“Ra ngoài tăng ca 2 tiếng, lương 1 ngàn, chị đặt xe cho em rồi, khoảng 10 phút nữa tới, em sắp xếp một chút đi, cho Tiểu Bộ Bộ ngủ trước!”
“Cái gì? Tăng ca? Bây giờ đã là ban đêm rồi mà!” Cô nhìn ra ngoài trời, nhưng 2 tiếng mà được tới 1 ngàn, có thể mua rất nhiều đồ chơi cho Tiểu Bộ Bộ.
Cô dao động rồi!
“Dì nhỏ, dì đi đi, con tự lo được mà, cùng lắm con sẽ gọi cậu nhỏ tới bồi con!”
“Ưʍ.”
Cô trang điểm nhẹ rồi ra ngoài, xe đã đợi ở trước cửa.
Cô cũng không muốn ra ngoài tăng ca như vậy chút nào, nhưng nhớ lại hôm nay Cảnh Hành dựa vào cô gần như vậy, làm hocmon trong người cô cũng chạy lung tung lên hết, thật bực bội!
Muốn ra ngoài giải sầu một chút!
Một quán bar cao cấp vừa mới mở, hôm nay thiếu người nên phải kiếm tới cô, không cần tiếp khách, chỉ cần đứng trước cửa đón khách là được.
Chỉ là, trang phục thì có chút...... Sườn xám xẻ tà cao như vậy, nếu không phải bên trong cô có mặc một chiếc quần màu đen, cô cũng không dám đi lại.
“Wow. Tiểu Lê Lê của chị, sườn xám này đúng là hợp với em, phô ra hết đường cong cơ thể của em luôn đó.” Ninh Giao nhìn cô trầm trồ: “Người ta nói sườn xám là do đàn ông đặc biệt thiết kế cho phụ nữ, chị thấy phải là đặc biệt thiết kế cho em mới đúng.”
“Chị cứ nói quá, em thấy chị cũng đẹp lắm mà.” Cô ra đứng trước cửa, nhìn từng chiếc xe sang trọng dừng ở trước cửa.
Bỗng nhiên, cô nghe một giọng cười rất lớn.
Cô thuận mắt nhìn theo, Thích Mặc Lâm!
“Ây dô, dì nhỏ, sao dì lại ở đây, còn ăn mặc như vậy, không sợ Cảnh Hành biết sẽ cho cô sống không bằng chết ở trên giường hay sao?”
“......” Cô với Cảnh Hành phát triển tới mức đó từ khi nào?
“Đêm nay có trò hay để xem rồi.”
Thích Mộ Lâm nhếch miệng cười, lập tức gọi điện thoại cho Cảnh Hành.
Lê Lê nhớ lại việc xảy ra trong văn phòng, mặt liền đỏ lên.
Ninh Giao đứng bên cạnh lấy khuỷu tay đυ.ng cô một cái: “Hai em đã tiến triển tới mức nào rồi? Lên giường rồi?”
“Làm gì có! Không có cửa đâu! Chỉ là hôn một cái thôi!”
Cô thật không hiểu, ai đó có phải não bị úng nước rồi không, hôn cô làm gì!
“Có gian tình!”
“Không có! Không có!” Lê Lê không ngừng lắc đầu.
“Không có sao em lại phản ứng dữ vậy.” Trong đầu Ninh Giao xuất hiện vô số cảnh tượng hay ho.
Lê Lê trầm mặc không nói, dù sao cũng là không có!
Hai người tiếp tục đứng đấy, bên ngoài những chiếc xe sang trọng không ngừng tiến tới, rất nhiều người đi vào.
“Ây, 2 mỹ nữ, có hứng thú đi uống với bọn anh một ly không?”
Hai người nam nhân đứng trước mặt Lê Lê, trong đó có một người mặt mày nhìn là biết đê tiện dê xồm nhìn Lê Lê.
“Không muốn! Hai vị tiên sinh nếu muốn uống rượu xin mời vào trong, bên trong sẽ có người bồi hai vị uống rượu!” Lê Lê đưa tay làm động tác mời vào trong.
“Người ở bên trong có xinh đẹp hơn em không?”
“Đẹp hơn tôi nhiều, hai vị tiên sinh, mời!” Cô đứng thẳng tắp, không muốn dây dưa thêm.
“Đẹp hơn em, vậy anh phải kiểm tra một chút, lỡ người trong đó không xinh đẹp bằng em thì anh phải phạt em như thế nào đây?” Người nam nhân tiến lại gần Lê Lê.
Ninh Giao kéo Lê Lê lùi lại: “Tiên sinh, xin tự trọng!”
“Cái gì tự trọng? Hai em mặc đồ như vậy đứng trước cửa mời khách mà còn đòi tự trọng, không phải cũng là muốn câu dẫn nam nhân hay sao? Còn giả vờ thanh cao!”
“Lưu manh! Bảo vệ, bảo vệ!”
Bảo vệ rất nhanh liền xuất hiện, nhưng cũng không thể làm gì hai người nam nhân này, trong đó một người là đại công tử của gia đình có tiền, đành phải xin chỉ thị của quản lý!
Ánh mắt của gã đàn ông đó càng thêm đắc ý!
“Mỹ nữ, đi theo anh đây sướиɠ biết mấy, ăn ngon mặc đẹp. mỗi đêm còn được sung sướиɠ như tiên, em cầu còn không được a!”
“Đê tiện!” Lê Lê chửi.
“Đê tiện? Ai gia đây đẹp trai như vậy, nhìn đê tiện chỗ nào?”
“Chỗ nào cũng thấy đê tiện.” Lê Lê liếc hắn một cái: “Tránh ra chút đi, phiền phức!”
“Phiền! Để xem lát nữa lên giường anh làm em phải dính lấy anh như thế nào!” Gã kia cười đê tiện, nắm lấy tay Lê Lê.
Bỗng nhiên hắn réo lên một tiếng thảm thương, tay bị bẻ ra sau, mặt nằm bẹp dưới đất.
Lệ Nhẫn lấy chân đạp lên bụng hắn: “Từ thiếu, cậu cũng thật to gan, không nhìn xem đây là nữ nhân của ai mà đám động vào!”
Cảnh Hành nắm lấy tay của Lê Lê: “Lê Lê đừng sợ, có anh ở đây!”
“Ông cũng......” Lê Lê ngạc nhiên, là Cảnh Hành a!
Cô ủy khuất dựa vào ngực anh: “Tên khốn đó, đập chết hắn!”
Bạo lực như vậy?
Cảnh Hành ôm lấy cô: “Nghe thấy chưa?”
“Boss yên tâm, em chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Lệ Nhẫn nhếch miệng cười tàn độc: “Từ thiếu, vậy tôi không khách sáo nữa!”
“A! Cảnh tam thiếu! Cầu xin anh, bỏ qua cho tôi a!”
“Aaa, đau quá!”
Cảnh Hành cúi đầu, nhìn bộ quần áo trên người cô, kéo cô đi vào trong.
“Em, cái đó, em chỉ nói đùa thôi, dù gì cũng là mạng người a!” cô vừa đi vừa quay đầu nhìn ra sau. Cảm giác người kia đang bị đánh rất thảm.
“Không vấn đề gì đâu!”
Cảnh Hành ánh mắt tối sầm lại, kéo cô lên xe.
Sườn xám, còn mặc đẹp như vậy, hỏi sao bị chọc ghẹo!
“Không biết mình rất xinh đẹp hay sao, còn mặc sườn xám đẹp như vậy, sau này không cho phép ra ngoài làm thêm, xem anh hôm nay làm sao trừng phạt em!”
“Em......” Anh dựa vào cái gì mà trừng phạt cô a!
“Em còn muốn phản bác gì?” Cảnh Hành ánh mắt tối sầm, lấy tay vỗ vào đùi cô một cái: “Về nhà tự kiểm điểm lại đi!”
“Em làm gì sai?” Lê Lê phản bác, giữ chặt tay anh: “Buông ra!”
“Em còn không nhận sai? Anh cho phép em ra ngài vào ban đêm sao? Em nói phải ở nhà chăm sóc con nhỏ mà, đây là chăm sóc của em đó hả?”
“Em.....Em không có mặc kệ Tiểu Bộ Bộ, Tiểu Bộ Bộ ngủ rồi em mới ra ngoài, em ra ngoài làm thêm cũng là vì muốn kiếm thêm tiền mua đồ cho Tiểu Bộ Bộ thôi. Vả lại em xinh đẹp thì sao, lỗi là do mấy tên cẩu nam nhân đê tiện đó mới đúng, hạng người như vậy phải thiếng trước rồi ngâm l*иg heo quăng xuống nước mới hả giận, mẹ nó, đúng là tức chết mà!”
“Hắn đυ.ng vào đâu rồi?”
“Hắn dám! Cũng may Cảnh tổng đến kịp, tiểu nhân đây may mắn không có thất thoát gì!”
Bây giờ tay anh đặt trên đùi cô, hình như có chút nóng.
“Cảnh tổng!” Cô dùng sức kéo tay anh ra, nhưng hình như là tốn công vô ích rồi.
Nam nhân này cứ như được rèn thêm sắt vào tay ấy.
“Chuyện gì?”
“Tay của anh còn định để trên đùi em tới khi nào?” Cô nhìn ra ngoài: “Hay là để tôi xuống xe trước đi.”
“Em xuống dưới đó làm gì?” Cảnh Hành nhìn cô, nữ nhân này đúng là không biết tốt xấu.
“Công việc a?” Cô cảm giác có chút khó thở: “Đây không phải quần áo của em!”
Cảnh Hành nhìn bộ sườn xám trên người cô: “Rất đẹp, không cần thay!”
Nam nhân này sao thay đổi nhanh như chong chóng vậy!”