Editor: Onana
Sau khi từ Mạc gia rời đi, Hạ Như Nhã xuống xe ở trung tâm thành phố để đi mua quần áo, còn Ninh Thư Thiến và Ôn Du Nhã thì cùng nhau trở về biệt thự Ôn gia.
Hiện tại, bà cụ Ôn đã đi ra ngoài chơi mạt chược, còn ông cụ đang ở thư phòng. Ninh Thư Thiến và Ôn Du Nhã trở về phòng nói chuyện.
"Mẹ, mẹ nói xem, Ôn Hinh Nhã có đến đây nhờ mẹ giúp đỡ cô ta tổ chức tiệc tối giới thiệu không?" Trong lòng Ôn Du Nhã vẫn còn do dự. Mặc dù, hôm nay Ôn Hinh Nhã có đề cập tới chuyện tiệc tối giới thiệu nhưng cô ta cũng không có mở miệng nhờ mẹ giúp đỡ cô ta.
Ninh Thư Thiến cười lạnh nói: "Bữa tiệc tối quan trọng như vậy không được có một chút sai lầm nào, bà của con chỉ quan tâm có một mình Như Nhã, mà ông của con là một người đàn ông làm sao hiểu được công việc vặt này. Cô ta chỉ là một cô gái nhỏ sống lưu lạc bên ngoài mười lăm năm thì sao biết được sự kiện lớn như vậy được, cô ta biết bữa tiệc nên làm gì sao? Cô ta biết nên mặc bộ đồ nào trong bữa tiệc sao? Cô ta biết được nên mời ai trong bữa tiệc sao? Cô ta cái gì cũng không biết, trong lòng tất nhiên sẽ bối rối. Chỉ cần chúng ta cố gắng dỗ dành cô ta thì đến lúc đó cô ta cũng không còn cách nào để từ chối."
Ôn Du Nhã cảm thấy lời nói của mẹ có lý: "Mẹ, mẹ nói rất đúng, nếu cô ta không hoảng sợ, thì hôm nay sẽ không hỏi mẹ về chuyện tiệc tối giới thiệu. Chúng ta cứ tranh thủ mà tới, cô ta làm sao có thể từ chối."
Ninh Thư Thiến cười và gật đầu: "Không tồi! Chính là ý này."
Ôn Du Nhã vô cùng nóng lòng, kϊƈɦ động nói: "Mẹ, nếu mẹ có thể xử lý chuyện bữa tiệc này thì về sao địa vị của mẹ ở nhà họ Ôn sẽ khác trước. Mọi người ở đây sẽ thừa nhận mẹ là bà Ôn, sau đó mẹ sẽ tiến vào hàng ngũ phu nhân danh môn nổi tiếng. Đến lúc đó, con cũng được thơm lây, thân phận cũng sẽ lên như nước lên thì thuyền lên, xem ai còn dám xem thường chúng ta."
Ôn Du Nhã dường như có thể tưởng tượng ra những người bình thường hay khinh thường, cười nhạo và chế nhạo cô ta đang nịnh bợ, tâng bốc và ɭϊếʍ đầu ngón chân cô ta.
Ninh Thư Thiến đắc ý cười: "Con cứ yên tâm đi! Hôm nào đó, mẹ sẽ mời dì Lục dùng bữa cơm rồi thuận tiện giới thiệu Ôn Hinh Nhã cho bà ấy. Cô ta ngưỡng mộ dì Lục con như vậy. Có dì Lục con ở bên trong hỗ trợ thì chuyện này chúng ta sẽ nắm chắc."
Thời nay, người trẻ tuổi đều thích theo đuổi thần tượng, hành động điên cuồng gì cũng làm được. Ôn Hinh Nhã nghe lời Lục Tuyết Di cũng là bình thường.
Ôn Du Nhã cũng ý thức được thần tượng có sức hút vô cùng lớn: "Mẹ, mẹ thật lợi hại!"
Ninh Thư Thiến cười nói: "Quan trọng nhất là con. Thời gian này, con nhất định phải quan hệ tốt với Ôn Hinh Nhã, nghìn vạn lần không được đối đầu gay gắt với cô ta. Chờ mẹ ổn định địa vị ở nhà họ Ôn, tự nhiên sẽ không sợ một con nhóc miệng còn hôi sữa như cô ta."
Ôn Du Nhã gật đầu: "Mẹ, con đã biết, con sẽ không lại chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô ta, chuyện đó đối với con cũng không có gì tốt."
Từ sau sự việc vừa xảy ra, Du Nhã trưởng thành hơn rất nhiều. Hiện tại, nhìn thấy Ôn Hinh Nhã, con bé cũng không có chủ động kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô ta, Ninh Thư Thiến đối với chuyện này rất vừa lòng: "Trông con như này, mẹ cảm thấy rất an ủi."
Đột nhiên Ôn Du Nhã nghĩ tới cái gì, sắc mặt trở nên bối rối: "Lúc trước, con đăng tải bức ảnh Hinh Nhã đẩy Như Nhã xuống hồ lên mạng. Mọi người đều biết tài khoản Weibo của con, hiện tại, trong đó, mọi người đều truyền tin Ôn Hinh Nhã hãm hại chúng ta. Nếu để Ôn Hinh Nhã biết, cô ta nhất định sẽ không nhờ mẹ hỗ trợ xử lý bữa tiệc tối."
Ninh Thư Thiến ngẩn ra, bà ta trăm triệu lần không nghĩ đến chuyện này. Nếu như lúc bình thường, cái video này đối với hai người là chuyện vô cùng có lợi, nhưng cố tình là lúc này lại xảy ra: "Con nhanh chóng đem video bỏ đi, giải thích chuyện này với mọi người, về tin đồn ở trong giới thì nhờ Như Nhã nghĩ cách tẩy trắng cho Ôn Hinh Nhã. Gần đây, cô ta mới bị bắt cóc, không thể qua lại với người trong giới, nhìn thái độ của cô ta hôm nay, có vẻ không biết chuyện này."
Ôn Du Nhã nghiến răng nghiến lợi nói: "Vốn dĩ con và Như Nhã muốn bôi đen Ôn Hinh Nhã. Bây giờ, con lại giúp cô ta tẩy trắng, mẹ, con không cam lòng."
Ninh Thư Thiến thở dài: "Con không cam lòng, chắc mẹ cam lòng. Lúc trước, mẹ không nghĩ đến việc lợi dụng tiệc tối giới thiệu để nâng cao địa vị của mình ở trong giới, vì vậy, mẹ mới nháo ra nhiều chuyện như vậy. Hiện giờ đã có cơ hội này, chúng ta tất nhiên không thể buông tha, có rất nhiều chuyện, chỉ khi chúng ta có địa vị thật vững vàng ở nhà họ Ôn, thì mới có dễ dàng làm việc. Cho dù là đối phó với Ôn Hinh Nhã cũng không thể vì chuyện nhỏ mà làm lỡ chuyện lớn được."
Ôn Du Nhã cắn răng gật đầu, để thành công bước vào giới gia tộc nổi tiếng hàng đầu ở thành phố, sự cám dỗ này đã chiến thắng hận ý của cô ta đối với Ôn Hinh Nhã: "Mẹ, mẹ yên tâm, chuyện này con nhất định sẽ xử lý ổn thỏa."
Ninh Thư Thiến gật đầu, vui mừng nói: "Du Nhã, cuối cùng con cũng trưởng thành, hiểu được cái nào nặng cái nào nhẹ."
Ôn Du Nhã giận dữ nói: "Mẹ, con biết những lời mẹ nói đều là đúng. Chờ chúng ta chân chính đứng vững vàng gót chân ở Ôn gia, thì chúng ta còn sợ tiểu tiện nhân Ôn Hinh Nhã kia sao."
"Mẹ thực sự không có cách dạy dỗ con mà." Có lẽ sự kiện kia đối với Du Nhã cũng coi như là chuyện tốt, ít nhất tính tình nó cũng ngày càng trở nên ổn trọng hơn.
"Mẹ, mẹ thật sự tình nguyện cố gắng hết sức giúp Ôn Hinh Nhã tổ chức một bữa tiệc tối giới thiệu hoàn hảo sao?" Ôn Du Nhã chỉ cần tưởng tượng đến bữa tiệc tối giới thiệu này là giới thiệu cho truyền thông và toàn bộ giới, Ôn Hinh Nhã là đại tiểu thư nhà họ Ôn cũng đồng thời là người thừa kế. Sự hận thù trong lòng cô ta giống như một mớ tảo độc, giương nanh múa vuốt bao phủ toàn bộ cơ thể cô ta.
Ninh Thư Thiến cười nói: "Đứa nhỏ ngốc, chuyện bữa tiệc tối, mẹ nhất định muốn cố gắng hết sức để xử lý, không chỉ muốn làm vô cùng hoàn mỹ mà còn không thể để có một chút sai lầm nào, chỉ cần một chút sai lầm, không chỉ mặt mũi của Ôn Hinh Nhã bỏ đi, người càng mất mặt lại là mẹ."
Ôn Du Nhã trong mắt chớp động cừu hận thấu xương: "Chính là mẹ, trận này yến hội sau, Ôn Hinh Nhã chính là chân chính Ôn gia đại tiểu thư, chúng ta......"
Một sự căm hận lóe lên trong mắt Ninh Thư Thiến: "Tất nhiên mẹ sẽ không làm cô ta vẻ vang trở thành đại tiểu thư nhà họ Ôn. Cho dù, cô ta trở thành đại tiểu thư nhà họ Ôn gia, mẹ cũng muốn làm cô ta mất mặt, làm cô ta liên lụy đến ông cụ và nhà họ Ôn mất hết mặt mũi, làm cho cô ta về sau ở trong giới không dám ngẩng đầu."
Ôn Du Nhã ngẩn ra, không quá hiểu rõ ý của mẹ cô ta: "Mẹ, ý của mẹ là?"
Ninh Thư Thiến cười lạnh, trong mắt ánh lên một tia hung ác: "Bữa tiệc mẹ nhất định phải làm thật hoàn mỹ, nhưng một số sai sót không phải lỗi của người điều hành bữa tiệc và lúc đó mẹ sẽ không phải chịu trách nhiệm."
Ôn Du Nhã vui vẻ nói: "Mẹ, mẹ có biện pháp đối phó cô ta, mau nói cho con biết."
Ninh Thư Thiến làm ra vẻ thần bí: "Bây giờ mẹ không thể nói cho con biết, miễn cho đến lúc đó cành mẹ đẻ cành con, dù sao đến lúc đó con cứ chờ xem náo nhiệt là được."
"Mẹ, con cũng sẽ không nói ra, sợ gì cành mẹ đẻ cành con, con nóng lòng không chờ nổi muốn biết sự thảm hại của Ôn Hinh Nhã." Ninh Thư Thiến càng nói như vậy, trong lòng Ôn Du Nhã càng giống như bị mèo cào, càng muốn biết.
Ninh Thư Thiến chỉ cười không nói, một bộ cao thâm khó đoán.
Ôn Du Nhã thấy bộ dạng này của mẹ , liền biết mẹ cái gì cũng sẽ không nói cho cô ta, không khỏi bĩu môi nói: "Không nói cho con thì thôi, dù sao sớm hay muộn con cũng sẽ biết."
~Hết Chương 109~