Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1786: Người nào ngăn cản, Ꮆiết! (1)

Một khi đển cho Bạch Tiểu Thuần đi tới phủ hoàng tử, có chuyện lớn xảy ra, cho dù là hắn cũng sẽ nhận lửa giận đến từ Tà Hoàng. Quảng Mục Thiên Tôn bên kia, vì trước đó không tham dự vào chuyện của đại hoàng tử, còn đỡ hơn một chút. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn tham dự không cạn. Lúc này hắn chỉ có thể kiên trì. Hắn suy nghĩ, nếu thật sự không được, cứ dựa theo biện pháp đối mặt phân thân Chủ Tể trước đây là được. Vì vậy hắn gầm khẽ một tiếng.

- Nguyên Yêu Tử, Thông Thiên Đạo Nhân, tuyệt đối không thể để cho Bạch Tiểu Thuần này bước vào phủ hoàng tử. Tà Hoàng bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất quan!

Hắn nói, thân thể thoáng lắc một cái, tu vi bạo phát. Trong lúc na di, hắn lại trực tiếp ngăn cản ở trước người Bạch Tiểu Thuần.

Nguyên Yêu Tử và Thông Thiên Đạo Nhân đều lộ ra thần sắc nghiêm nghị. Lúc này bọn họ ra tay đều chính là đòn sát thủ. Tiếng nổ vang vọng khắp nơi. Bạch Tiểu Thuần mấy lần thử lao ra, đều bị ngăn cản. Sát khí cùng tức giận trong cơ thể hắn, lại không có cách nào trấn áp, trực tiếp bạo phát!

- Các ngươi đâm đầu vào chỗ chết!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần thoáng lắc một cái. Thần Sát biến thành huyết vụ trong nháy mắt ngưng tụ ra. Sau khi hóa thành thân thể, hắn chợt lui về phía sau, lại trực tiếp cùng Thông Thiên Đạo Nhân va chạm vào nhau.

Trong tiếng nổ lớn, Thông Thiên Đạo Nhân mặc dù tránh được một ít, nhưng vẫn bị va chạm tới vai. Lúc này toàn bộ vai lại trực tiếp vỡ ra không ít, máu tươi phun ra. Hắn bị buộc phải lui về phía sau. Nhưng tay phải Bạch Tiểu Thuần tự nhiên giơ lên. Trường Sinh Đăng, Thủy Trạch Quốc Độ, ầm ầm hạ xuống, bao phủ tám phương, ngăn cản Phệ Linh Thượng Nhân cùng Nguyên Yêu Tử. Sau đó, trong mắt Bạch Tiểu Thuần phát ra sát cơ mãnh liệt. Hám Sơn Chàng bỗng nhiên phát động. Tay phải hắn nắm lại, Bất Diệt Đế Quyền hung hãn đánh ra.

Trong tiếng nổ lớn, Thông Thiên Đạo Nhân thở dốc. Trong nháy mắt trong mắt của hắn trở nên tối tăm. Trong cơ thể hắn rốt cuộc tăng cường sinh ra một từng làn khí đen, trong chớp mắt bao quanh bản thân hắn, hình thành phòng hộ, sau đó toàn diện ngăn cản.

Khí đen kia vô cùng quỷ dị, lực ngăn cản càng kinh người hơn. Bạch Tiểu Thuần này đã từng có thể cho Tuyệt Địa Thiên Tôn một quyền tổn thương nặng nề. Lúc này lại chỉ khiến cho Thông Thiên Đạo Nhân trực tiếp bay ra ngoài mấy trăm trượng, nhưng không có cách nào hình thành sát thương lớn hơn nữa. Ngược lại là lực phản chấn cường hãn, khiến cho Bạch Tiểu Thuần kêu lên một tiếng rêи ɾỉ. Bên ngoài thân thể rốt cuộc bị rất nhiều khí đen quấn quanh, giống như cũng bị trói buộc thân thể. Khóe miệng hắn tràn ra máu tươi. Thân thể hắn lảo đảo lui ra phía sau. Bất Tử Quyển trong cơ thể đang phát huy khả năng khôi phục. Đồng thời, ánh mắt Nguyên Yêu Tử lóe lên. Trong mắt Phệ Linh Thượng Nhân còn lộ ra ánh sáng khác thường.

- Cơ hội tốt!

Phệ Linh Thượng Nhân trực tiếp bấm quyết. Nhất thời bốn phía xung quanh hắn thình lình xuất hiện một mảnh biển rộng màu xanh lam. Trong biển rộng này, trong tiếng rít gào hình thành một cái miệng to, bỗng nhiên cắn nuốt về phía Bạch Tiểu Thuần.

Nguyên Yêu Tử cũng động tâm. Hắn lập tức ra tay. Bóng dáng hắn trực tiếp hóa thành một mảnh ánh sáng màu đỏ. Toàn thân giống như trở thành một đạo ánh sáng. Phía sau hắn còn xuất hiện bóng dáng một vị đại yêu. Toàn thân đại yêu này màu đỏ, đỉnh đầu có hai cái sừng. Lúc này nó dữ tợn bỗng nhiên nhào về phía Bạch Tiểu Thuần,.

Mắt thấy nguy cơ, Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên nở nụ cười. Trong nụ cười thảm khốc này, mang theo một sự kiên định cùng điên cuồng. Hắn rốt cuộc vỗ túi đựng đồ, từ bên trong lấy ra một đoàn lửa hai mươi hai màu!

Sắc mặt Nguyên Yêu Tử đại biến. Phệ Linh Thượng Nhân còn mở miệng hít sâu một hơi. Hai người bọn họ mặc dù không biết trong tay Bạch Tiểu Thuần chính là cái gì, nhưng lực lượng khủng khϊếp từ trên lửa hai mươi hai màu này tản ra, khiến cho tâm thần của bọn họ không tự chủ được cảm thấy chấn động!

Đây không phải là lửa hai mươi hai màu tầm thường. Đây là lửa nhiều màu sử dụng Chúa Tể Sinh Tử Đạo Nguyên, chuyển hóa ra hồn chế luyện ra... Thậm chí ẩn chứa một tia đạo nguyên Chúa Tể!

- Không tốt!

- Khí tức này... Lập tức tránh đi!

Tâm thần hai người chấn động mãnh liệt. Lúc này cả hai nhanh chóng lùi về phía sau, tính rời xa nơi đây. Nhưng bọn họ vẫn chậm một bước!

Gần như ở trong nháy mắt khi Nguyên Yêu Tử cùng Phệ Linh Thượng Nhân lui về phía sau, Bạch Tiểu Thuần mang theo sự điên cuồng, bóp chặt lấy lửa nhiều màu trong tay!

Lửa hai mươi hai màu, ầm ầm tan vỡ!

Theo nó tan vỡ, một tiếng nổ truyền khắp Tà Hoàng Thành, kinh thiên động địa, chấn động tám phương. Tiếng nổ lớn ngập trời. Thậm chí âm thanh này thật sự quá lớn, dâng lên gợn sóng đáng sợ. Ngay cả rồng xương nơi Tà Hoàng Thành kia, cũng rung động. Vô số kiến trúc trực tiếp sụp xuống.

Mà đây còn không phải là kinh khủng nhất. Lửa hai mươi hai màu này nổ tung ra, hình thành biển lửa, trong nháy mắt lại không ngừng khuếch tán về bốn phía xung quanh.

Ầm ầm ầm.

Biển lửa giống như cắn nuốt những nơi nó đi qua. Rất nhiều tu sĩ đến từ phủ hoàng tử bao vây bốn phía xung quanh, từ phía xa xem chừng. Thời điểm nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần bị ngăn cản ngăn cản, bọn họ còn đang phấn chấn.

Nhưng trong nháy mắt, bọn họ thậm chí còn chưa kịp phản ứng, lại thấy được trước mặt một mảnh biển lửa cường đại nhất ở trong trí nhớ của bọn họ từ trước tới nay, trở thành hình ảnh cuối cùng trong tính mạng bọn họ, in vào trong đầu bọn họ. Đồng thời, cũng ở trong chớp mắt khi biển lửa bao trùm, thân thể của bọn họ thậm chí ngay cả đau đớn cũng không kịp cảm nhận, liền trực tiếp bị đốt cháy trở thành tro bụi...

Không chỉ có bọn họ như vậy. Còn có tất cả kiến trúc trong phạm vi này, bên trong không có người nào. Dù sao cuộc chiến của Thiên Tôn, tu sĩ Tà Hoàng Thành đã sớm tránh xa. Mặc dù như vậy, nhưng những kiến trúc kia hóa thành tro bụi, vẫn khiến cho toàn bộ Tà Hoàng Thành, giống như cuốn lên mưa bụi!

Về phần Nguyên Yêu Tử cùng Phệ Linh Thượng Nhân, bọn họ dù sao cũng là Thiên Tôn. Mặc dù khoảng cách hỏa diễm rất gần, cũng bị biển lửa kia bao trùm. Nhưng tu vi của bọn họ bạo phát ra toàn diện, bọn họ vẫn kiên trì được một chút. Lúc này bọn họ nhanh chóng lui về phía sau. Mặc dù từng người chật vật, mặc dù tất cả đều có thương thế không nhẹ, còn có máu tươi phun ra. Trong mắt bọn họ mang theo sự hoảng sợ. Nhưng tốc độ của bọn họ ở dưới bạo phát này, vẫn chạy ra khỏi biển lửa. Nhanh nhất là Phệ Linh Thượng Nhân. Nguyên Yêu Tử ở phía sau. Mặc dù hắn cũng không chậm, nhưng tương đối tụt lại phía sau một chút.