Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1026: Nửa bước Thiên Nhân cũng trấn áp (Hạ)

Bốp, trực tiếp phong ấn Công Tôn Dịch sau đó ném hắn vào túi trữ vật.

Sau khi làm xong tất cả, Bạch Tiểu Thuần thở hồng hộc, hắn trực tiếp đáp xuống thung lũng phía dưới, sắc mặt hắn tái nhợt, tám lực lực lượng Bất Diệt Đế Quyền làm thân thể hắn suy yếu, hiện tại càng suy yếu hơn nữa, thân thể hắn đầy đau đớn.

Cũng may dù thân thể của hắn hư nhược nhưng tu vi Thiên Đạo Nguyên Anh vẫn còn, đây cũng là lực lượng giúp hắn thi triển tám thành lực lượng của Bất Diệt Đế Quyền.

- Ngươi dám khi dễ người, Bạch gia gia vừa phát hỏa, bản thân ta cũng phải sợ ta, thật cho rằng Thiên Đạo Nguyên Anh và bất tử thân của ta là giấy sao?

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần đắc chí nói một câu, hồi tưởng từng cảnh tượng sau khi mình tiến vào Luyện Hồn Hồ, hắn cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, càng bội phục chính mình.

- Lá gan của ta hiện tại đã lớn hơn trước...

Bạch Tiểu Thuần nói thầm, suy nghĩ từ khi mình mạo hiểm đi Bạch gia, sau đó trói tộc trưởng Bạch gia có chút nghiện, vì vậy lại trói Cự Quỷ Vương... Trước mắt lại trói tất cả thiên kiêu của Man Hoang.

Có thể tưởng tượng, một khi tin tức này truyền ra ngoài, tên của hắn sẽ oanh động cả Man Hoang.

- Đều do lão gia hỏa Cự Quỷ Vương kia!

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy toàn thân đau nhức, ngẩng đầu nhìn Quỷ Vương Hoa bị cấm chế bao phủ, đó hoa này cách lúc nở rộ không bao lâu, thậm chí đã có thể nhìn thấy trái cây trong nhụy hoa đang sinh trưởng thật nhanh, sợ rằng không bao lâu sẽ kết quả.

Nhìn thấy Quỷ Vương Hoa, nội tâm Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, nhớ tới kế hoạch trả thù Cự Quỷ Vương, vì vậy hắn hừ vài tiếng sau đó ném đám người Nhị hoàng tử, Công Tôn Dịch ra ngoài.

Những người này đa số đã hôn mê, nhưng cũng có một ít thanh tỉnh, vào lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt bọn họ tái nhợt và lộ ra kinh hoàng, nhất là Nhị hoàng tử, dường như muốn nói chuyện gì đó, Bạch Tiểu Thuần trừng mắt sau đó cầm Vĩnh Dạ Tán đâm tói.

- Đừng nói chuyện với ta, ta thích sạch sẽ

- Bạch Hạo, ngươi nghe ta... Ah...

Nhị hoàng tử chưa kịp nói xong đã biến sắc, thân thể của hắn run rẩy vàkêu thảm thiết, sinh cơ trong người bị Vĩnh Dạ Tán hút đi hơn phân nửa, trong chớp mắt chỉ còn da bọc xương.

Đâm hết Nhị hoàng tử, Bạch Tiểu Thuần lại nhìn sang đám người khác, hắn đi tới đâm bọn họ, đám thiên kiêu Man Hoang không ngừng kêu thảm thiết, có người chửi ầm lên.

- Bạch Hạo ngươi dám!!

- Phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi...

- Bạch Hạo, ngươi đang tự tuyệt đường lui của mình!!

Kẻ mắng càng thống khoái, Bạch Tiểu Thuần hấp sinh cơ càng nhiều, kể từ đó, những người khác cũng học thông minh, trong đôi mắt mang theo hoảng sợ nhìn Bạch Tiểu Thuần, đối với dạng người thông minh như thế, Bạch Tiểu Thuần cũng mềm lòng, không có rút chỉ còn một tia...

Cuối cùng hắn đến trước mặt Công Tôn Dịch, Công Tôn Dịch ngẩng đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo đắng chát nhưng chiến ý không biến mất.

Đối với Công Tôn Dịch, Bạch Tiểu Thuần càng bội phục, có chút chần chờ có nên hút sinh cơ của hắn hay không, hắn lập tức hỏi một câu.

- Về sau chúng ta gặp lại nhau, ngươi có đánh nhau nữa không?

- Nếu ngày sau gặp lại, tự nhiên còn muốn chiến với ngươi, sớm muộn gì có một ngày, ta sẽ đích thân đạp ngươi dưới chân.

Trong mắt Công Tôn Dịch mang theo chiến ý, ẩn ẩn còn có sát khí.

- Nãi nãi của ngươi, nói thật khó nghe, không nên chém chém giết giết!

Bạch Tiểu Thuần vừa trừng mắt, Vĩnh Dạ Tán đâm tới.

Thu hoạch một đám sinh cơ, Bạch Tiểu Thuần lại ném đám “Chiến lợi phẩm” vào trong túi trữ vật, lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, thần thức cảnh giác dò xét chung quanh, hắn không ngừng tu hành Bất Tử Cốt.

Thời gian trôi qua, sau ba canh giờ, trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần sinh ra tiếng nổ mạnh bang bang, hắn mở mắt ra, ánh mắt có kim quang sáng ngời, trong người sinh cơ dồi dào, thân thể chi lực khôi phục hoàn toàn, hơn nữa hắn còn cảm giác lực phòng ngự của mình tăng thêm một tầng.

- Thối Cốt Cảnh tầng thứ bảy...

Bạch Tiểu Thuần kích động nói nhỏ, hắn muốn đứnglên cảm nhận uy lực của tầng thứ bảy, trong thân thể hắn lại có biến hóa, bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn sang Quỷ Vương Hoa cách đó không xa.

Lúc nhìn sang, Quỷ Vương Hoa đã nở hoa hoàn toàn.

Trong thế giới Luyện Hồn Hồ, nơi này sơn mạch dài hẹp hội tụ hình thành thung lũng, Quỷ Vương Hoa cực lớn đã nở rộ, từng cánh hoa tỏa ra mùi hương nhàn nhạt, mùi hương khuếch tán bốn phương làm cho bầu trời lờ mờ trở nên tối tăm.

Thậm chí trong nháy mắt cả bầu trời biến thành màu đen.

Cùng lúc đó khí tức tử vong nồng đậm từ trong cánh hoa truyền ra ngoài, sau đó bao phủ cả thế giới Luyện Hồn Hồ, trong sương mù nơi này, tất cả oan hồn lệ quỷ trong thế giới Luyện Hồn Hồ đều run rẩy, chúng quỳ lạy đóa hoa.

Trong mắt chúng mang theo cung kính, mang theo cuồng nhiệt, dường như đang bái vương của chúng!

Vào lúc này Quỷ Vương Hoa đã nở. trong đó có một quả trái cây màu xanh vào lúc này ẩn ẩn hóa thành màu đen, có thể nhìn thấy mặt quỷ dữ tợn xuất hiện.

Bạch Tiểu Thuần nhận ra mặt quỷ này, nó giống hệt như pho tượng Cự Quỷ điêu khắc ở thành Cự Quỷ!

Rất hiển nhiên trái cây này có trọng dụng với Cự Quỷ Vương, tất nhiên cũng liên quan tới công pháp lai lịch của Cự Quỷ Vương... Quả nhiên có liên quan đến Quỷ Vương Quả, chỉ có điều Bạch Tiểu Thuần không biết chuyện cụ thể, hắn hít sâu một hơi nhìn sang.

Dưới ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào, cánh hoa của Quỷ Vương Hoa tróc ra, khi nó rơi xuống hóa thành một đám sương mù biến mất trên mặt đất, thời điểm cánh hoa cuối cùng biến mất, trái cây của Quỷ Vương Hoa cũng biến thành màu đen!

Chỉ trong nháy mắt hấp lực cực lớn sinh ra, trong cấm chế màu trắng xuất hiện vòng xoáy đáng sợ, trái cây của Quỷ Vương Hoa dần dần bay lên và biến mất trong vòng xoáy...

Trong nháy mắt nó biến mất, cấm chế màu trắng cũng hoàn thành sứ mạng của mình, nó chậm rãi hóa thành hào quang sau đó không quay về cơ thể Bạch Tiểu Thuần, lúc này nó biến mất trong bốn phía.

Tận mắt nhìn thấy tất cả mọi chuyện, Bạch Tiểu Thuần thở dài một hơi, nội tâm rất phiền muộn, biết rõ cho dù như thế nào Cự Quỷ Vương cũng đạt được thứ mình muốn, chỉ kém hi sinh bản thân mình mà thôi...

- Ta không để yên việc này đâu!

Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ tới mặc dù bản thân mình mấy ngày qua bách chiến bách thắng nhưng cũng sống trong lo lắng hãi hùng khϊếp vía, nội tâm tức giận, thậm chí cảm thấy tại sao Cự Quỷ Vương không nói thẳng với mình...

- Rõ ràng là không tin ta, lo lắng nói thẳng ra ta không nhận lời.