Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 160: Trảm thiên kiêu!

Dịch giả: chickel

Tại thời khắc Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn thấy được vẻ dữ tơn của Cửu Đảo, sự tàn nhẫn của Phương Lâm, thấy được hành động của những tu sĩ Trúc Cơ kia, gồm cả ngón trỏ của Triệu Nhu trước mắt đang vươn lên cách mi tâm của hắn chỉ còn một tấc, lúc này dung nhan tuyệt mỹ của ả đã biến thành vẻ oán độc.

Vạn vật như dừng lại trước mắt hắn, tất cả như đều trở nên chậm chạp. Chậm đến mức hắn cảm thụ được rõ ràng vòng triều tịch thứ chín của bản thân, tất nhiên lúc này đã chấm dứt, đang khuếch tán trong cơ thể, ngưng tụ thanh Linh Hải thứ chín trong đan điền.

Chín tần Linh Hải, mỗi tầng đều tràn đầy, tỏa ra Linh lực vô tận, đang dũng mãnh chảy khắp toàn thân, đồng thời chín tần Linh Hải đang nhanh chong ngưng kết, cùng cùng hình thành ….Đạo cơ!

Những người này không biết rằng, tại thời khắc hoàn thành, địa mạch đỉnh phong, chín tầng triều tịch, không giống những Địa mạch Trúc Cơ khác cần một chút thời để hoàn thiện, mà là …hoàn thiện trong nháy mắt.

Khi hoàn thiện trúc cơ, một cảm giác cường đại chưa từng có lan tràn trong cả thể xác và linh hồn Bạch Tiểu Thuần, Linh lực của hắn chưa tùng khổng lồ như vậy, Nguyên khí của hắn chưa bao giờ tràn trề như thế, hắn cảm nhận được cơ thể đang tản mát ra sức sống vô hạn khủng bố, đó là biểu hiện thọ nguyên tăng lên. Đồng dạng, hắn cũng cảm nhận được Bất Tử Bì của bản thân đột phá từ Bất Tử Ngân Bì thành Bất Tử Kim Bì.

Sức mạnh của tất cả phương vị trên thân đều đọt nhiên tăng mạnh, toàn bộ đều cường hãn, mang đến cảm giác sinh mệnh ở cấp độ khác với thường nhân, từ nay về sau hắn đã không còn là phàm nhân, mà đã chân chính trở thành kẻ siêu phàm thoát tục….là tu sĩ!

Nhưng!....Cái giá phải trả cũng thật đắt! Bạch Tiểu Thuần cũng hiểu không sống ngu chết, hiểu rằng mạnh được yếu thua, thấy được con đường để có được trường sinh, dù hắn không thích đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, nhưng con đường này quá chật hẹp, hắn nguyện ý đi cùng người khác, nhưng qua nhiều người lại không muốn hắn đi cùng.

Hắn càng thấm thía rằng, nhiều khi, không phải là người muốn đi gϊếŧ người, mà là người khác muốn gϊếŧ ngươi, lúc đó, hoặc là người nhắm mắt chờ chết, hoặc là …Phải căm phẫn mà rút đao!

Hắn thấy được bốn phía bên ngoài động phủ đã tan nát, thấy được những đệ tửu Linh Khê Tông đã trọng thương, khóe miệng Hầu Vân Phi đang rỉ máu không chịu được nữa mà hôn mê.

Hắn cảm động, thậm chí khóe mắt đã ươn ướt, đó là đồng môn của hắn, giống như là người nhà vậy, từng đệ tử Linh Khê Tông, hắn đều quen biết. Hắn thấy được thi thể của đồng môn, thâm tâm hắn đau đớn, giống như cảnh Chu Hữu Đạo tử vong, ánh mắt mắt đỏ lên phẫn nộ.

Đó là vô hạn phẫn nộ!

Hắn phẫn nộ vì bị mọi người vây công, phẫn nộ vì đẹ tử Linh Khê Tông vì hắn và tử thương, phẫn nộ vì hắn rõ ràng thấy mình khong trêu chọc những người này, nhưng bọn hắn lại muốn mạng của mình.

"Ta tu hành vì Trường Sinh, không muốn đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không gϊếŧ người!” Trong giây lát ánh mắt Bạch Tiểu Thuần trở thành huyết sắc, trong mắt hắn cả thế giới thành màu máu, toàn thế giới trở nên chậm chạp đã chấm dứt.

“Đồng môn Linh Khê Tông, vì bảo vệ ta mà chiến, Bạch Tiểu Thuần ta cũng có thể vì họ Trúc Cơ mà chiến!”

"Địa mạch Trúc Cơ... Ta muốn toàn bộ đồng môn ở đây đều Địa mạch Trúc Cơ!”. Nội tâm Bạch Tiểu Thuần phẫn nộ ngập trời, khi hắn nói xong lời thế, coi bốn phía hết thảy đều bình thường, Triễu Nhu trước mắt vẫn tàn nhẫn như thế, ngón trỏ sẽ xuyên qua mi tâm Bạch Tiểu Thuần nhưng đột ngột dừng lại, không thể tiến thêm chút nào, không biết tay phải Bạch Tiểu Thuần nâng lên từ lúc nào, nhanh đén mức Triệu Nhu không thể cảm nhận được, khẽ khàng bắt được cánh tay của ả?

"Không! !" Triệu Nhu kinh sợ, muốn tự đoạn tay để lui ra sau.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên sát cơ, nắm chặt, vang lên những tiếng rắc rắc, Triệu Nhu hét thảm một tiếng, cả cánh tay nát vụn, đồng thời Bạch Tiểu Thuần đứng dậy, nước lên một bước, cả người đυ.ng vào thân thể Triệu Nhu, lập tức phát ra những âm thanh ken két, ngực Triệu Nhu bị lõm xuống, phát ra tiếng thét thê lương, phun ra máu tươi, ngay khi muốn đào tẩu thì toàn thân vang lên oanh, toàn thân tan vỡ.

Trong nháy mắt khi đạo cơ trong cơ thể ả tan vỡ, do vừa mới Trúc Cơ, địa mạch chi khí chưa được củng cố, nên khi ả chết đi, đại lượng địa mạch chi khi cũng thoát ra khi cơ thể tan vỡ, bị Bạch Tiểu Thuần phất tay áo, dồn hết về phía các đệ tử Linh Kê Tông.

Mọi thứ chỉ phát sinh trong nhát mắt, tóc Bạch Tiểu Thuần phất lên, không dừn lại động tác chút nào bước ra ngoài, xuất hiện trước mắt một đệ tử hai lần triều tịch của Huyết Khê Tông, tốc độ quá nhanh, tên đệ tử này còn chưa kịp phát hiện, tay phải Bạch Tiểu Thuần đã nâng lên, khẽ đưa về phía cổ họng rồi bóp mạnh.Vang lên âm thanh răng rắc rồi vỡ vụn!

Vung mạnh thân thể tên đệ tử kia, ném về phía các đệ tử Linh Khê Tông, giống như lúc trước khi thân thể tan vỡ, đại lượng địa mạch chi khí bộc phát.

Bạch Tiểu Thuần lại bước tới lần nữa, đã xuát hiệt trước mặt một đệ tử khác ba lần triều tịch Trúc Cơ của Huyền Khê Tông, nện xuống một quyền, thân thể tên tử này phình to ra, ầm ầm tan vỡ.

Không hề dừng lại, Bạch Tiểu Thuần bước tiếp bước thứ ba, xuất hiện trước một đệ tử một lần triều tịch của Đan Khê Tông, khí tức của Thủy Trạch Quốc Độ hơi tràn ra, chỉ là khí tức, liến khiến tên đệ tử này hai mắt tràn ngập tơ máu, trực tiếp nổ tung, ngay sau đó, cả đầu cũng tan nát.

Thân thể của hai kẻ này cũng bị vứt lên, đại lượng địa mạch chi khí tràn ra được cuốn về phía đệ tử Linh Khê Tông.

Đến lúc này, Bạch Tiểu Thuần mới dừng chân, từ lúc hắn đánh chết Triệu Nhu bây giờ, thời gian chỉ trong nháy mắt!

Khi hắn đứng lại, bốn phía mới phát những âm thanh kinh hô, mọi người đang liều chết xông đến, từng người đều hoảng sợ khi chứng kiến, Bạch Tiểu Thuần vốn khoanh chân ngồi, biến mất, luc xuất hiện thì ngay trước măt mọi người.

Trong nháy mắt, toàn thân Triệu Nhu tan vỡ, thân thể ba tu sĩ Trúc Cơ của Đan Khê Tông, Huyền Khê Tông, Huyết Khê Tông đều tan vỡ, cũng tại thời khắc này, nồng đậm địa mạch chi khí bộc phát, khiến toàn bộ đệ tử Linh Khê Tong sững sờ.

“Chư vị đồng môn Linh Khê Tông, lập tức địa mạch Trúc Cơ, ta sẽ hộ pháp cho các ngươi!” Thanh âm của Bạch Tiểu Thuần truyền ra cuồn cuộn như thiên lôi, lập tức tất cả đệ tử Linh Khê Tông khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu hấp thu địa mạch chi khí.

Loại địa mạch chi khí tràn ra từ cơ thể của tu sĩ Trúc Cơ, có thể trực tiếp hấp thu để trúc cơ mà không cần địa mạch khí dẫn.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức khiến đầu óc của những người khác ở bốn phía vang lên ông ông, da đầu run lên, khi những thanh âm hít vào truyền ra, một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt truyền ra từ trên thân Bạch Tiểu Thuần.

Tròng mắt Cửu Đảo như muốn lồi ra, không thể nào tin. Toàn thân Phương Lâm run lên bần bật, trong nháy mắt huyêt nhục toàn thân đều như muốn nhắc nhở gã, Bạch Tiểu Thuần trước mặt đáng sợ đến không thể hình dung.“Không thể nào!”

Trong nháy mắt, những người ở đây đều bị một màn này làm cho hoảng sợ, mắt Bạch Tiểu Thuần hiện lên sát cơ, lần nữa động thủ, hắn bước ra một bước, đã xuất hiện trước mặt Cửu Đảo, nện xuống một quyền.

Cơ thể Cửu Đảo truyền ra một tiếng nổ mạnh, phu ra máu tươi, gã phát ra một tiếng bén nhọn, dồn tất cả lực lượng sinh mệnh, bộc phát tất cả, đấu cùng Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt gã trắng bệnh, không một chút chần chờ, lui gấp về sau, bay nhanh bỏ chạy.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, trong cơ thể tên Cửu Đảo này có một lực lượng sinh cơ kỳ dị, vừa rồi đã trung lực lượng sinh cơ cùng mình đấu một chiêu, mặc dug không bằng bản thân, nhưng cũng rất mạnh mẽ!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần nhoáng một cái, không có truy kích, mà xuất hiện trước mặt Phương Lâm, hai ngón tay phải kẹp thẳng tới yết hầu.

Mặc Phương Lâm ngăn cản thế nào, mặc gã thi triển thuật pháp hay pháp bảo, tại thời khắc này đều tan vỡ trước song chỉ của Bạch Tiểu Thuần, song chỉ của Bạch Tiểu Thuần thế như chẻ tre, dễ dàng kẹp lấy cổ Phương Lâm rồi bóp mạnh!

Toái Hầu Tỏa!

Rắc rắc, Phương Lâm mở to mắt, khi mau tươi tràn ra, bảy tầng đạo cơ trong cơ thể gã sụp đổ trong nháy mắt, tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, thân thể bị ném ra ngoài, ầm ầm tan vỡ trước mặt các đệ tử Linh Khê Tông, hóa thành địa mạch chi khí nồng đậm gấp mấy trục lần, khiến cho n hững đệ tử Linh Khê Tông đều run rẩy, hấp thu một cách điên cuồng.

“Lại yếu hơn Cửu Đảo nhiều như thế?” Bạch Tiểu Thuần đánh chết Phương Lâm, ánh mắt hắn lóe lên.

Nhưng ngay lúc này, một hồn hỏa màu đen xuất hiện từ cơ thể tan vỡ của Phương Lâm, ý đồ đào tẩu, nhưng lại bị Bạch Tiểu Thuần một bước tiến đến, túm lấy.

Một khuôn mặt lộ ra từ trong hồn hảo kia, nhưng lại không phải gương mặt của Phương Lâm, mà à một gương mặt nửa đen nửa trắng, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần chằm chằm, nống nở nụ cười quỷ dị.

“Được đấy, cái hồn hảo này của ta lại gặp được một người cùng thế hệ có chút ý tứ như ngươi, chết cũng không uổng, sau này chúng ta còn cơ hội gặp lại đấy!”

Lời vừa nói xong, hồn hỏa tự tiêu tán, người ngoài không hề nhìn thấy một màn này, ngay cả giọng nói cũng là truyền trực tiếp vào tâm thân của Bạch Tiểu Thuần.

"Giả thần giả quỷ!" Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh.

Đến lúc này, mọi người khắp bốn phía mới hoàn toàn phản ứng kịp, từng kẻ kêu lên thê lương thảm thiết, cấp tốc lui ra sau, sợ đến hồn phi phách tán, ý đồ đào tẩu.

Với bọn hắn, lúc này Bạch Tiểu Thuần chính là Ma Thần!

"Triệu Nhu chết rồi, Phương Lâm chết rồi, Cửu Đảo trọng thương đào tẩu!"

"Trời ạ, đây là... đây là là địa mạch đỉnh phong sao!"

"Tám trăm năm trước Vô Cực Tử Huyết Khê Tông chính là địa mạch đỉnh phong, lần đó toàn bộ đệ tử tam tông trong Vân Kiếm thâm uyên, gần như diệt sạch.”

Khi những tiếng kêu thê lương truyền ra, hơn trăm người ở bốn phía, từng kẻ đều điên cuồng như nhau, dốc sức liều mạng đào tẩu, tâm thần chúng run rẩy, đã bị sự khủng bố của Bạch Tiểu Thuần chấn nhϊếp hoàn toàn.

Cùng lúc đó, đệ tử Linh Khê Tông đều run rẩy, mỗi người đều kích động, Bắc Hàn Liệt hít thở dồn dập, nhìn Bạch Tiểu Thuần khiến nội tâm hắn càng phức tạp, nhưng sự cứng cỏi trong nội tâm vẫn như trước không giảm, quyết tâm vượt qua Bạch Tiểu Thuần càng lớn thêm.

Bạch Tiểu Thuần không có đuổi theo, thân thể hắn nhoáng một cái, đã xuất hiện bên người Hầu Vân Phi, tay phải nâng lên vỗ mạnh một cái, đại lượng địa mạch chi khí bị cuốn đến dung nhập vào cơ thể Hầu Vân Phi, vì để chữa trị đạo cơ của Hầu Vân Phi đã bị héo rũ vì bị gián đoạn lúc trước, sau khi hấp thu địa mạch chi khí, lúc này lại xuất hiện dấu hiệu triều tịch.

Hầu Vân Phi tỉnh lại, nhìn Bạch Tiểu Thuần mỉm cười.

Bạch Tiểu Thuần cảm kích nhìn đồng môn Linh Khê Tông, hắn thấy mọi người ở bốn phía đang khoang chân ngồi trúc cơ, hắn nhận ra tất cả không có ai có thể ba lần triều tịch, tối đa cũng chỉ một hai lần, dù có Bạch Tiểu Thuần trợ giúp nhưng địa mạch chi khí chia cho tất cả mọi người, vẫn là quá ít.

Dù như vậy, cũng đã khiến tất cả mọi người cảm động.

“Xem ra địa mạch chi khí không đủ rồi..” Bạch Tiểu Thuần muốn giúp Hầu Vân Phi tăng tốc độ hấp thu địa mạch chi khí, nhưng nơi này không có nhiều, hắn ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phía bầu trời ở nơi xa, chỉ nơi đó còn có triều tịch.

Đó là Đệ Cửu triều tịch của Tống Khuyết!

“Lúc trước người khiến người khác tới gϊếŧ ta, năng cản ta chín lần triều tịch, không đáp lại ngươi thì không phải là phong cách làm việc của Bạch Tiểu Thuần ta! Ngăn cản triều tịch của ngươi sẽ giúp Hầu đại ca có thê địa mạch chi khí!” Mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên hàn quang, nhưng hơi chần chừ, ở đây có không ít đồng môn, đang cần hắn hộ pháp.

"Bạch Tiểu Thuần, ngươi đi đi, ta và ngươi tuy có ân oán riêng, nhưng ta cũng không muốn Huyết Khê Tông xuất hiện một Vô Cực Tử thứ hai, ngươi cứ đi ngăn cản Tống Khuyết, ta sẽ thủ hộ đồng môn!” Bắc Hàn Liệt hít mạnh, bỗng mở miệng, hắn cũng cảm nhận được vòng triều tịch tiếp tho của bản thân đã tắt, cũng bắt đầu có dấu hiệu khởi động lại.

Bạch Tiểu Thuần liếc nhìn Bắc Hàn Liệt thật sâu, nội tâm hắn có áy náy, cũng có cảm khái, hắn cúi đầu ôm quyền thật sâu, quay người hóa thành cầu vồng, đạp không mà đi, thẳng đến … Tống Khuyết!