Huyền Giới Chi Môn

Chương 612: Một côn trảm ma

Dịch giả: solo

Biên: nila32

Ngay khi Ma tộc mình trần tụng đọc chú ngữ, thân hình hắc mãng nhanh chóng biến lớn, quanh thân ma khí lượn lờ, trong nháy mắt đã biến dài đến hai mươi, ba mươi trượng, cái miệng lớn đầy máu mở ra lao thẳng đến Thạch Mục.

Mặc dù chưa tới nơi, nhưng một cỗ tanh hôi làm người ta cảm thấy buồn nôn đã tới, đập thẳng vào mặt.

Thạch Mục hừ một tiếng, lam quang trên người đại phóng, sau lưng ngưng tụ thành một Cự Nhân Pháp Tướng màu lam cao vài trượng, nửa thân trên là hình người, nửa thân dưới là một cái đuôi cá cự đại, chân đạp tường vân màu lam, trong tay cầm một cái bình bát màu lam (giống bát ăn của nhà sư).

Pháp Tướng màu lam vừa hiện ra, lập tức ngăn cản trước người Thạch Mục, Pháp Tương giơ bình bát màu lam trên tay lên, lập tức bình bát phát ra Thủy Lam quang mang bao phủ hắc mãng.

Thủy Lam quang mang lóe lên, ngưng tụ thành một quang cầu màu lam cự đại, thình lình đem hắc mãng bao phủ vào bên trong.

Hắc mãng gào thét liên tục, trong miệng phun ra từng đạo Hắc Quang, Ma khí bao bọc cái đuôi lớn của nó không ngừng vung vẩy, oanh kích lên quang cầu màu lam.

Quang cầu có chút rung chuyển, mặt ngoài không ngừng phát ra thanh âm xùy xùy, nhưng Thủy Quang lưu chuyển ở bên ngoài, trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa có bộ dạng tán loạn.

Bình bát màu lam chuyển động trong tay Pháp Tướng, quang cầu màu lam nhanh chóng thu nhỏ lại, bên trong quang cầu, thân hình hắc mãng cũng tùy thời thu nhỏ lại theo, trong nháy mắt thu nhỏ lại chỉ bằng đầu người, bị thu vào bên trong bình bát của Pháp Tướng.

"Cái gì!" Ánh mắt Ma tộc mình trần lộ vẻ kinh hãi.

Thạch Mục liếc nhìn Pháp Tướng màu lam, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Không hổ là Pháp Tướng mà Minh Thủy Quyết tu luyện thành, uy lực quả nhiên thật lớn.

Loại cấm thuật sử dụng Pháp Tướng vây khốn này chỉ là một loại thủ đoạn mà thôi, có thể tạm thời giam cầm đối phương. Ngoài ra còn có một chút Thần Thông lợi hại khác, có điều dưới tình huống hiện tại cũng không tiện thi triển.

Thân hình hắn nhoáng lên một cái, lướt qua Pháp Tướng, lao tới Ma tộc mình trần.

Nhưng vào lúc này, Ma tộc mình trần đã niệm xong chú ngữ, trên người ma văn huyết quang đại phóng, sau một khắc, thân hình thoáng mơ hồ, sưu sưu bay ra bốn năm cái Ảnh Tử huyết săc tấn công Thạch Mục.

Thạch Mục nhướng mày, những Ảnh Tử huyết sắc kia tản mát ra một loại khí tức cực kỳ quỷ dị, để cho hắn cảm thấy bất an.

Hắn lập tức dừng lại, một tay phất lên, trên người lam quang chợt lóe, mấy chục đạo băng thương dài hơn một trượng hiển hiện, bắn ra.

"XOẸT XOẸT" vài tiếng!

Những Ảnh Tử huyết sắc kia không tránh né, giống như ảo ảnh, bị từng đạo băng thương lóe lên xuyên thủng thân thể chúng, nhưng không sinh ra bất kỳ ảnh hưởng gì.

Trong lúc Thạch Mục đang kinh ngạc, Ảnh Tử huyết sắc đã bay đến trước người hắn.

Hắn khẽ điểm chân một cái, thân thể bắn ngược ra đằng sau, đồng thời vung tay lên, hơn mười cái phù lục bắn ra, biến thành mười cái hỏa cầu khổng lồ, hợp thành một bức tường lửa cự đại, ngăn cản trước người.

Ma tộc mình trần cười lạnh một tiếng, một ngón tay điểm ra, huyết quang trên đầu ngón tay đại thịnh.

Những Ảnh Tử huyết sắc kia uốn éo, trực tiếp bay vào bên trong bức tường lửa, lóe lên một cái, từ một hướng khác bay ra, thân hình thoáng nhỏ đi một chút, như thiểm điện quấn ở trên người Thạch Mục, lập tức chui vào trong cơ thể của hắn.

Ảnh Tử huyết sắc chui vào trong cơ thể hắn, lập tức hóa thành một cỗ Âm Hàn Chi Lực, hướng bên trong cơ thể hắn chui sâu vào.

Cơ thể của hắn lập tức trở nên cứng ngắc, không cách nào nhúc nhích dù chỉ một ngón tay, những Âm Hàn Chi Lực kia nhanh chóng thôn phệ tinh khí nổi lên bên trong cơ thể hắn.

Thạch Mục sắc mặt đại biến, thân thể tuy đã cứng đờ, tuy nhiên chân khí trong kinh mạch vẫn có thể vận chuyển.

Hắn lập tức điên cuồng vận chuyển chân khí, ý đồ loại trừ lực lượng âm hàn kia.

Vào thời khắc này, Âm Dương Chi Lực bên trong hai tay hắn tuôn ra, lập tức lưu chuyển toàn thân.

Chí Âm Chi Lực đối với Âm Hàn Chi Lực không ảnh hưởng chút nào, nhưng những Âm Hàn Chi Lực kia vừa di chuyển đến cánh tay trái chứa Chí Dương Chi Lực của hắn, lập tức như băng tuyết gặp nắng hè, nhanh chóng tiêu tan.

Vài tiếng răng rắc khe khẽ từ trong cơ thể Thạch Mục truyền ra, những Âm Hàn Chi Lực kia biến mất vô ảnh vô tung, cơ thể Thạch Mục lập tức khôi phục bình thường.

Hàn quang trong mắt hắn lóe lên, xích quang trên người đại phóng, một đôi Hỏa Dực cự đại hiển hiện lao tới, Hỏa Dực bên trên bạch quang lập loè, đúng là dấu hiệu của việc vận dụng Chí Dương Chi Lực.

Hỏa Dực mở ra, thân hình Thạch Mục hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ, hướng phía Ma tộc mình trần đánh tới.

"Làm sao có thể!" Ma tộc mình trần tỏ vẻ khó tin.

Hắn là Xích Thần Tử, ngoại trừ vài loại lực lượng chí dương trong truyền thuyết, gã căn bản không có khắc tinh.

Bóng người lóe lên, Thạch Mục thân ảnh quỷ mị xuất hiện ở trước người hắn, bên trên Như Ý Tấn Thiết Côn hắc quang đại phóng, giống như là một tòa núi cao, nện xuống đầu Ma tộc mình trần.

Ma tộc mình trần bất chấp kinh ngạc, hét lớn một tiếng, trên người ma văn hắc quang đại phóng, thân hình nhanh chóng bành trướng, đảo mắt thân thể liền biến lớn hơn lúc đầu gấp mấy lần, hóa thành một Cự Nhân màu đen.

Tay gã lóe lên hắc quang, hiện ra thêm một thanh cửu hoàn quỷ đầu đại đao, chắn đỉnh đầu.

Một tiếng vang thật lớn, Như Ý Tấn Thiết Côn đã nện xuống cửu hoàn quỷ đầu đại đao.

Ma tộc mình trần sắc mặt đại biến, một cỗ man lực đáng sợ ập tới, hai chân của hăn lún xuống thật sâu vào mặt đất, ngập quá đầu gối.

Ánh mắt hắn lóe lên, quỷ đầu trên đại đao hiện ra một tầng chất lỏng hắc quang sền sệt, nhanh chóng quấn quanh lao đến Như Ý Tấn Thiết Côn, ý đồ thẩm thấu vào bên trong thiết côn.

Bất quá vào thời khắc này, Như Ý Tấn Thiết Côn hiện ra một tầng bạch quang cực nóng, những hắc quang sền sệt kia chạm vào bạch quang, lập tức tiêu tán mất.

"Đây là chí dương..." Ma tộc mình trần kinh hãi, trong miệng kinh hô.

Bất quá không đợi gã nói xong, Thạch Mục phát ra một tiếng hét lớn, Như Ý Tấn Thiết Côn hiện ra Hắc Bạch lưỡng sắc quang mang.

Một cỗ sức mạnh kinh khủng từ Như Ý Tấn Thiết Côn tuôn ra, Ma tộc mình trần biến sắc, thân thể thình lình bị đánh bay ra ngoài, hung hăng đυ.ng trên mặt đất.

Trên người Thạch Mục cũng hiện ra Hắc Bạch lưỡng sắc quang mang, thân thể giống như là con quay chuyển động, trong tay Như Ý Tấn Thiết Côn cũng vũ động, huyễn hóa ra vô số Hắc Bạch côn ảnh.

Trên người hắn Hắc Bạch quang mang bỗng nhiên đại phóng, thoáng như một viên Hắc Bạch Thái Dương chói mắt, đem phạm vi hơn mười trượng bao phủ trong Hắc Bạch quang mang.

Mọi người chung quanh cảm nhận được cỗ khí thế ngập trời, sắc mặt cả kinh.

Ma tộc mình trần từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhìn Hắc Bạch Thái Dương trên không trung, trong nội tâm chợt hiện ra một tia sợ hãi.

Hắn há miệng cắn chót lưỡi, một ra một ngụm máu tươi, rơi vào quỷ đầu đại đao trên tay.

Máu tươi lập tức thấm vào trong, quỷ đầu đại đao bỗng nhiên dâng lên một hồi yêu dị hắc mang.

Một Quỷ vật thật lớn từ trong thân đao bay ra, cao chừng hai ba mươi trượng, đầu có hai sừng, hai mắt xanh biếc, khuôn mặt dữ tợn.

Quỷ vật tản mát ra khí tức kinh khủng, hiện lên phía trên Ma tộc mình trần, khí tức chỉ còn một bước nữa là đạt tới đẳng cấp Thánh Giai.

Ma tộc mình trần chỉ tay một cái, Quỷ vật mắt xanh phát ra một tiếng gào thét, thân thể cực lớn bỗng nhiên bay lên trời, chung quanh thân thể hiện ra mảng lớn quỷ khí màu đen, đánh tới Hắc Bạch Thái Dương giữa không trung.

Ma tộc mình trần bắt lấy quỷ đầu đại đao đã tổn hại, trên người hắc quang lóe lên, bay về phía xa xa.

"Muốn đi, đã muộn!" Giữa không trung, thanh âm Thạch Mục rõ ràng truyền ra.

Hắc Bạch quang mang trên không trung chợt hiện, chia ra làm hai, bạch quang bên trên, Hắc Quang bên dưới, dường như Thiên Địa sơ khai, khí trong và đυ.c chia đôi, một cỗ khí thế Khai Thiên Tích Địa quét qua.

Bên trong Hắc Bạch lưỡng sắc quang mang, không gian đột nhiên vặn vẹo, mặt đất như rơi vào trong hư không!

Ma tộc mình trần vừa mới bay ra không xa, thân thể liền bị một cỗ lực lượng vô hình bao phủ, lập tức bị dừng lại, trói buộc lơ lửng ở giữa không trung.

Đầu Quỷ vật kia cũng bị một cỗ lực lượng vô hình trói buộc ở giữa không trung, dường như không cách nào trước tiến thêm một bước.

Quỷ vật kêu to liên tục, trên người tuôn ra quỷ khí màu đen cuồn cuộn, ý đồ phá vỡ lực lượng vô hình quanh người, nhưng không có chút tác dụng nào.

"Đây là cái gì!" Ma tộc mình trần hoảng hốt, giận dữ hét.

"Ngươi không cần phải biết, chết đi!" Thạch Mục nói.

Vừa dứt lời, Hắc Bạch lưỡng sắc quang mang kịch liệt biến hóa, chậm rãi ngưng tụ thành một cái Hắc Bạch Ma Bàn cực lớn, chậm rãi xoay tròn, đồng thời hướng phía chính giữa khép lại, nghiền ép mà đến.

Ma tộc mình trần trong miệng phát ra tiếng gào thét, Hắc Quang trên người lập loè điên cuồng, nhưng không có bất kỳ tác dụng.

Hắc Bạch Ma Bàn chậm rãi khép lại, một cỗ lực lượng không cách nào chống cự tác động lên người Ma tộc mình trần.

XOẸT!

Máu tươi trong miệng Ma tộc mình trần điên cuồng phun ra, thất khiếu rỉ máu.

Ánh mắt hắn lộ ra một tia tuyệt vọng, sau một khắc trong mắt hắn hiện ra vẻ điên cuồng, bên ngoài thân thể hiện ra một tầng huyết quang, từng sợi gân xanh nổi lên, thân thể giống như được thổi phồng lên một cách nhanh chóng.

"Hừ!"

Giữa không trung vang lên một tiếng hừ lạnh, Hắc Bạch Ma Bàn đột nhiên gia tốc khép lại, đem Ma tộc mình trần cùng Quỷ vật kia kẹp ở giữa.

Hắc Bạch Ma Bàn từ từ nghiền ép lại, thân thể Ma tộc mình trần bành trướng, nổ tung, từng mảnh huyết nhục bay đầy trời, Ma Hồn cũng bị nghiền nát.

Đầu Quỷ vật màu đen thân hình cũng bị bạo liệt, hóa thành từng mảng hắc khí đầy trời.

Ma bàn cự đại tiếp tục chuyển động vài cái, đem huyết nhục cùng mảnh vỡ nghiền thành hư vô, lúc này mới chậm rãi tiêu tán.

Hư Không chấn động một hồi lâu mới khôi phục bình thường.

Giữa không trung một bóng người lóe lên, thân ảnh Thạch Mục hiển hiện phóng tới, sắc mặt tái nhợt.

Bất quá tu vi của hắn bây giờ đã khác, thi triển "Diệt Tiên Côn Pháp" không khiến chân khí cạn kiệt như năm đó, vẫn còn lưu lại không ít khí lực.

Ánh mắt của hắn chợt lóe lên, tay khẽ vẫy, một cái đại đao màu đen từ trên mặt đất bay lên, rơi vào trong tay của hắn, đúng là quỷ đầu đại đao mà Ma tộc mình trần sử dụng.

Đao này thoạt nhìn bị hao tổn không nhỏ, phía trên hiện ra vài đạo vết rạn.

Thạch Mục ánh mắt chớp động, vật ấy tuy rằng bị hao tổn, bất quá giá trị còn không nhỏ, hắn lật tay thu vào trong giới chỉ.

Đáng tiếc là trữ vật Pháp Khí đều bị nghiền nát cùng với Ma tộc mình trần, đồ vật bên trong ngược lại thật là lãng phí.

Ma tộc mình trần vẫn lạc, những Tử Linh sinh vật hắn triệu hoán trên người hiện ra một cỗ hắc khí, nhao nhao sáp nhập vào Hư Không, quay trở về giới diện Tử Linh.

Xung quanh, đám người nữ tử mắt tím nhìn về phía Thạch Mục, trong ánh mắt đã nhiều thêm vài phần kính sợ.

Sau một lúc lâu, nữ tử mắt tím bay tới, chắp tay nói: "Thạch đạo hữu quả nhiên lợi hại, cường giả Thiên Vị đỉnh phong của Hắc Ma nhất tộc cũng không phải là đối thủ của ngươi."

"Quá khen rồi. Hồn sư Hắc Ma Tộc dường như tu luyện bí thuật gì đó, tuy rằng hắn đã bị chết, bất quá chỉ là đạt được mục đích mà thôi, chúng ta còn phải dò xét nơi này một chút." Thạch Mục khoát tay chặn lại, xoay chuyển lời nói.

Lúc này, lao lung màu đen bao phủ ở chung quanh theo Hắc Ma tộc Ma tộc mình trần chết đi, cũng tiêu tán hết.

Những người khác nhẹ gật đầu, tìm tòi ở xung quanh.

Rất nhanh, mọi người liền phát hiện được một cái thạch động dưới chân núi, đi thông vào sâu trong lòng đất, bên trong tản mát ra Ma khí nhàn nhạt, hiển nhiên là địa phương tiềm tu của Hồn sư Hắc Ma Tộc.

Thạch Mục phi thân tiến vào bên trong, ngoại trừ nữ tử mắt tím cùng trung niên đại hán bay theo vào, những người khác đều lưu lại bên ngoài.

Thạch động cũng không sâu, ba người rất nhanh đã tới đáy, nơi này là một thạch thất không nhỏ.

Lúc ba người tiến vào bên trong, nhìn thấy tình cảnh trong đó, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.