người cậu
Kết hợp lẫn nhau…
“Chuyện gì xảy ra?” Ren cảm giác trong người mình như đang bị thiêu đốt
Nóng nực vô cùng
Cậu cảm giác được cậu dường như muốn bùng nổ và cần gì đó để phát tiết mới được
“Nhịn một tý mới được…” Ren nhanh chóng đè nén du͙© vọиɠ của mình xuống
Duy trì lý trí và thanh tỉnh cho bản thân!
Trọng yếu, cậu không muốn mất kiểm soát bản thân, nếu vì du͙© vọиɠ mà làm mất đi một người trung thành với mình, yêu mình thì càng vô cùng đau khổ
“Sức mạnh thuộc về ta, ta không thuộc về sức mạnh!” Ren đọc thầm….vừa nhu tình nhìn Điêu Thuyền đang tận tâm hầu hạ mình với nụ cười trên mặt
“Phải rồi nhỉ? Ta cần sức mạnh!” Ren đứng dậy….đè Điêu Thuyền ngã xuống mặt đất rồi lấy bàn tay phải của mình sờ lên gương mặt xinh đẹp của cô rồi sờ nhẹ lên mái tóc hồng trông vô cùng xinh đẹp của cô
“Sức mạnh để bảo vệ gia đình và người yêu của mình!”
“Sức mạnh để chinh phục cả thế giới!”
Rồi nhẹ nhàng hôn lên cặp môi ướŧ áŧ của cô
“Ngô...bệ hạ...thϊếp vừa mới…” Điêu Thuyền thấy vậy liền vội ngăn cản…vì dù sao cô vừa mới dùng miệng...rất ‘bẩn’
Nhưng Ren dùng tay còn lại đè cô xuống vừa nói:” Nó không quan trọng bằng tình cảm mà anh dành cho em đâu!”
Rồi cùng cô hôn lên, dùng cặp lưỡi quấn quýt lẫn nhau một cách nhẹ nhàng mà tràn đầy tình cảm
Thì, phần mái tóc màu vàng nữa trái của cậu cũng phát ra màu vàng hào quang trông vô cùng ấm áp
Với con mắt xanh biếc mà thâm thúy ở bên phải cùng phát ra ánh sáng ấm áp bao trùm khắp cơ thể
Làm dịu nhẹ đi phần nào du͙© vọиɠ và cùng đồng hóa những sức mạnh của cậu
“Thật ấm áp...ngài ấy đang thực sự yêu mình sao?” Điêu Thuyền cảm giác được, Ren mang cho cô một cảm giác vô cùng an toàn và ấm áp….
Một cảm giác mà cô chưa từng cảm nhận bao giờ, ngoài những ánh mắt ngập tràn du͙© vọиɠ…
“Phải chăng thϊếp nên cảm thấy thật sự may mắn vì có ngài làm vương của mình chăng?”
“Vẫn là do thϊếp suy nghĩ quá nhiều rồi?” Điêu Thuyền mỉm cười hạnh phúc
Rồi cả hai cùng nhau rời môi
“Bệ hạ...thϊếp muốn!” Điêu Thuyền rên nhẹ ~
“Liền thỏa mãn em vậy!” Ren mỉm cười...và từ từ đặt ‘thằng nhỏ của mình vào cái ‘khe’ của Điêu Thuyền
Rồi từ từ, đút vào bên trong
“ưm!” Điêu Thuyền dựng người, lấy tay của mình ôm chặt cậu rên khẽ ra tiếng kêu đáng yêu ngọt ngào của mình
“Thật bót!” Từ cảm giác truyền tới cho cậu một cảm giác thật mềm mại và khít vô cùng
Nên cậu cũng tiến vào một cách thật từ từ và chậm rãi sâu vào bên trong
Đến khi một chất lỏng màu đỏ chảy ra ngoài….
“Đau…”
Rồi mới tiếp tục tiến vào trong làm bụng của Điêu Thuyền phình ra...hiện ra vết lằn của việc chứa đựng ‘thằng nhỏ’ ở bên trong
“Ngài ấy đang ở bên trong mình, thật nóng...thϊếp có thể cảm nhận được nó!”
Điêu Thuyền rên một tiếng
“Anh sẽ làm nó một cách thật nhẹ nhàng mà!” Ren nói
Chờ đợi cô hoàn toàn thích ứng được với ‘thằng nhỏ’ của cậu một lúc rồi mới bắt đầu chuyển động
Nhưng, dù quen thuộc thì nó vẫn khít vô cùng, hoàn toàn bóp chặt ‘thằng nhỏ’ của cậu một cách toàn diện
Chỉ làm cậu có thể rút nó ra một cách thật chậm rồi mới lại tiếp tục vào….
“Thật ấm áp...thϊếp muốn nó...nhưng hãy nhẹ nhàng với thϊếp thôi...vì nó to lắm!” Cô nói...vừa dùng hai chân của cô kẹp chặt eo của Ren vừa đỏ mặt thở dốc
“Anh biết rồi!”
Rồi Ren mới chậm rãi rút ra...và nhấp một cách từ từ
Và tăng tốc độ dần dần….
“Bạch...bạch...bạch…” Lần lượt từng âm thanh vang lên
Tới tốc độ âm thanh ngày càng gia tăng trông thấy
“Thϊếp sướиɠ...hãy trừng phạt thϊếp đi!”
“Hãy trừng phạt thϊếp nhiều lên!” Và cô rốt cuộc cũng đã lêи đỉиɦ…ngấm vào du͙© vọиɠ và sung sướиɠ kêu rên
Còn Ren thì bắt đầu không cố kỵ gì nữa mà bắt đầu đẩy mạnh
Làm Điêu Thuyền phải lè lưỡi trợn mắt
“Thật sướиɠ….bệ hạ hãy tiếp tục trừng phạt thϊếp đi...hãy phạt vào cặp mông của thϊếp!” Điêu Thuyền rên lên
Liền thấy Ren vừa cᏂị©Ꮒ vừa mang cô lên giường
Sau đó đặt cô vào vị trí chổng mông nằm sấp xuống và cᏂị©Ꮒ tiếp
Kèm theo dùng tay để đâm vào lỗ sau…
“Á!!” Điêu Thuyền rên to…:” bệ hạ...chỗ đó...chỗ đó…”
Cô vừa muốn nói gì đó….nhưng kɧoáı ©ảʍ truyền tới làm cô không cách nào tiếp tục mở miệng được mà chỉ có thể há miệng rên mà thôi:” a..a..a….sướиɠ quá...cảm giác thỏa mãn này rốt cuộc là gì...thật thoải mái….”
“Pạt!” Một quả tát mạnh vào mông
“Á!!!” Làm cô phải kêu lên vừa lè lưỡi trông thật vô cùng dâʍ đãиɠ
“Đúng thưa bệ hạ...hãy tiếp tục phạt thϊếp đi….thϊếp muốn!”
“Pạt...pạt…” Liên tiếp vào cú tát vào mông của cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô vô cùng….làm cô thỏa mãn cực kỳ
Vì bộ phận mông của phụ nữ cũng là một bộ phận vô cùng nhạy cảm
“Không xong rồi...bệ hạ ngài quá mạnh mẽ...thϊếp sắp không trụ được rồi!”
Chẳng qua bao lâu….với tự tấn công dồn dập của Ren như một máy đóng cọc
Điêu Thuyền rốt cuộc không thể nào nhịn được nữa….
Mà chính cô cũng phải ‘ra’ mà không thể nhịn thêm được bao lâu nữa, vì đã gần đến giới hạn của cô rồi!
“Thϊếp ra mất...sắp đến rồi” Với từng giọt tựa như sắp tuôn trào, cô vẫn cố gắng nhịn lại không cho phép bản thân ra mà không có sự ‘cho phép’
Nhưng, liên tiếp tấn công của Ren...lại không thể cho phép cô nhịn thêm chút nào nữa
Đành từ cái khe đó cũng phải ‘xả’ ra vô số dòng suối trước sự tấn công dữ dội...đem chiếc ga giường ướt đẫm thành một mảnh cùng với vết máu nhỏ
Rốt cuộc, tiếp đó, Ren cũng ghim chặt cả người cho ‘thằng nhỏ’ vào sâu tít bên trong
Đem ‘thằng nhỏ’ của cậu đâm thẳng vào và chui thẳng vào bên trong tử ©υиɠ
Làm bụng của cô phình to ra….
“Không được...nó sâu quá!!” Điêu Thuyền thất kinh kêu to!!
Và rốt cuộc ‘thằng nhỏ’ cũng phun trào ra vô số tinh hoa của mình với hàng vạn binh sĩ cập bến
“Nóng quá, thϊếp cảm nhận được tinh hoa của ngài ấy rồi...hãy đem cho thϊếp toàn bộ đi ạ!” Điêu Thuyền dựng người lên, trợn mắt le lưỡi một lúc rồi mệt mỏi ngã xuống nằm trên giường!
“Thϊếp muốn hết!”
Rốt cuộc, ‘thằng nhỏ’ cũng đã chiều theo ý của cô ấy
Cho cô ấy càng nhiều tinh hoa…
Đem bụng của cô ấy lấp đầy như mang bầu như bong bóng nước rồi mới rút ra
Đem tinh hoa như dòng suối phun ra ngoài….
“Không muốn…” Điêu Thuyền tiếc nuối lên tiếng….lập tức lấy tay của mình chặn lại không cho tinh hoa tràn ra ngoài:” Không thể lãng phí tinh hoa quý giá của bệ hạ được!”
…
Còn tiếp.