Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1467: Ta đã trở về (1)

Từ phía xa nhìn lại, giống như một mũi tên vô cùng sắc bén, thế như chẻ tre, chớp mắt lao tới. Thời điểm hắn xuất hiện, không ngờ đã ở bên cạnh Hồng Trần Nữ. Thời điểm thân thể Hồng Trần Nữ chấn động, Bạch Tiểu Thuần đưa tay phải ra ôm lấy Hồng Trần Nữ. Hắn đứng tại chỗ, tay trái giơ lên, lấy vượt qua tốc độ của tia chớp, trực tiếp cách không chỉ về phía Trần Hạ Thiên cùng với Bạch Trấn Thiên,!

Đây không phải là hắn toàn lực ra tay, nhưng thời điểm đánh ra, thiên địa biến sắc, phong vân cuốn lên. Một chiến lực vượt ra khỏi tu vi Thiên Nhân, vào giờ phút này cuồn cuộn bạo phát ngập trời.

Những tiếng ầm ầm, nhất thời khuếch tán toàn bộ chiến trường, khiến cho những chiến sĩ hai bên đang giao chiến ở khắp nơi trên mặt đất, mỗi người đều cảm thấy đinh tai nhức óc, hoảng sợ vô cùng. Tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Trần Hạ Thiên cùng với Bạch Trấn Thiên chợt truyền ra.

Trần Hạ Thiên điên cuồng phun ra máu tươi. Hắn chỉ cảm thấy một lực mạnh không có cách nào tưởng tượng được trực tiếp lại đánh vào trong cơ thể mình. Lực lượng cường đại đó cuối cùng chấn động mình giống như hóa thành một túi nước. Mà nước trong túi này, lại là máu tươi trong cơ thể hắn. Dưới một đòn nghiêm trọng này, thân thể hắn giống như muốn nổ tung ra. Máu tươi trong cơ thể, ở dưới lực đè ép cường hãn này, lại trực tiếp từ bên trong vô số huyết quản trong cơ thể hắn bạo phát ra!

Theo thất khiếu, theo các lỗ chân lông, chân tóc trên toàn thân không ngừng phun ra...

Mà ở dưới một chỉ này trùng kích, thân thể hắn trực tiếp bị cuốn ngược lại. Đồng thời máu tươi phun. Toàn thân hắn từ trên xuống dưới còn truyền ra những tiếng rắc rắc. Tất cả xương trong cơ thể hắn, ở dưới một quyền này của Bạch Tiểu Thuần, máu tươi ở bên trong thân thể bạo phát, giống như cũng không có cách nào chịu đựng được, rốt cuộc bắt đầu vỡ nát!

Từng tấc vỡ nát ra. Chớp mắt một cái, Trần Hạ Thiên vội lui về phía sau. Xương cốt cả người hắn rốt cuộc trực tiếp trở thành mảnh vỡ. Thậm chí ngay cả trọng lượng thân thể vẫn không có cách nào chống đỡ, giống như muốn trở thành một đống thịt nát!

Còn chưa có kết thúc. Máu cùng xương tan vỡ, vẫn không có cách nào trung hoà được lực lượng một chỉ này của Bạch Tiểu Thuần. Ở dưới tiếng nổ lớn, trong tiếng kêu thảm thiết này, thân thể hắn không còn máu cùng xương thịt, trực tiếp đã bị xé rách, cuối cùng nổ tung ra!

Chỉ còn lại có nguyên thần của hắn, ở trong tiếng kêu thê lương thảm thiết, chợt chạy ra. Thân thể nguyên thần run lẩy bẩy. Lúc này hắn ở giữa không trung mang theo khủng hoảng mãnh liệt đến cực hạn cùng khϊếp sợ vô cùng, thất thanh thét lên chói tai.

- Ngươi... Bạch Tiểu Thuần... Ngươi... Bán Thần!

Lời hắn nói đã không còn mạch lạc nữa. Một chỉ này của Bạch Tiểu Thuần, thật sự khiến cho linh hồn của hắn cũng phải chấn động đến cực hạn. Hắn không dám đi tin tưởng vào cảnh tượng trước mắt mình.

Trọng thương không chỉ là hắn, còn có Bạch Trấn Thiên. Thời khắc này Bạch Trấn Thiên cũng phun ra máu tươi. Toàn thân phát ra những tiếng rắc rắc. Trong lúc không ngừng rút lui, tất cả phương pháp phòng hộ, tất cả pháp bảo đều hoàn toàn không có chút tác dụng. Căn bản là không có cách nào chống đỡ được lực lượng đến từ một chỉ này của Bạch Tiểu Thuần.

Dưới tiếng nổ lớn, nửa người hắn lại trực tiếp nổ tung ra. Thời điểm máu tươi bắn ra, sắc mặt hắn tái nhợt, nhanh chóng lui về phía sau. Cuối cùng là khiến cho thân thể của hắn, không giống như Trần Hạ Thiên, hoàn toàn tan vỡ.

Phải biết rằng thân thể là Thiên Nhân. Tuy chỉ cần nguyên thần không bị diệt, cũng sẽ không ngã xuống. Nhưng thân thể cũng quan trọng. Sau khi mất đi, chiến lực của bọn họ tổn thất quá nhiều. Một lần nữa ngưng tụ ra thân thể sẽ phải trả cái giá cực lớn, lại rất khó hoàn toàn dung hợp cùng nguyên thần. Điều đó sẽ khiến cho bọn họ ở một khoảng thời gian rất dài, có tu vi xuống thấp, yếu đuối vô cùng.

- Bạch... Bạch Tiểu Thuần!

Thân thể Bạch Trấn Thiên run rẩy, trong mắt mang theo biểu tình không có cách nào tin tưởng, cũng kêu lên thất thanh.

Tất cả những điều này đều phát sinh trong chớp mắt. Sau khi Bạch Tiểu Thuần đến, sau một chỉ của hắn bắn ra, tất cả quá trình cũng không được mấy hơi thở, đã giống như nghịch chuyển Càn Khôn, khiến cho tất cả chúng sinh trong thiên địa trời cao đều chấn động.

Mà những điều này... vẫn là biểu hiện sau khi hắn đã nương tay.

Mặc dù Bạch Tiểu Thuần vô cùng tức giận, nhưng hắn hiểu rõ, hắn đi tới nơi này, mục đích không phải là gϊếŧ người, mà muốn giống như năm đó ngăn cản cuộc chiến giữa Linh Khê và Huyết Khê. Hắn muốn đi ngăn cản cuộc chiến tranh giữa Man Hoang cùng Thông Thiên!

Cho nên, Bạch Trấn Thiên cùng Trần Hạ Thiên mới không có bị một chỉ của Bạch Tiểu Thuần tiêu diệt. Những lời Hứa Bảo Tài nói có liên quan tới hành vi của Trần Hạ Thiên, khiến cho Bạch Tiểu Thuần hận ý sâu đậm. Mặc dù dưới sự kìm chế không tuyệt sát, nhưng ở trên người Trần Hạ Thiên, hắn vẫn tăng thêm một phần tu vi, khiến cho thân thể Trần Hạ Thiên hoàn toàn tan vỡ.

- Tiểu Thuần...

Giữa không trung, Linh Khê lão tổ ngơ ngác nhìn tất cả những điều này. Trong lòng hắn cũng dâng lên sóng lớn. Bạch Tiểu Thuần mất tích mấy năm, hoàn toàn không có một chút tin tức nào. Linh Khê lão tổ ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng trước sau vẫn nhớ mong. Chỉ là hiện tại Bạch Tiểu Thuần xuất hiện quá đột nhiên, khiến cho hắn căn bản cũng hoàn toàn không có sự chuẩn bị. Điều càng làm cho hắn chấn động, là chiến lực Bạch Tiểu Thuần biểu hiện ra lúc này.

- Bán... Thần!

Hầu kết của Linh Khê lão tổ lăn lộn. Hắn cũng là Thiên Nhân, biết rõ thực lực của Trần Hạ Thiên cùng Bạch Trấn Thiên. Có thể hờ hững đánh ra một chỉ, khiến hai người này trọng thương như thế. loại chiến lực này... Linh Khê lão tổ không có cách nào liên hệ hắn cùng Thiên Nhân.

Chỉ có... Bán Thần!

Nhưng điều này thật sự là không thể tưởng tượng nổi. Nghe quá mức rợn người. Cho dù Linh Khê lão tổ có lòng tin đối với Bạch Tiểu Thuần mấy đi nữa, có chờ mong mấy đi nữa, cũng không có cách nào tưởng tượng được, đối phương rốt cuộc có tạo hóa thế nào. Mấy năm trước, hắn vẫn là Thiên Nhân sơ kỳ. Mấy năm sau... Không ngờ đạt đến Bán Thần!!

Lúc này cũng chấn động, còn có Hồng Trần Nữ đang bị Bạch Tiểu Thuần ôm lấy. Nàng kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thuần. Trong mắt nàng lộ ra sự mệt mỏi, có chút mờ mịt, giống như không dám xác định tất cả những gì mình đã nhìn thấy là sự thật.

- Ta đã trở về.

Bạch Tiểu Thuần nhìn Hồng Trần Nữ, trong mắt mang theo sự phức tạp, nhẹ giọng mở miệng.