Thời Đại Cấm

Chương 97: Ngũ Long sơn trại tập kích

“Đây là một viên Chuyển Thiết đan, ngươi có thể tự mình kiểm tra.” Một lão giả tóc trắng bạc đầu, công việc chính duy nhất chính là xử lý phần thưởng cho các võ giả đã hoàn thành chính mình nhiệm vụ, lúc này đang run run tay, mặt lạnh không có chút cảm xúc nào cầm lấy một viên Chuyển Thiết đan đưa cho một nam tử phía trước.

“Đa tạ!”

Nam tử kia tay nhận lấy viên đan dược, miệng cảm tạ, rồi nhanh chóng bỏ đi, bộ pháp lục thân không nhận. Hắn cứ đi suốt, cũng không có dừng lại tại mấy tiệm hàng hoá ven đường, một đường đi đến nơi hẻo lánh nhất trong làng. Nhìn kĩ xung quanh không có ai về sau, nam tử một chân bước ra, không khí như áp súc lại.

Bùm!

Chỉ thấy một tiếng như tiếng nổ vang lên, và nam tử đấy đã như một viên đạn vọt về phía trước, xuyên qua phòng vệ của làng, trực tiếp tiêu thất. Điều kỳ lạ chính là, tuy rằng thanh thế tựa như rất lớn, bất quá lại giống như không có một ai có thể nhận ra điều khác lạ, ngoại trừ một người...

———————————

Phủ trấn chủ, Hoàng gia

———————————

Tại một mật thất bí mật nhất, nằm ở nơi sâu nhất của Hoàng gia, có một trung niên hán tử đang ngồi tại đấy, hai mắt nhắm nghiền, hai tay đặt tại trên đùi.

Vị trung niên hán tử này thân mặc một bộ hoàng y, sau lưng có hình Bích Thượng Thổ, cấu theo chữ Hoàng, chính là tiêu chuẩn thường phục của Hoàng gia, trên thân tự mang một cỗ khí chất hùng hậu, trầm ấp như đại địa, chỉ một ánh mặt cũng như nặng cả ngàn cân.

Hắn ngồi ngay tại trung tâm của căn phòng, phía trước bày biện một số các thiên tài địa bảo tràn ngập lấy Thổ chi khí tức, nhìn xem phẩm chất cũng là không thấp, không ngoại lệ, tất cả đều là dược liệu tứ tinh tồn tại.

Chỉ thấy hắn vẫy tay một cái, tự thân linh lực phun trào, uyển chuyển vòng quanh thân thể, cầm lấy một viên thiên tài địa bảo thu về. Cảm nhận lấy nồng động khí tức ẩn chứa bên trong về sau, hắn hít thật sâu một hơi:

“Hôm nay, cuối cùng cũng sẽ là ngày ta đột phá được Nhập Thần hậu kỳ. Đạt đến Nhập Thần hậu kỳ sau đó, thần niệm cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn hẳn, lúc đó để xem cái lũ cẩu tặc Ngũ Long trại đấy sống được bao lâu?”

Đây đương nhiên chính là Hoàng gia Đại trưởng lão, Lâm Vũ trấn Trấn chủ, Nhập Thần cảnh duy nhất tồn tại ở đây, Hoàng Thành Tư!

“A?” Rồi, giống như cảm nhận được điều gì đó, hắn ngoảnh mặt về hướng Tây.

“Hình như vừa có một chút động tĩnh ở đấy sao? Mà thần niệm của ta quét xuống lại không có một ai?” Hoàng Thành Tư có chút mộng bức. Hắn đương nhiên biết rõ cường độ thần niệm của bản thân, đứng xa mấy cây số cũng có thể nhìn thấy sự vật rõ ràng, coi như là Ngũ Long trại chủ có tự thân đến cũng khó mà trốn được, vậy mà bây giờ lại xuất hiện nột việc kỳ thú như vậy, không thể không làm cho hắn nổi lâm tâm tư cảnh giác.

“Tuy rằng hiện tại chưa có phát hiện ra được điều gì, bất quá tâm đề phòng vẫn là phải có. Nhị trưởng lão?”

Một thân ảnh xuất hiện ngay tại sau lưng hắn, chắp hai tay:

“Có!”

“Vùng chính Tây tựa hồ xuất hiện một hiện tượng lạ, nhanh chóng di dời người dân xung quanh khu vực đấy, đồng thời cử ra đội cận vệ số hai ra điều tra, không thể ngoại trừ khả năng bọn Ngũ Long trại quậy phá. Ta đang sẽ phải bế quan trùng kích cảnh giới, thời gian có lẽ tại một ngày tả hữu, mọi việc cứ giao cho ngươi. Nhớ kỹ, nếu thật sự là đánh thật, cố gắng kéo dài thời gian, một ngày ta nghĩ là cũng không thành vấn đề. Rõ chưa?”

“Rõ thưa Đại trưởng lão.”

Dứt lời về sau, thân ảnh kia nhanh chóng tiêu thất, chỉ để lại trong không khí một luồng khí tức Nhập Thánh cảnh sơ kỳ.

Tuy rằng nếu muốn bàn về địa vị thì Nhị trưởng lão chính là phái dưới Đại trưởng lão đệ nhất nhân, uy vọng so với gia chủ tại trong mắt các đệ tử của Hoàng gia còn muốn cao, bất quá thực lực cảnh giới chênh lệch quá mức lớn, dẫn đến hắn không thể không cung kính mỗi khi đối đầu với Hoàng Thành Tư.

...

Quay trở lại với Lưu Chính Minh, kẻ lúc này đã đổi lại một thân thanh y, đang ngồi tại phía trên một tán cây tại một ngọn núi xa xa cách Lâm Vũ trấn vài dặm, chân đung đưa theo gió, thần niệm đang tìm đọc các văn bản mà hắn đã từng sao chép được.

“Vậy đây chính là bản đồ địa lý của Sàng Hải châu kèm với các sự kiện chính đã từng diễn ra. Đặc biệt chính là, tuổi của cả ba vương triều đến giờ mới được có hai vạn năm? Tuy rằng hai vạn năm là một con số vô cùng dài nhưng cũng bất quá một nửa thọ nguyên của Đấu Thánh cảnh, có thể tương đương với gần ba đời Hoàn Hư? Không những thế, thật sự nhìn lấy cách bố trí thành luỹ như này, rất dễ làm ta liên tưởng đến một loại trận pháp, không biết có gì ẩn giấu đằng sau không?”

Lưu Chính Minh mắt xét qua tinh mang, trình độ trận pháp của hắn bây giờ đối Địa cấp trận pháp chính là có chỗ lý giải, thành ra cũng có cảm nhận được sự bất phàm của hệ thống thành luỹ tại Sàng Hải châu.

“Giá mà ta có thêm một bình cường hoá tư chất trận pháp nữa thì tốt quá.” Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lưu Chính Minh vô ý lướt qua cửa hàng hệ thống, tại danh mục xuất hiện cái tên “ Dịch cường hoá tư chất trận pháp trung phẩm”, bên dưới sở hữu một cái giá làm cho người giận sôi: 200000HTĐ.

Cái giá này hoàn toàn chính là tương đương với xử lý một tên Nhập Hoá hậu kỳ, thực sự đối với Lưu Chính Minh hiện tại mà nói quả là làm khó, vả lại hắn cũng không biết kiếm đâu ra đối tượng.

Tự định kế hoạch về việc sẽ đặt cơ sở ở đâu xong, Lưu Chính Minh cũng nhét luôn viên Chuyển Thiết đan vào mồm, nhanh chóng luyện hoá, mang đến cho chính mình thêm tận 50000 điểm exp, cũng là do Lưu Chính Minh hiệu suất luyện hoá cao, cũng không phải ai cũng có thể hấp thu hết được dược lực bên trong của viên đan dược.

Rồi như cảm nhận được điều gì, Lưu Chính Minh ngẩng đầu lên, trong mắt lộ một vẻ trắng dã, nhìn thấy những gì đang diễn ra về sau, hắn gật đầu:

“Quả không hổ là trấn chủ, quyết sách nhanh chóng dứt khoát, cũng đáng để ta làm vậy. Nhưng cũng phải nói thật là cách di chuyển đấy cũng khá là nhanh.”

Lẩm bẩm về sau, Lưu Chính Minh lắc mình một cái, một bước là mấy chục mét.

Chỉ trong thời gian rất ngắn, hắn đã xuất hiện tại lân cận núi Kiển Nhai, Hỗn Chân công nhanh chóng vận chuyển, khiến cho cho dù là Nhập Hoá cảnh cường giả cũng khó lòng phát hiện, nhanh chóng dạo một vòng xung quanh cả ngọn núi.

“Chậc, nơi đây cũng đúng là thiên sinh linh địa a, linh khí tứ phương tụ hội, có tận ba luồng địa mạch.” Lưu Chính Minh cảm thán một câu, bộ pháp vẫn không có dừng lại ý tứ, liên tục kiểm mạch của cả dãy núi, rồi hắn thông qua ấn ký trong đầu thông báo:

“Được rồi, hiện tại các ngươi sẽ làm như này...”

...

Tối hôm đấy, tại Lâm Vũ trấn, Hoàng gia Đại trưởng lão vẫn còn đang ngồi bế quan, hai mắt tĩnh thần, bỗng một tiếng ồn ào huyên náo truyền đến tai.

Hoàng Thành Tư nhíu mày một cái, thần lực nhanh chóng tản ra, hắn bỗng thấy một thân ảnh đang chạy như bay về phía hắn. Đó chính là Hoàng gia Nhị trưởng lão.

Hoàng Thành Tư sắc mặt âm trầm, không phải bởi vì Nhị trưởng lão quấy rầy hắn bế quan, cho dù hôm nay không bế quan thì sang năm hắn nhưng là vẫn có cơ hội đột phá, mà là do trên thân của Nhị trưởng lão hắn có thể thấy rõ.

53 đạo vết thương! Tuy không chí mạng nhưng nếu để lâu cũng có thể dẫn đến xuất huyết mà chết. Chỉ thấy Nhị trưởng lão trong phút chốc đã vọt đến trước cửa mật thất, miệng hét:

“Địch tập!”

Rồi nhanh chóng ngất đi.

Theo sau hắn là gần ba chục đạo thân ảnh, không một ai có khí tức dưới Nhập Thánh cảnh!