Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 222: Norman Chuyện Cũ

Hai ngày thời gian trôi qua rất nhanh. Ít nhất là đối với Lâm Phàm là như vậy. Từ cái ngày sau khi hắn trở về đạo quán và Norman dùng phương thức của một kẻ tham tài đó đón tiếp mình Lâm Phàm đã có hai ngày trốn tránh hắn.

Nhưng ngày hôm nay lại là không được bởi vì mẹ của May đã lên tiếng là sẽ làm một bữa cơm để tiếp đón mọi người trở về sau chuyến lữ hành bởi vì chiều ngày hôm qua Satoshi, Brock đã đưa Max trở về an toàn.

“ Lâm Phàm ngươi còn không mau dậy chuẩn bị đã gần đến giờ cơm rồi à. Bố mẹ ta còn đang chờ đâu” May kéo không nổi Lâm Phàm bắt đầu thúc dục phàn nàn.

“ Chính bố ngươi đang chờ đợi mới khiến ta tâm tình phiền muộn đâu.” Lâm Phàm nói đến Norman hắn lại nhớ lại vẻ mặt lúc hắn thả ra ba con Pokemon của mình mà cảm thấy phiền não.

“ Không phải là mấy quả Berry sao? Dù sao chúng ta cũng có rất nhiều à cho bố ta một hai quả để hiếu kính ngài ngươi còn tiếc sao?” May vẫn không biết chút nào về chuyện lúc đó mà làm ra nhận xét.

Điều này như xát muối vào vết thương của Lâm Phàm khiến hắn lập tức vùng dậy túm lấy May cao giọng nói

“ Một hai quả sao, một hai quả thật sự là ta không tiếc à. Nhưng ngươi phải xem bộ dạng của bố ngươi có bao nhiêu đáng ghét à. Ta đã bỏ ra 3 quả cao cấp berry cho Pokemon của hắn vậy mà hắn còn không biết xấu hổ được một đám lại gọi thêm một đám ra như đòi nợ một dạng mà định ép lấy cao cấp berry của ta à.

Hơn nữa nếu là chủ ý của đám kia Pokemon thì không nói đi, đằng này hắn còn bỉ ổi mà xúi dục Pokemon của mình đến để đào ta chỗ tốt.”

“ Nhưng mà chúng ta là thật có thật nhiều Berry à” May yếu ớt phản bác.

“ Thật nhiều nhưng không phải là vô tận à, dù sao dùng một quả sẽ thiếu một quả à. Còn nữa ngươi có phải hay không mông nhỏ lại ngứa? Đã không biết giữ gìn cho ta lại còn làm ra cử động đem bánh bao thịt ném chó...

Đã cha ngươi ta không trả thù được hắn vậy ta liền khi dễ ngươi để trả thù tốt.”

Sau đó Lâm Phàm không để cho May nói thêm lập tức kéo May lại đặt lên mình đùi sau đó bàn tay lớn lại đều đặn mà vỗ May mông nhỏ.

Khi bị Lâm Phàm đặt lên đùi May đầu tiên là giãy giụa nhưng qua lần đầu có kinh nghiệm và đã biết giãy giụa cùng phản kháng là vô dụng May lập tức nằm im trên đùi Lâm Phàm không một chút cử động nào nữa phát ra.

Đánh được tầm 10 bàn tay và lực đạo càng ngày càng nhẹ Lâm Phàm thấy May nằm im đó không một chút nào động tĩnh lập tức dừng lại động tác tay mà đặt tay lên May mông nhỏ. Rồi hắn cúi đầu xuống xem xét May tình hình.

“ Có phải hay không ta ra tay có chút nặng làm cho May thụ ủy khuất à? Làm sao có thể ta ra tay đã rất nhẹ đâu chỉ là giải tỏa một chút tâm lí khó chịu thôi à làm sao sẽ…”

Cúi đầu xuống Lâm Phàm thấy hai mắt May đang nhắm nghiền, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ và lộ ra thỏa mãn biểu lộ. Thấy động tác tay của Lâm Phàm dừng lại May còn có chút nhíu nhíu mày không hài lòng biểu lộ đâu.

“ Không lẽ cô gái nhỏ này có khuynh hướng ưa bạo lực à? Không thể nào đâu…”

May đang nhíu nhíu mày tỏ ra không thoải mái Lâm Phàm lập tức thử xoa nhẹ tay mình trên May mông nhỏ cô bé lập tức phát ra tiếng hừ hừ thanh âm như mèo nhỏ được vuốt ve bộ dạng.

Lâm Phàm thấy được May thoải mái hắn liền bắt đầu nhẹ nhàng mà xoa nắn May mông nhỏ không một chút nào kiêng kị. Qua một thời gian bị bàn tay ma thuật của Lâm Phàm nhào nặn mông nhỏ, May lập tức phát ra hừ hừ thanh âm trong cổ họng do kìm nén cảm xúc.

Nghe được thanh âm này Lâm Phàm biết tâm trí May đã lạc lối thế là hắn đem quần May kéo xuống sau đó dùng bàn tay của mình đi cảm nhận những xúc cảm tuyệt vời mà cặp mông trắng nõn của cô gái nhỏ này mang lại.

Cảm nhận được bàn tay ấm áp của Lâm Phàm xoa nắn May bắt đầu rên nhè nhẹ sau đó cong lên mông nhỏ mà đón nhận. Nhìn mông nhỏ của May nhổng lên cao cao Lâm Phàm lập tức bị dục hỏa thiêu đốt.

Cũng đã một thời gian dài hắn chưa có chạm qua nữ sắc à. Dù là tâm trí của hắn đã sớm thành thục nhưng thân thể này của hắn vẫn là đang ở độ tuổi phương cương của tuổi trẻ à.

Ngay lập tức Lâm Phàm ôm lên May đạt cô hắn ngồi lên thẳng lên đùi mình sau đó dùng miệng tìm đến đôi môi đỏ mọng của May mà ngậm lấy nó. Bị tập kích bất ngờ May cũng không lộ ra không thích ứng bởi vì đã bị Lâm Phàm tập kích bất ngờ quá nhiều lần.

Sau đó May thành thạo mà ôm lấy cổ của hắn rồi cũng bắt đầu tự hiến dâng cho Lâm Phàm chiếc lưỡi đã sớm ướŧ áŧ của mình. Vì Lâm Phàm vừa ngủ dậy và chỉ mặc một chiếc quần đùi điều này làm cho tiểu Lâm Phàm rơi vào trạng thái buông thả.

Điều này làm cho đang ngồi trên đùi Lâm Phàm May cảm nhận được rõ ràng tiểu Lâm Phàm đã sớm to lớn và cứng cáp đỉnh thẳng lấy mình bụng phẳng.

Rồi May không ngần ngại mà vòng tay xuống kéo đi chiếc quần đùi của Lâm Phàm để giải thoát và trả tự do cho tiểu Lâm Phàm. Lâm Phàm cảm nhận được May động tác hắn cũng nhẹ nhàng mà nhấc cả mông mình lên cho May thực hiện được thành công ước muốn.

Thoát đi tất cả trở ngại ở phía dưới May nhẹ nhàng mà dùng hai tay của mình không chút ngại ngùng mà đặt nó vào vị trí ở giữa hai đùi của mình gần với khuê cốc của cô bé sau đó kẹp chặt đùi rồi bắt đầu nhẹ nhàng mà lên xuống eo nhỏ để cho miệng hang nhỏ không ngừng mà làm ra ma sát cử động với tiểu Lâm Phàm.

Hành động của May làm Lâm Phàm có chút bất ngờ bởi hình như May đã không phải làm điều này lần thứ nhất à. Thế là hắn không thể không buông ra May miệng nhỏ mà hỏi

“ Làm sao ngươi biết những thứ này à?” Thấy Lâm Phàm hỏi đến đang nhắm nghiền hai mắt May cũng không có dừng lại động tác của mình bởi vì cô bé đang quá hưng phấn sau đó hàm hồ mà đáp lại Lâm Phàm.

“ n, lần trước ngươi ngủ vào buổi sáng cùng Winona tỷ lúc đó ngươi có ôm ta vào lòng. Và khi thứ to lớn này đỉnh lấy ta bụng nhỏ ta lập tức kẹp chặt nó dạng này….

Sau đó cơ thể ta cứ tự nhiên mà làm ra cử động như vậy và cảm thấy rất tuyệt vời cảm giác à chính vì thế mà ta biết làm như vậy sẽ rất thoải mái… ân...ân”

Có thể là May đạt đến kɧoáı ©ảʍ đỉnh phong cả người cô bé lập tức run lên sau đó ôm lấy cổ Lâm Phàm cả người nhũn ra gục đầu vào vai hắn.

Tội chỉ là tội tiểu Lâm Phàm khi mà một cơn mưa bất chợt ập đến làm cho nó ướt hơn phân nửa thân thể hơn nữa còn cảm giác đến có chút nhớp nháp đâu.

Cảm nhận đến thân thể May vô lực mềm nhũn nằm ngồi trên đùi mình Lâm Phàm có chút dở khóc dở cười. “ Ngươi thì thoải mái còn ta thì chỉ mới làm xong phần khởi động đâu ngươi bảo ta phải làm sao à?”

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa sau đó là giọng nói của Max vang lên

“ Lâm Phàm đại ca ngươi có trong phòng sao? Mẹ ta đã cho May tỷ đến gọi ngươi nhưng mãi không thấy hai ngươi nên cho ta qua gọi ngươi và May tỷ bảo hai ngươi mau tới phòng ăn, mọi thứ đã gần chuẩn bị xong và mọi người đã đến đầy đủ để nhập tiệc à.

Cả Joy và Winona tỷ cũng đã ở đó chỉ còn thiếu hai người các ngươi à”

“ Được rồi ngươi ra trước đi ta và May cũng lập tức qua ngay.” Lâm Phàm nói vọng ra đuổi đi Max.

“ Kia được rồi vậy ta đi trước, ngươi cũng phải nhanh lên à nếu không sẽ lỡ câu chuyện của ba ta sắp cùng mọi người chia sẻ về những gì hắn kinh lịch trong mấy năm này đâu” Nói xong Max quay người rời đi.

Cảm nhận được Max rời đi đã xa Lâm Phàm mới thở phào sau đó nhìn xuống đã ngượng ngùng đến khuôn mặt nhỏ đỏ thấu đang rúc trong ngực mình May.

Dục hỏa thiêu đốt qua đi cô gái nhỏ chưa trải qua nhân sự này đang cảm thấy phá lệ ngượng ngùng về hành động quá mức tự nhiên của mình đâu.

Thấy May biểu lộ vốn chưa thỏa mãn Lâm Phàm hơn nữa cộng thêm với trêu đùa tâm tư hắn liền ôm lấy May mông nhỏ sau đó nhẹ nhàng mà nhấc lên đặt xuống đồng thời cũng phối hợp mà cong eo để cho tiểu lâm phàm bắt đầu làm ra ma sát vào nơi cấm khu của May.

Cảm giác trơn trượt cộng thêm có chút ẩm ướt làm cho Lâm Phàm càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà miệt mài ép càng chặt hơn May mông nhỏ và thực hiện động tác của mình

“ n Lâm Phàm… mau dừng lại à...chúng ta còn phải tắm rửa để kịp giờ ăn đâu…. n thật ngứa…” May van xin mà nỉ non.

“ Nhưng ta còn chưa có thỏa mãn à” Lâm Phàm ăn ngay nói thật mà đáp lại.

May đỏ mặt cúi xuống nhìn đang dựng thẳng ngóc cao đầu tiểu Lâm Phàm có chút không biết làm sao biểu lộ sau đó như làm ra quyết định lớn lao nào đó nói với Lâm Phàm.

“ Vậy chúng ta vào nhà tắm vừa tắm rửa vừa giải quyết nó có được hay không? Vào đó ta sẽ giúp ngươi trấn áp nó à. Nếu không nhanh thật sẽ không kịp đến lúc đó mọi người sẽ lại đến tìm chúng ta à…” May gấp gáp mà ngượng ngùng nói.

Nghe đến đây Lâm Phàm không chút nghĩ ngợi mà ôm lên May chạy thẳng vào nhà tắm. Sau đó một màn hương diễm tràng cảnh trong nhà tắm diễn ra mà chỉ có May và Lâm Phàm biết diễn ra những gì.

Tuy chưa đột phá phòng tuyến cuối cùng của May nhưng Lâm Phàm cũng coi như được May yêu chiều mà thỏa mãn dập tắt đi luồng hỏa diễm đang hừng hực cháy trong người mình à.

Chuẩn bị xong xuôi hai người mới bắt đầu dắt tay tiến về phía nhà ăn. Lúc này mặt May vẫn đỏ bừng bởi bị Lâm Phàm ở trong nhà tắm trêu chọc đến dục tiên dục tử cô bé phá lệ buông thả khiến cho giờ đây có chút không dám đối diện hắn ánh mắt.

“ Ha ha có phải hay không rất kì quái tại sao thực lực của ta lại tăng lên nhanh như vậy à Satoshi? Phải hay không à?”

“ Đúng vậy à Norman quán chủ chúng ta đều đang rất tò mò đâu, ngươi mau nói à. Tại sao trong thời gian ngắn như vậy thực lực của ngươi lại có được tăng lên một cách khủng bố như vậy à”

Satoshi háo hức mà tiếp lời Norman, hắn đã sớm gấp không chờ nổi bởi vì khi đưa Max trở về đến hắn vốn tự tin thực lực của mình đã tăng lên rất nhiều mà bắt đầu hào hứng bừng bừng khiêu chiến bộ dạng. Hơn nữa còn là yêu cầu Norman lấy ra đội hình chính của mình và toàn lực chiến đấu.

Nhưng hiển nhiên khi Norman lấy ra thực lực chân chính ở hiện tại làm cho Satoshi kinh sợ đến ngây người khi thảm bại trước Norman bởi vì với thực lực của Norman hiện tại so với trước kia phải nói là cách nhau một trời một vực à.

Chưa đi đến phòng ăn Lâm Phàm đã nghe thấy thanh âm khiến hắn mấy ngày nay chìm trong phiền muộn mà trôi qua kia.Nhưng khi nghe đến Norman và Satoshi cuộc trao đổi Lâm Phàm không khỏi sinh ra một chút hứng thú mà dắt lấy tay May đi nhanh về phía phòng ăn.

Vừa thấy Lâm Phàm đến cửa Norman lập tức lộ ra nụ cười làm lành sau đó hào sảng mà nói “ Đã mọi người đến đông đủ kia ta cũng có thể giải đáp hết tất cả thắc mắc của mọi người về thực lực đột nhiên tăng mạnh của ta cho tất cả cùng biết à”

Lâm Phàm dắt May ngồi vào hai chiếc ghế chính giữa của Winona và Joy khi biết đó là vị trí mà hai nữ chuẩn bị cho đến muộn hai người.

Khi hắn và May tiến đến chỉ có Joy và Winona chú ý hai người vì giờ đây sự chú ý của mọi người đã bị câu chuyện mà Norman bắt đầu kể hấp dẫn sự chú ý qua đó. Không thể nghi ngờ chút nào khi giờ đây Norman thành nhân vật chính được mọi người quan tâm nhất ở trên bàn ăn.

Winona và Joy thì cũng không có hứng thú lắm bộ dạng và hai nữ thấy được May đang cúi đầu nép sát vào Lâm Phàm đi theo sau hắn với khuôn mặt đỏ bừng lập tức hai nữ cùng trừng mắt nhìn Lâm Phàm ý nói “chúng ta đều đã biết chuyện tốt của ngươi” như vậy.

Nhận được ánh mắt của hai nữ Lâm Phàm chỉ biết cười khan sau đó ngồi yên vị mà tập trung vào câu chuyện của Norman bởi vì nó đang là thứ mà hắn thực sự quan tâm.

“ Chắc các ngươi cũng đã biết chuyện ta đi ra ngoài lữ hành một mình sau khi các ngươi khiêu chiến đạo quán đoạn thời gian đó à. ” Norman từ tốn nói, nhận được cái gật đầu của mọi người hắn mới tiếp tục.

“ Vậy các ngươi có biết hay không ta đi lữ hành là ở đâu à? Chắc chắn là không biết đi. Ta chọn con đường lữ hành đó là hướng về cực bắc của thế giới này mà đi. Trên đường đi ta đã gặp rất nhiều nhà huấn luyện tài ba và chiến đấu với họ à.”

Nói đến đây Norman lập tức lộ ra hồi ức thần sắc. Có lẽ là hắn đang hồi ức về những lần chiến đấu của mình và những huấn luyện gia của các vùng đất khác nhau đó đi.

“ Nhưng chắc đó cũng không phải là lí do mà làm cho ngươi thực lực đại tăng đi sư phụ.” Lâm Phàm thấy Norman chìm trong hồi ức lập tức cắt đứt hắn mà lên tiếng hỏi, vì dù sao đó không phải là đáp án hắn muốn à.

Quả nhiên được Lâm Phàm nhắc nhở Norman lập tức thoát khỏi trạng thái hồi ức của bản thân mà bắt đầu bước vào chính sự.

“ Đúng vậy à Lâm Phàm như ngươi nói đó chiến đấu dạng đó không thể nào mà làm cho thực lực của ta đại tăng đến tình trạng này trong thời gian ngắn như vậy được. Thứ khiến ta thực lực đại tăng là sự việc mà ta gặp được ở bắc cực nơi đó”

“ Khi đó sau một thời gian lữ hành cuối cùng ta đến được vùng đất băng giá nơi cực bắc của thế giới này. Vốn vì khí hậu khắc nghiệt cùng với đó là rất thưa thớt huấn luyện gia đến đây nguyên nhân nên ta có ý định quay trở về sau một thời gian lang thang ở nơi này.

Nhưng cũng chính là ngày cuối cùng vào buổi đêm ta chuẩn bị rời đi đó, đang ngồi nhìn lên bầu trời rộng lớn của vùng cực bắc này ta thấy được đột nhiên trên bầu trời xuất hiện “cực quang” hiện tượng.

Ánh sáng tím và ánh sáng lam ở hai đầu của vùng đất đột nhiên mà xuất hiện như những tấm lụa dài trải rộng trên bầu trời đêm. Sau đó chúng cực tốc mà hướng về phía nhau bắt đầu giao thoa. Cả bầu trời đều bị ánh sáng huyền ảo đó bao phủ.”

Norman nhớ lại cảnh tượng rực rỡ huyền ảo đó lại bắt đầu lộ ra hồi ức thần sắc. Mọi người trong đầu cũng bắt đầu lộ ra mơ mộng về khung cảnh huyền ảo đó của hiện tượng cực quang như một màn biểu diễn ánh sáng này.

Thấy sự việc có chút đi quá xa vấn đề chính Lâm Phàm đang định làm ra nhắc nhở. Nhưng lần này Lâm Phàm không kịp mở miệng nhắc nhở Norman cũng tự thoát ra được dòng suy nghĩ của chính mình mà bắt đầu tiếp tục câu chuyện của bản thân hắn.

“ Cũng chính vào lúc đó một tiếng long ngâm vang vọng thiên địa phá vỡ đi khung cảnh đẹp như tranh vẽ đó. Tất cả ánh sáng lập tức biến mất ngay sau tiếng này long ngâm như là chúng chưa từng xuất hiện qua vậy.

Đang lấy làm kì quái về điều này ta không khỏi chăm chú nhìn lên bầu trời. Đúng lúc này ta thấy được trên bầu trời đang có một thứ gì đó dùng tốc độ cực nhanh bay đến vị trí này.

Sau đó ở hai hướng khác nhau có hai chấm đen cũng dùng tốc độ cực nhanh mà bay về phía trên bầu trời của vùng đất mà ta đang đứng này.”

“ Đợi đến lúc ta nhìn rõ những thứ này thì ta không khỏi kinh ngạc đến ngây người bởi vì chúng đều là những con Pokemon mà ta chỉ gặp qua chúng trên sách báo bộ dạng. Các ngươi đoán chúng là những con Pokemon gì à?”

Norman không có nói luôn mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ tâm tình tò mò của mọi người mà đưa ra câu hỏi. Nhưng còn chưa kịp thưởng thức đến tâm tình tò mò của mọi người đã có một âm thanh vang lên trả lời câu hỏi mà hắn đưa ra.

“ Hiện tượng cực quang ở bắc cực sao? Hơn nữa còn là đột nhiên xuất hiện đột nhiên biến mất. Xem ra là có thứ gì đó có thể điều khiển hiện tượng này mà làm ra thu phóng tự nhiên à.

Hơn nữa ngươi đã nói nó là Pokemon tồn tại kia ta nghĩ đến có thể làm ra hiện tượng này chỉ có thể là Deoxys à. Hơn nữa từ màu sắc ánh sáng đến xem sẽ không phải là một con Deoxys mà là hai con Deoxys cùng thả ra ánh sáng cực quang này đi.

Mà tiếng long ngâm truyền ra kia mà ngươi nghe được của con Pokemon xuất hiện đó chắc chắn là thần thú Rayquaza ta nói không sai chứ sư phụ”

Lâm Phàm dùng giọng bình tĩnh mà nói với Norman để trêu chọc hắn nhưng trong lòng hắn đã sớm không bình tĩnh à bởi vì lí do rất đơn giản.

Thần thú Rayquaza xuất hiện.