Chờ đã. Anh ta vừa gọi cô là gì?
Cô nàng bánh kếp? Bánh gì cơ?
Giá như cô biết ý anh là gì.
Lục Tân Ý cau mày, một tay đặt lên ngực trong khi tay kia vội giữ chiếc mũ đang chuẩn bị bị gió cuốn đi về đúng vị trí của nó. Sau đó, cô cố gắng đẩy anh ta ra khỏi người mình. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Một phúc trước, cô thấy anh đang bận cãi nhau với người phụ nữ đó, và giờ cô lại thấy anh đang ôm chặt lấy cơ thể cô trong vòng tay mạnh mẽ. Cô cứng người, hơi thở gấp gáp khi cảm thấy bàn tay anh đang vuốt ve mặt cô. Đôi mắt to tròn của cô chớp chớp trong sự bối rối trước khi nhận ra rằng bằng cách nào đó người đàn ông này đang quấy rối cô
"Thưa ngài. Xin hãy bỏ tay ra trước khi tôi bẻ tay chân khỏi thân mình," cô rít lên trước khi véo cánh tay anh để giải thoát bản thân khỏi sự kìm kẹp của anh.
Đôi mắt đen của Thập Nhất lấp lánh thích thú. Người phụ nữ này không nhận ra anh ta hay biết cô ta đang nói chuyện với ai? Anh chưa bao giờ gặp một người phụ nữ ngang nhiên nói lại với anh.
"Tôi cần sự hợp tác của cô. Xin hãy giúp tôi," anh thì thầm với cô, trong khi đảm bảo người phụ nữ kia đủ xa để không nghe những gì họ đang nói.
Lục Tân Ý lườm anh ta và chuẩn bị bỏ đi thì Thập Nhất quay đầu về phía người phụ nữ kia, cùng lúc đẩy Lục Tân Ý sang một bên để cô không trốn thoát.
"Chúng tôi sẽ rời đi ngay bây giờ. Đừng lo lắng về đề xuất của công ty cô. Tôi sẽ xem xét nó một khi chúng tôi trở lại thành phố."
Anh ta kéo tay Lục Tân Ý và không cho người phụ nữ kia cơ hội nói một lời nào nữa. Những lời nói đều là vô nghĩa, đặc biệt là khi anh ta đã quyết.
Hạ Viên thầm nguyền rủa và chỉ có thể nhìn cặp vợ chồng đang rời xa cô.
Cô chỉ có một cơ hội để có chuyến đi du lịch này mục đích quyến rũ Thập Nhất. Ai có thể nghĩ rằng cố gắng quyến rũ anh ta giống như nói chuyện với một khối băng? Chủ tịch của tập đoàn S thực sự xứng đáng với danh hiệu là ác quỷ băng.
Hạ Viên nhìn xung quanh và thấy một vài cặp đôi đang liếc nhìn tò mò và phán xét cô. Cô chưa bao giờ bị sỉ nhục trong đời như thế này. Nắm đấm của cô siết chặt, thề rằng cô sẽ cố hết sức để thu hút được sự chú ý của Thập Nhất. Chỉ còn bốn ngày nữa cho đến khi kỳ nghỉ du thuyền kết thúc.
Lục Tân Ý vấp ngã khi bị người xa lạ kéo ra khỏi boong cao nhất của du thuyền. Cô không biết điều gì đã xảy ra buộc người đàn ông này phải sử dụng cô để chống đỡ với cô gái kia đi. Nhưng chắc chắn một điều cô không thích những người đàn ông nghĩ rằng họ có thể sử dụng bất cứ ai khi họ muốn. Điều này khiến cô nhớ đến sự cay đắng của mình. Cô tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu như cô biết rằng họ đã lừa dối cô trước đó
Hộp thư đến của cô bị bắn phá với những tin nhắn từ bạn trai cũ. Dù sao thì cô cũng không định đọc nó. Những gì khác có thể là bằng chứng ngoại phạm của Quan Nhất Quân bây giờ?
"Hey Babe. Tôi đã mang một nhãn hiệu bαo ©αo sυ mới nhưng vì bạn sẽ không ngủ với tôi ngay cả sau nhiều năm hẹn hò, nên tôi quyết định thử nghiệm nó với người bạn thân nhất của bạn. "
Lục Tân Ý khịt mũi trước ý tưởng nảy ra trong đầu cô. Suy nghĩ khiến cô bước đi mà không cần biết mình đang đi đâu. Cô bước hụt một bước trên cầu thang và thấy mình đang ngã. Khi cô nhận ra thì đã quá muộn. Cô đã lường trước được kết quả và chờ cơn đau ập đến. Nhưng không, thật bất ngờ khi nghe thấy tiếng uỵch. Một lần nữa cô rơi vào vòng tay của người lạ. Ngực cô áp vào anh và mặt cô bắt đầu đỏ bừng lên. Một tay vội ôm lấy eo cô, tay còn lại chạm vào ngực cô một cách vô ý. Thập Nhất mỉm cười nhìn cô. Bây giờ anh chắc chắn rằng cô ấy thực sự là một phụ nữ bánh kếp.
"Anh đang làm cái gì vậy?"
Cô nhìn từ cánh tay đến khuôn mặt bối rối của anh. Người lạ kỳ lạ này đã cứu cô? Có thật không?
"Tôi có nên để cô rơi?"
Một lần nữa giọng nói của anh khiến cô cảm thấy khó chịu. Tại sao nó lại có ảnh hưởng đến cô?
Cô nhìn lại khuôn mặt anh ở khoảng cách gần này trông anh ta cũng thật đẹp trai. Vài giây sau, cô nhận ra rằng mình đã buông chiếc mũ ra và giờ nó đã biến mất cùng với cơn gió. Cánh tay cô cố gắng với lấy nó nhưng cô không bắt được nó.
"Mũ của tôi!" Tân Ý kêu lên.
Thập Nhất lắc đầu và thở dài. Người phụ nữ này dường như không bị ảnh hưởng bởi sự quyến rũ của anh, không giống như những người phụ nữ khác. Anh ta biết rằng người phụ nữ bánh kếp anh ta vừa gặp thực sự không biết anh ta là ai.
"Tôi sẽ mua cho cô một cái khác. Hãy quên nó đi."
Lục Tân Ý dậm chân như một đứa trẻ khiến người đàn ông cười thầm vì sự trẻ con của cô.
"Tôi không cần tiền của anh nhưng đó là lỗi của anh nên giờ nó đã biến mất."
"Oh?"
Bây giờ điều đó khiến Thập Nhất tự hỏi liệu người phụ nữ này thực sự không biết gì về gia đình họ Thập. Anh không bao giờ nghĩ sẽ có một ngày anh sẽ gặp một người sẽ đối xử với anh như một người bình thường. Liệu cô có thay đổi khi biết anh là ai?