Editor: Jenny Thảo
"Bà cho rằng đứa con gái ruột của chồng bà Ôn Hinh Nhã là một đứa trẻ dễ đối phó như vậy sao? Bà đưa tiền cho Dương Sùng Quang, yêu cầu hắn ta tạo ra scandal tai tiếng cho cô ta, liền cho rằng điều chính mình làm thần không biết quỷ không hay sao?" Giọng nói quái dị tràn ngập vẻ khinh bỉ và khinh thường.
Ninh Thư Thiến chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, không khỏi rùng mình một cái.
"Cô ta đã sớm biết bà đứng ở phía sau lưng sai khiến rồi, cô ta ám binh bất động, tỏ ra yếu thế trước mặt giới truyền thông, lại ngấm ngầm thiết kế Dương Sùng Quang nợ cờ bạc một số tiền khổng lồ, mục đích chính là để Dương Sùng Quang ra tay hướng đến bà tống tiền, sau đó liền lôi bà ra. Nếu tôi không giúp bà giải quyết Dương Sùng Quang thì bà cho rằng bà còn có thể yên tâm ngồi ở đây gọi điện thoại cho tôi sao?"
Ninh Thư Thiến đột nhiên cảm thấy kinh hãi: "Ông gạt tôi, Ôn Hinh Nhã chỉ là một con nhóc trà trộn đầu đường xó chợ, mới vừa trở lại Ôn gia không lâu, không có mạng lưới quan hệ, cũng không có chỗ đứng, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được?"
"Ngu xuẩn, bà cho rằng một con nhóc lớn lên xinh đẹp như cô ta, nếu không có năng lực cùng nhẫn nại thì có thể sống an nhàn đến ngày hôm nay sao? Chính là bởi vì cô ta là một đứa trà trộn ở bên ngoài nên bà mới có những suy nghĩ lệch lạc như vậy, cô ta tỏ ra không hiểu chuyện yếu đuối như vậy là để bà không đề phòng trước sau, chưa kể bà đừng quên cô ta có quen biết với Từ nhị thiếu, thông qua Từ nhị thiếu cô ta có thể dễ dàng làm quen với nhiều người trong giới, đó là điều không khó nghĩ. Trong chuyện này Cố gia cũng có tham dự."
Ninh Thư Thiến hoàn toàn luống cuống, lời nói của người bên kia rõ ràng đã khiến bà ta tỉnh táo lại, bà ta nghĩ đến những việc đã xảy ra từ khi Ôn Hinh Nhã trở về Ôn gia, càng nghĩ càng cảm thấy người bên kia nói có lý, nếu như vậy thì bà ta nên làm cái gì bây giờ?
"Ôn Hinh Nhã đã biết bà đứng ở phía sau hãm hại cô ta, bà cho rằng cô ta sẽ bỏ qua cho bà sao? Có ông cụ Ôn đứng ra làm hậu thuẫn, sớm hay muộn thì Ôn gia cũng sẽ vào tay cô ta, đến lúc đó bà cho rằng bà có thể lấy được thứ gì từ tay cô ta, rồi bà sẽ có kết cục như nào? Chỉ mình bà mà muốn đấu với cô ta sao?"
Ninh Thư Thiến nghe người bên kia nói như vậy, bà ta càng thêm quẫn trí, một đứa nhóc nghèo hèn như Ôn Hinh Nhã bà ta không để ở trong mắt, nhưng mà nếu như có thêm ông cụ Ôn đứng ở phía sau hậu thuẫn cho cô ta thì bà thật sự không có nắm chắc.
Từ trước đến nay ông cụ Ôn không thích bà ta, lúc trước sau khi Mạc Vân Dao qua đời, Hạo Văn muốn cưới bà ta vào cửa, ông cụ Ôn như thế nào cũng không chịu đồng ý. Cuối cùng vẫn là Hạo Văn tiền trảm hậu tấu, trộm sổ hộ khẩu trong nhà cùng bà ta đi đến Cục Dân Chính để đăng ký kết hôn, thậm chí hôn lễ cũng chưa có làm qua.
Đã qua nhiều năm, bà ta vẫn luôn không có con, ông cụ Ôn càng không hài lòng về bà ta, sau khi Ôn Hinh Nhã trở về, ông cụ Ôn càng gây thêm khó dễ với bà ta ở khắp mọi nơi.
Nếu như lúc này ông cụ Ôn biết bà ta thu mua Dương Sùng Quang tạo scandal tai tiếng cho Ôn Hinh Nhã, chắc chắn ông cụ Ôn sẽ không bỏ qua cho bà ta?
Càng nghĩ Ninh Thư Thiến càng cảm thấy lo lắng.
"Ôn Hinh Nhã là người thừa kế duy nhất của Ôn gia, sau này khối tài sản khổng lồ của Ôn gia chính là thuộc về một mình Ôn Hinh Nhã, còn bà, người không thể sinh con trai nối dõi cho Ôn gia, lại mang theo một đứa con gái của chồng trước vào cửa Ôn gia, tương lai bà sẽ có kết cục như thế nào? Huống hồ lúc trước vào thời điểm mẹ cô ta mang thai bà đã quyến rũ cha cô ta, khiến mẹ của cô ta khó sinh dẫn đến tử vong, bà cảm thấy cô ta sẽ dễ dàng bỏ qua cho bà sao?"
Người bên kia nói trúng điểm yếu của bà ta, Ninh Thư Thiến liền nhớ đến đôi mắt lạnh nhạt của Ôn Hinh Nhã, rất giống với ông cụ Mạc, như thể khi nhìn người khác có thể nhìn thấu tâm tư của người đó, điều này luôn khiến người khác không khỏi cảm thấy xấu hổ, nhút nhát khi đứng đối diện.
"Người duy nhất có thể giúp bà lúc này chỉ có thể là tôi, bà nghĩ lại xem, Ôn Hinh Nhã lưu lạc ở bên ngoài mười lăm năm, mới vừa trở về Ôn gia không lâu, căn cơ chưa ổn định, huống hồ cô ta tuổi còn nhỏ ở trong giới này cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng gì. nếu như bà có tôi bên cạnh âm thầm giúp đỡ, thì sau này khối tài sản khổng lồ của Ôn gia không phải là vật nằm trong túi bà sao?"
Hô hấp của Ninh Thư Thiến trở nên nặng nề, Ôn Hạo Văn là một người bảo thủ, không có trách nhiệm, chỉ hành động vì lợi ích của bản thân, làm không được việc lớn, mà bà ta có thể bắt chẹt Ôn Hạo Văn, chỉ cần giải quyết Ôn Hinh Nhã, thì tất cả mọi thứ trong Ôn gia đều thuộc về bà ta.
"Chỉ cần chúng ta hợp tác, sau khi sự việc thành công, thì tất cả tài sản của Ôn gia sẽ giao cho bà quản lý, bà cảm thấy như thế nào?"
Từ trước đến nay Ninh Thư Thiến là người có tâm tư kín đáo tỉ mỉ, cho nên cũng không có bị những lời mật ngọt của người bên kia dụ hoặc: "Làm sao tôi có thể tin tưởng ông? Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Tôi không tin ông lại phóng khoáng như vậy, giao hết tài sản của Ôn gia cho tôi."
"Bà chỉ có thể tin tưởng tôi, bởi vì hiện tại bà không có sự lựa chọn nào khác."
Ninh Thư Thiến tức giận nói: "Tôi có nguyện ý hay không đó là chuyện của tôi."
"Nếu tôi nói cho bà biết, điện thoại của Dương Sùng Quang đang ở trong tay tôi, bên trong điện thoại có lưu lại đoạn ghi âm hắn ta tống tiền bà? Đoạn ghi âm này âm thanh thật sự rất chuẩn, nó có thể nói rõ bà đã yêu cầu Dương Sùng Quang tạo scandal tai tiếng cho Ôn Hinh Nhã như thế nào. Không biết giới truyền thông có cảm thấy hứng thú với đoạn ghi âm này hay không?"
"Ông uy hϊế͙p͙ tôi?" Ninh Thư Thiến đột nhiên trừng to hai mắt, nghĩ tới ngày đó cùng Dương Sùng Quang nói chuyện điện thoại nói đi nói lại, bà ta nhất thời hiểu được, trong lòng không khỏi nguyền rủa Dương Sùng Quang là cáo già, lại ghi âm lại đoạn nói chuyện này, ngoài việc sợ bà ta không đưa cho hắn một trăm vạn, mà hắn ta còn muốn sau này tống tiền bà ta dài dài.
Nhưng hiện tại đoạn ghi âm lại rơi vào tay của người đó, nếu đoạn ghi âm đó thực sự bị truyền ra bên ngoài, cái chết của Dương Sùng Quang liền sẽ thay đổi, bà ta sẽ trở thành nghi phạm lớn nhất.
"Bà đừng có nói những lời khó nghe như vậy, tôi chỉ là muốn cùng bà thiết lập mối quan hệ hợp tác mà thôi, cũng không có thị uy hay uy hϊế͙p͙, nhưng nếu bà không biết tốt xấu, thì không chừng..." Giọng nói kỳ quái trong điện thoại, bởi vì lời nói ác độc mà nó càng ngày càng trở nên âm trầm khủng bố.
Ninh Thư Thiến vô ý thức rùng mình một cái, không khỏi nghĩ đến cái chết của Dương Sùng Quang, ngực thấy khó chịu như có tảng đá đang đè nặng lên: "Tại sao tôi phải tin những gì ông đang nói là sự thật?"
"Nếu như bà không tin, thì tôi có thể cho bà nghe thử đoạn ghi âm, ha ha ha..... Thật sự rất khó tưởng tượng một người phụ nữ dịu dàng và uy nghiêm như bà lại có thể nói ra những lời cay độc như vậy, giống như những người đàn bà đanh đá chửi bới ở ngoài chợ." Tiếng cười quái dị giống như tiếng cưa gỗ, bén nhọn và chói tai đến cực điểm.
Khi người bên kia nói ra những lời này, Ninh Thư Thiến đã tin những lời hắn nói, lúc đó bà ta bị Dương Sùng Quang uy hϊế͙p͙ tống tiền, căn bản cũng không nghĩ tới Dương Sùng Quang sẽ ghi âm lại, cho nên liền không màng đến hình tượng không kiêng nể gì chửi bới hắn, tuy bà ta đã được gả vào hào môn nhiều năm, nhưng bên trong xương cốt vẫn như cũ còn có tính đanh đá chua ngoa của người đàn bà chanh chua, cho nên đã mắng hắn những lời hết sức khó nghe.
Lúc này, trong điện thoại truyền đến giọng nói của bà ta: "Dương Sùng Quang, cái tên khốn nạn nhà ông, cái thứ đê tiện, vô liêm sỉ. Ông quên mất lúc trước đã hứa với tôi sau khi nhận được tiền liền cao chạy xa bay sao, quyết định sẽ không bao giờ tiết lộ chuyện này ra bên ngoài. Cái tên khốn nạn này, hiện tại đánh bạc thua tiền liền hướng đến tôi tống tiền, ông coi tôi như máy ATM của ngân hàng sao, đòi gì cũng được."
Hai mắt Ninh Thư Thiến tối sầm, suýt chút nữa đã ngã quỵ xuống đất, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi tin ông, được! Chúng ta hợp tác."
"Bà quả nhiên là một người phụ nữ thông minh, đừng lo lắng, sự hợp tác của chúng ta là đôi bên cùng có lợi, và tôi sẽ không bao giờ làm những điều bất lợi đối với bà đâu."
"Nếu muốn tôi hợp tác cùng với ông, thì trước tiên ông phải thể hiện sự thành ý của mình đã, đem điện thoại di động của Dương Sùng Quang đưa cho tôi, đoạn ghi âm bên trong ông không được sao chép thành bản khác, càng không được tiết lộ bất cứ điều gì có liên quan đến tôi ra bên ngoài, càng không thể làm tổn hại đến bất kỳ lợi ích nào của tôi, dựa theo những lời ông nói, sau khi sự việc hoàn thành, tôi chỉ cần tiền."
"Tất nhiên rồi!"
Sau khi cúp điện thoại, cả người Ninh Thư Thiến gần như suy sụp, mười lăm năm, bà ta cho rằng mình có thể thoát khỏi sự khống chế của người đó, nhưng người đó lại giống như ác quỷ như hình như bóng, bà ta chỉ có thể lựa chọn hợp tác cùng với hắn.
~Hết Chương 65~