Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP
Huyết Mai hóa thành cầu vồng bay đến với tốc độ kinh người, nhấc lên một tràng thanh âm xé gió chói tai cực nổi bật trong đêm khuya, nàng vừa tới gần thì Trung Phong cũng ầm ầm nổ vang, tiếng vang truyền khắp bốn phía.
Trong tông môn, Huyết Mai luôn bá đạo. Cho dù nàng có làm chuyện gì, cho dù chuyện đó không tính là bá đạo gì, thế nhưng vì cha nàng chính là Vô Cực lão tổ, cho nên trong mắt người khác đều là bá đạo cả.
Điểm này mấy năm trước Huyết Mai đã hiểu rõ. Do vậy, mỗi lần làm gì, nàng cũng dứt khoát bá đạo đến cùng. Lúc này nàng bay tới, tiếng vang ầm trời khiến tất cả hộ pháp và trưởng lão Trúc cơ tại khu vực đốt cuối ngón tay Trung Phong đều bị kinh động, nhao nhao lao ra khỏi động phủ, đưa mắt tìm hiểu thì nhìn thấy thân ảnh của Huyết Mai vọt qua.
Thân ảnh này như được một màn máu phủ xung quanh, lờ mờ có thể nhìn thấy được một thân thể mềm mại bên trong, còn có cả cái mặt nạ huyết sắc lóe lên ánh mắt đầy lạnh lùng bên dưới!
Một màn này khiến tâm thần của rất nhiều người chấn động.
“Huyết Mai thiếu chủ vậy mà lại trở về Trung Phong?”
“Nàng tuy là Trưởng lão của Trung Phong, thế nhưng lại bất hòa với Đại trưởng lão, do vậy mà rất hiếm khi thấy nàng tại đây a!”
"A, cái hướng kia..."
Ngay khi mọi người đang còn động tâm, cũng có vài người nhận ra được hướng đi của Huyết Mai, chính là một nơi đang ngưng tụ huyết khí nồng đậm phía xa, thậm chí còn ảnh hưởng tới bốn phía khiến huyết khí phiêu dật trên núi đều như tuôn tới, huyết quang dần dần nhuộm đỏ cả một vùng trời.
Tràng cảnh này khiến hai mắt của đám tu sĩ Trúc cơ đều sáng lên.
“Nơi đó là động phủ của Huyết Mai thiếu chủ a, những huyết khí này.”
“Chẳng lẽ Huyết Mai thiếu chủ có trọng bảo nào sắp xuất thế sao?!!”
Suy đoán trong lòng đám người nổi lên, rồi từng người lập tức bay ra, đến thẳng động phủ kia.
Ngay lúc này Bạch Tiểu Thuần đang toàn lực hấp thụ lấy huyết khí tại động phủ sau lưng, đồng thời cảm nhận rõ ràng lực lượng Bất Tử Trường Sinh Công của mình gia tăng thật nhanh chóng, lực lượng thân thể không ngừng bạo tăng lên. Thân thể hắn nhìn như thường, thế nhưng thật ra tất cả huyết nhục đều không ngừng súc tích lại.
“Bất Tử Kim Cương quyển, tầng thứ nhất…Thập Tượng Man Quỷ thân!” Bạch Tiểu Thuần kích động, hít sâu lại, cảm nhận lực lượng thân thể đang bạo tăng ầm ầm.
Bát Tượng, Cửu Tượng…Rất nhanh, nhảy vọt lên tới Thập Tượng!!!
Nháy mắt này, trong não hải của hắn chợt ông lên một tiếng, thể nội cũng truyền ra từng tràng thanh âm ken két. Thanh âm này người ngoài không nghe thấy, thế nhưng lại tựa như sấm động ầm ĩ bên tai hắn.
Cùng lúc đó, cảm giác đau nhức toàn thân chợt tràn về như một cơn thủy triều rồi lan ra khắp các bộ vị trên thân thể hắn, khiến huyết nhục toàn thân chấn động, lan tới từng lọn tóc, từng tấc máu thịt rồi đột nhiên dừng tại đó. Bạch Tiểu Thuần theo bản năng hút một ngụm khí vào, cơn thủy triều đang dừng lại khắp toàn thân đột nhiên cuốn ngược lại, từ tất cả ngóc ngách trong thân thể hắn, một đường ầm vang kéo về ngưng tụ tại một điểm duy nhất, giao nhau tại l*иg ngực, hoàn toàn dung hợp lại thành một thể!!!
Tạo thành một…khí thế đầy mạnh mẽ!
Cái khí thế này, chính là từ lực lượng huyết nhục chấn động vô số lần của Bạch Tiểu Thuần nhấc lên. Trong quá trình chấn động liên tục này, huyết nhục của hắn tạo thành từng vòng xoáy mạnh mẽ hút lấy đám huyết khí ở động phủ phía sau và ở bốn phía xung quanh đây!
Lập tức, huyết khi trong huyết bình tại động phủ tựa như đàn ngựa thoát cương, cuộn trào xuyên thẳng qua cửa động phủ, cùng với đám huyết khí ở bốn phương tám hướng xung quanh dũng mãnh lao đến.
Bạch Tiểu Thuần chấn động, khi cảm nhận được lực lượng thể nội bộc phát ra ngoài thì hắn cũng thầm hô không ổn.
Lúc trước hắn đều cố khống chế bản thân không hấp thu huyết khí bốn phía mà chỉ hút lấy huyết khí trong động phủ, như vậy mới đảm bảo cân bằng mặt nào đó, khiến huyết quang không thể hiện rõ ràng ra ngoài, tránh người khác phát hiện ra.
Nhưng bây giờ tầng thứ nhất Bất Tử Kim Cương quyển, Thập Tượng Man Quỷ thân hình thành, cả người hắn không khống chế được chấn động, tạo thành vòng xoáy hấp thụ lấy huyết khí xung quanh, khiến huyết quang bộc phát ra đầy rõ ràng tại nơi này. Nhưng hắn lại không kịp ngăn trở lại, hơn nữa, thân thể hắn lúc này như đang lột xác, huyết khí bốn phía dung nhập vào thể nội như trở thành sấm sét vang vọng trong đầu hắn, thân thể của hắn run rẩy, mỗi lần run rẩy thì lực lượng lại bộc phát ra.
Rất nhanh, từ lượng biến thành chất, lực lượng Thập Tượng ngưng tụ, hóa…Man Quỷ chi thân!!!
Ầm ầm ầm!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đột nhiên mở ra, thân ảnh Man Quỷ ẩn hiện sau lưng còn mờ ảo, thế nhưng hắn biết chỉ cần uẩn dưỡng không tới mấy tháng nữa thì sẽ hiện ra rõ ràng.
Cảm giác như có một lực lượng vô cùng cường đại được sinh ra từ trong mỗi tấc huyết nhục ở thể nội, thế nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng không có thời gian kích động, bởi vì huyết quang nơi này lan tràn quá mức thu hút, tất nhiên sẽ kéo không ít người tới đây.
“Huyết Khê Tông này quá bá đạo, đến tu hành mà cũng phải nơm nớp lo sợ!” Bạch Tiểu Thuần khẩn trương. Hắn biết không ít người trong Huyết Khê Tông này đã tìm kiếm hắn rất lâu rồi, nếu như bị bắt gặp tại trận thế này, mấy người kia bộc phát hung tàn thì hậu quả khó mà lường được.
Lúc này hắn đứng dậy tranh thủ thoát khỏi nơi này, nhưng đã có một đạo cầu vòng huyết sắc từ trên bầu trời phía xa xa, tựa như một tia chớp lao tới.
Nháy mắt đã tới rất gần hắn, rồi xuất hiện ở không trung phía trên đầu Bạch Tiểu Thuần, hóa thành một nữ tử mặc trường bào đỏ tươi, đeo một chiếc mặt nạ huyết sắc, trên đó còn có khắc một đóa hoa mai đỏ.
Huyết Mai ngơ ngác nhìn động phủ của mình, có chút choáng váng. Nàng khó mà tưởng tượng được tại Huyết Khê Tông, vậy mà có người dám đánh chủ ý lên đầu mình thế này.
Thậm chí còn dám tu hành ngay trước cửa động phủ của mình. Loại chuyện có chút không tưởng này khiến nàng sửng sốt nửa ngày trời, theo như hiểu biết của nàng, hạ du Tu Chân giới cũng khó mà thấy được loại chuyện kiểu này đấy…
Nhưng nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, Huyết bình trong động phủ đã hoàn toàn trống rỗng, thậm chí vì bị hút hết huyết khí trong thời gian ngắn ngủi thế này nên còn có dấu hiệu vỡ nát ra.
Công sức bản thân chuẩn bị vật phẩm này hơn mười năm, chỉ trong vòng một đêm, tất cả đã bằng không…Thân thể nàng run nhẹ, hơi thở dồn dập, trong khoảnh khắc này nàng còn nhìn thấy một sợi huyết khí cuối cùng từ trong động phủ bay ra, chui vào trong người Bạch Tiểu Thuần.
Đôi mắt phượng lạnh lẽo của Huyết Mai lóe lên sát ý kinh thiên, mang theo hơi thở hổn hển rơi xuống người Bạch Tiểu Thuần.
“Huyết Mai thiếu chủ, thật là khéo quá…” Bạch Tiểu Thuần chột dạ. Bị Huyết Mai nhìn tới kinh hoảng, hắn đang định nói mình vừa đi ngang qua nơi đây, thế nhưng hết lần này tới lần khác, đám huyết khí mỏng mang bốn phía bị Bất Tử Trương Sinh công của mình hấp dẫn, không nhưng tự động chui vào trong người. Bạch Tiểu Thuần muốn khóc rồi, cũng muốn ngăn trở lại nhưng trong thời gian ngắn khó mà làm được…Thế là hắn đành phải tranh thủ thay đổi lại lời nói.
“Nơi này hóa ra là động phủ của ngươi sao? Chúng ta thương lượng một chút…ta có thể bồi thường…” Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần như đưa đám. Thế nhưng không đợi hắn nói xong, từng tiếng gió rít gào bốn phía, rồi từng bóng người lần lượt xuất hiện. Bọn họ liếc mắt là nhận ra Bạch Tiểu Thuần, cũng nhìn thấy được động phủ sau lưng hắn, cảm thấy được huyết khí mỏng manh xung quanh đây…hơn nữa…còn nhìn thấy được từng tia huyết khí không ngừng lũ lượt kéo nhau chui vào trong người Bạch Tiểu Thuần.
Một màn này khiến từng tên tu sĩ Trúc như bừng tỉnh mà hiểu ra, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sát ý ngút trời.
“Là Dạ Táng! Huyết khí giảm mạnh…giống hệt mấy ngày trước…vậy chẳng phải hắn…”
“Tên khốn nhiều lần hại ta gặp phải phản phệ trong khoảng thời gian này, là ngươi???”
“Là do ngươi làm, chết tiệt, nhất định là ngươi!”
Những ánh mắt mang đầy sát cơ đồng loạt rơi xuống người Bạch Tiểu Thuần, khiến hắn rùng mình một cái.
“Chuyện này, chư vị huynh đệ tỷ muội, mọi người đều là người một nhà…ta bồi thường được không…” Mồ hôi toát ra đầy trán, hắn đang định giải thích thì Huyết Mai đang đứng giữa không trung hít vào một hơi dài, sau đó nâng cằm, hất tay áo lên, đưa tay ngọc chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần.
"Gϊếŧ hắn."
Từ đầu đến cuối, nàng này chỉ nói ra hai tiếng, đầy băng hàn. Nhưng hai tiếng này lại lộ ra một vẻ vô cùng lạnh lùng, cao cao tại thượng, như gϊếŧ lấy con sâu cái kiến mà thôi.
Nghe được câu nói này, tất cả tu sĩ Trúc cơ xung quanh đều bộc phát ra sát ý vang dội. Nguyên nhân trong này, ngoài một phần uy tín của Huyết Mai, thì còn có một phần khác, chính vì sự giày vò đến phát cuồng vì huyết khí nửa đêm giảm mạnh trong thời gian gần đây. Bây giờ đã tìm được chính chủ, sát ý há có thể không dậy lên. Coi như Bạch Tiểu Thuần không phải chính chủ, thì nhìn tình cảnh trước mắt, Bạch Tiểu Thuần cũng khó thoát khỏi liên quan.
Huyết Mai vừa nói xong, đám người xung quanh lập tức xuất thủ, trong chớp mắt, vô số thần thông thuật pháp tạo thành từng đạo kiếm khí đỏ thẫm đánh thẳng tới Bạch Tiểu Thuần.
Nhìn phần lớn đám tu sĩ Trúc cơ đồng loạt xuất thủ, da đầu Bạch Tiểu Thuần muốn nổ tung. Mấy chục tu sĩ Trúc cơ ra tay thế này, cho dù hắn có tu thành Bất Tử Kim Cương tầng thứ nhất thì cũng không chống đỡ nổi, hắn bèn cấp tốc lùi về sau, nhanh chóng chạy trốn.
“Các ngươi quá khinh người, có bản lĩnh thì từng tên bước ra đánh với ta đây!” Bạch Tiểu Thuần không phục rống to lên.
Tiếng nổ vang rền sau lưng, đám người mang theo tức giận mà xuất thủ, do vậy nhấc lên trùng kích cuồng bạo, khí thế to lớn rung chuyển tám hướng. Bạch Tiểu Thuần mất hồn mất vía, hắn cảm nhận được mấy người kia….thật sự muốn gϊếŧ chết mình a.
“Quá đáng, chỉ là hút đi một chút huyết khí thôi, ta chính là tu sĩ Trúc cơ Huyết Khê Tông a, lại muốn gϊếŧ ta, bức ta phản tông hay sao a!” Bạch Tiểu Thuần run rẩy, cao giọng rống rồi cấp tốc bỏ chạy, lách tránh đi vô số thần thông thuật pháp đánh tới từ phía sau. Tâm can hắn run rẩy, hắn cảm thấy Huyết Mai kia quá bá đạo, bản thân đã nói nguyện ý bồi thường, thế mà đối phương còn làm ra cái động tác hất ống tay áo, nâng cằm lên mang đầy tính tiêu chí của bản thân hắn nữa.
Trong một đêm khuya này, toàn bộ khu vực đốt cuối ngón tay đều bộc phát, tiếng nổ ầm vang, một đám lớn tu sĩ Trúc cơ mang theo sát ý kinh thiên truy kích Bạch Tiểu Thuần.
Chỉ là tốc độ Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, lúc này hắn như một con thỏ bị dẫm phải đuôi, không ngừng chạy như bay, miệng kêu thảm thiết.
"Gϊếŧ người, gϊếŧ người..." Sâu trong lòng hắn đầy ấm ức, nhìn thấy càng ngày càng nhiều người, hắn càng ra sức bỏ chạy.
Huyết Mai đứng giữa không trung lại không ra tay, chỉ nghiên răng nghiến lợi, rồi bước vào động phủ của mình. Nhìn thấy Huyết bình, sát ý trong mắt lại dâng lên, nửa ngày sau mới đè nén lại được, nàng nhanh chóng vận chuyển trận pháp đảm bảo Huyết bình không vì tổn thất toàn bộ huyết khí bên trong mà bị tổn hại được.
Cùng lúc đó, toàn bộ khu vực đốt cuối ngón tay Trung Phong hỗn loạn tưng bừng, tiếng thét Bạch Tiểu Thuần chói tai, tiếng rống của đám người đầy giận dữ hòa lẫn với nhau truyền khắp bốn phía.
“Gia hỏa này làm sao chạy nhanh như vậy chứ?”
“Hôm nay ta muốn băm vằm ngươi ra thành trăm mảnh!!!”
“Dạ Táng, Thần Toán Tử ta và ngươi không chết không thôi!”
Tiếng ầm ầm tiếp tục truyền ra, đám tu sĩ Trúc cơ này không ngừng truy kích, thế nhưng tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, Trung Phong lại quá lớn, chạy tới chạy lui suốt nửa canh giờ thì đám tu sĩ Trúc cơ này mới buồn bực nhận ra đã mất dấu hắn.
“Nhất định là trốn đâu đó!”
“Ta không tin hắn trốn được cả đời!”
“Đừng lo, Thần Toán Tử ta liều mạng thụ thương, cũng phải tính ra hắn đang ở nơi nào!” Ngay khi đám người không tìm thấy được Bạch Tiểu Thuần mà lần lượt hừ lạnh, thì Thần Toán Tử cắn răng một cái, bắt đầu thôi diễn.
Sau một lúc lâu, hai mắt gã càng đỏ hơn, rồi đưa tay phải chỉ về một hướng xa xa, từ đầu ngón tay gã hiện ra một con bướm huyết sắc. Bươm bướm này bay đi xa, đám người dữ tợn nhanh chóng đuổi theo phía sau.
Lúc này, Bạch Tiểu Thuần đang trốn ở phía sau một động phủ hẻo lánh của Trung Phong, hắn vô cùng khẩn trương, mặt ủ mày chau than thở không thôi.
“Ta cũng đâu biết đó là động phủ của Huyết Mai a, ta nghĩ là không ai dùng tới, để đó thì quá lãng phí, ta cũng không cố tình a.” Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, nhưng cũng không tính phản kháng gì cả, đối phương có quá nhiều người đi…Hắn đang âu sầu thì chợt thấy một con bướm huyết sắc dập dìu bay tới, sau khi sửng sốt một chút thì lập tức cảnh giác, hai chân hung hăng đạp mạnh xuống mặt đất, ầm một tiếng, vọt người về phía xa.
Ngay khi hắn vọt đi, thì một lượng lớn thần thông thuật pháp ầm ầm đánh thẳng về chỗ cũ của hắn. Nếu Bạch Tiểu Thuần không chạy nhanh thì hẳn lúc này đã phải thụ thương rồi.
Ngay khi Bạch Tiểu Thuần vọt ra, thì từng đạo thân ảnh của đám tu sĩ Trúc cơ cấp tốc lao tới, ý định ngăn cản lấy hắn. Có điều phản xạ của Bạch Tiểu Thuần rất nhanh nhạy, lập tức chuyển sang hướng khác, vọt đi với tốc độ nhanh nhất.
Rất nhanh, một vòng truy kích khắp sơn phong này lại nổi lên.
Nửa canh giờ sau, mọi người lại không tìm thấy bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần đâu cả, Thần Toán Tử lại ngạo nghễ bấm niệm pháp quyết thôi diễn, một con bướm huyết sắc bay ra, mang theo đám người lần theo Bạch Tiểu Thuần.
“Dạ Táng này, hắn trốn không thoát được đâu. Thiên Cơ chi thuật của Thần Toán Tử ta đâu dễ tránh được!”
Ba lần bảy lượt, Bạch Tiểu Thuần phát hiện cho dù mình trốn ở đâu thì cũng vẫn nhanh chóng xuất hiện một con bướm huyết sắc, rồi thuật pháp của đám người kia đánh xuống.
Hắn cũng nghe được mấy lời của Thần Toán Tử trong đám người, biết được người này am hiểu thôi diễn tính toán, tính ra vị trí của chính mình, trong lòng hắn đầy phẫn hận thế nhưng lại không có cách nào khác. Cho dù Dạ Táng giả cũng từng học qua một vài Thiên Cơ thuật pháp, nhưng chỉ là da lông, căn bản không cách nào đối kháng được với Thần Toán Tử cả.
“Người nơi này quá tệ bạc rồi, vẫn là Linh Khê Tông ta tốt…Coi như ở đó có cuồn cuộn thiên lôi, có mưa axit rơi xuống, cũng chỉ ném vài tảng đá vào ta mà thôi. Còn bên này chỉ xảy ra chút chuyện nhỏ, đã muốn chém chém gϊếŧ gϊếŧ, quá khinh người!” Bạch Tiểu Thuần thở dài, trong lòng tưởng nhớ tới Linh Khê Tông đến vô cùng.