“Ừm, được, anh ngủ tiếp đi, em rời giường, thời gian tốt đẹp không thể lãng phí ở trên giường.” Cô giãy dụa đứng dậy, thế nhưng vừa mới ngồi dậy, liền bị anh nhấn một cái, lại ngã xuống giường.
Hơn nữa còn ngã vào ngực anh, tư thế xấu hổ như thế!
Lúc cô vừa muốn nói chuyện, anh lại đè trên người cô.
“Chúng ta...... Rời giường. Hôm nay cũng không phải là ngày cuối tuần.”
Mặc dù tối hôm qua cô tăng ca, nhưng vẫn có rất nhiều công việc phải làm.
Không phải cuối tuần cũng có thể tới muộn một chút, không sao.” Nhẹ nhàng vén cọng tóc bên tai cô, lòng bàn tay lơ đãng chạm lên da thịt trên mặt cô.
Lâm Tri Hiểu cảm nhận được động tác của anh, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, sáng sớm giọng nói cũng không khỏi dịu dàng hơn nhiều, “không muốn......”
“Không muốn cái gì?”
“Cái không muốn mà trong đầu nghĩ.” Cô mới không nói ra.
“Ờ...... Anh nghĩ là không muốn, em cũng nói không muốn, vậy chính là muốn.”
“Logic gì vậy?” Anh ta còn có thể kéo ra nữa không?
“Chẳng lẽ em không biết phủ định của phủ định là khẳng định sao? Không muốn của không muốn chính là muốn!” Đã rất nhiều ngày rồi anh không có nằm trên giường của Hiểu Hiểu.
Kích động, rất muốn cô, sớm như vậy tỉnh lại đã nhìn thấy cô cảm giác không tệ.
Nhất là hưởng thụ lúc cô vừa định rời khỏi ngực anh, bộ dáng thận trọng, cô ấy thật sự rất đáng yêu.
Rất thích, rất yêu!
“Ha ha, rõ ràng em rất muốn, em nói xạo.” Váy ngủ của Lâm Tri Hiểu đã sớm bị trút bỏ dần, không thoát được, chỉ có hưởng thụ.
Hai con ngươi mê ly nhìn cô, thấp giọng ghé sát vào tai cô, “ân, anh rất muốn, em thì sao?”
“Em không phải rất muốn.” Anh nhiều lần trêu chọc cô, không ngừng soạt soạt soạt ở trên người cô!
“Vậy chính là có chút muốn, Hiểu Hiểu, dù em chỉ có chút du͙© vọиɠ, anh cũng sẽ thỏa mãn em.”
Thỏa mãn cái đại đầu quỷ của anh!
Rõ ràng chính là thỏa mãn thú tính của anh, hiện giờ biến thành thỏa mãn cô!
Lâu như vậy không có làm, trong lúc nhất thời cơ thể của cô còn có chút không quá thích ứng, mà hôm nay anh cũng đặc biệt dịu dàng.
Khó mà trông thấy lúc Thích Thịnh Thiên bình tĩnh như vậy, cô cũng có chút nghi hoặc không phải là anh ta.
Thế nhưng sự dịu dàng này của anh phải làm tới khi nào?
Cô bỗng nhiên mở to mắt nhìn anh, môi hồng phun ra một câu, “nhanh lên!”
“Hiểu Hiểu......”
“Thích...... ừm ừm ừm......”
Quả nhiên nhanh rồi, cô tự gây nghiệt thì không thể sống a!
Nhưng cuối cùng của cuối cùng hai người vẫn tới trễ, sự đến muộn vui sướиɠ, sự đến muộn đau lưng nhức eo.
Cô đi vào văn phòng, nhìn đồ ăn của tối hôm qua trong văn phòng vẫn là dáng vẻ lúc ban đầu, vọt thẳng vào phòng Thích Thịnh Thiên.
Thích Thịnh Thiên thấy cô vào, cười vui vẻ.
“Hiểu Hiểu......”
Lâm Tri Hiểu cũng không nói gì, kéo tay anh đi ra ngoài, Thích Thịnh Thiên nghi hoặc đi theo cô.
Sau đó Thích Thịnh Thiên bị cô đẩy vào văn phòng, giọng nói nghiêm nghị ở phía sau anh vang lên, “dọn dẹp sạch sẽ, nhanh lên!”
“Anh......” ---------Nhóm dịch Boss – app iNovel---------
Thích Thịnh Thiên nhìn đống đồ ăn trên bàn, tối hôm qua máy lạnh hình như tắt rồi, hiện giờ là mùa hè, đồ ăn đều thiu hết, mùi không hề dễ ngửi.
“Ọe......” Thích Thịnh Thiên bỗng nhiên quay người, ôm cô rời khỏi văn phòng.
“Nhanh lên, đi vào dọn dẹp, bằng không em không có cách nào làm việc!” Cô sớm đã nói nên dọn rồi mới đi về.
Bọn họ lúc đ1o về rất muộn, trong công ty hình như cũng không có ai, hiện giờ phải làm sao?
“Hiểu Hiểu, chỗ này dù có dọn sạch, thì chắc mùi cũng không dễ ngửi, hay là chúng ta không ở bên trong!” Thích Thịnh Thiên cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc.
“Em không ở trong đó, ở đâu làm việc? ừm...... Tầng 1 còn văn phòng khác không, được! Em lập tức gọi người đến chuyển đồ!” Thật là vui quá đi, có thể cách xa anh một chút.
“Được, gọi đi!” Anh gật đầu, rất tán thành quan điểm của cô.
“Vậy em vào phòng làm việc của em ngồi một lát trước, gọi người tới dọn dẹp.” Thích Thịnh Thiên kéo cô đi, anh sẽ không dọn đâu.
Lâm Tri Hiểu không nghi ngờ gì đi theo anh vào văn phòng, trong phòng làm việc ngồi không đến mười phút, đã nhìn thấy cửa phòng làm việc bỗng nhiên có người bước vào, bọn họ còn khiêng một cái bàn làm việc.
Cái bàn làm việc đó là của cô a!
Tại sao bàn làm việc của cô lại mang vào đây?
Cô bỗng nhiên đứng dậy, vừa đi về phía Thích Thịnh Thiên vừa nhìn văn phòng to lớn này, trong này đích thật là có thể để thêm một cái bàn làm việc, thế nhưng ai muốn ngồi chung một phòng làm việc với anh chứ!
Cô mới không muốn ngồi chung một phòng làm việc với anh!
“Thích Thịnh Thiên, anh khiêng bàn làm việc của em ra ngoài cho em, em không muốn ở chỗ này!” Lâm Tri Hiểu cúi đầu nhìn gương mặt thản nhiên của anh, liền thấy bực mình.
Anh ta cố ý.
“Hiểu Hiểu, trong phòng làm việc của em, mùi không dễ ngửi, khó chịu, ở trong đó nhất định sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng làm việc của em, anh đây đều vì suy nghĩ cho em, phòng làm việc của anh đủ rộng, đủ lớn, còn có thể trông thấy anh bất cứ lúc nào, tốt biết bao!” Thích Thịnh Thiên ngửa đầu nhìn khuôn mặt nhỏ tức giận của cô, kéo bàn tay nhỏ của cô, “Hiểu Hiểu......”
“Hiểu cái gì mà Hiểu, em không muốn ngồi chung một phòng làm việc với anh. Mỗi ngày đều nhìn, giờ phút nào cũng nhìn, anh có phiền không?” Nếu như cô thật sự ở trong phòng làm việc của anh, chẳng phải là lúc nào cũng có thể bị anh đùa giỡn sao?
Hơn nữa nhất định sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của cô, thật sự sẽ biến thành hiệu suất xuống thấp trong truyền thuyết.
“Anh cảm thấy thế này rất tốt, chúng ta ở bên nhau, ở chung một phòng làm việc.”
“Em không muốn, dọn ra ngoài, dọn ra ngoài! Không khí không tốt, phun một ít thuốc làm sạch không khí là được rồi.” Bắt cô đối mặt với Thích Thịnh Thiên hằng ngày trong giờ làm việc, trời ạ, cô nhất định sẽ bị giáng chức.”
“Ha ha, không dời.” Thích Thịnh Thiên vừa nói câu này, những người khác sao có thể nghe Lâm Tri Hiểu được.
Lâm Tri Hiểu mắt thấy bàn làm việc của cô đặt đối diện bàn làm việc của anh, ngay cả ghế ngồi của cô cũng chuyển tới, còn có cán treo đồ của cô, đồ trên bàn của cô.
“Ha ha, sao anh không chuyển hết phòng làm việc của em vào đây đi? Anh ta còn có thể vui vẻ chơi đùa hay không.
Cái lòng tham chiếm hữu biếи ŧɦái đáng chết này!
“Vẫn là bỏ đi, thật ra em qua đây là được.” Chỉ cần lúc làm việc, giương mắt lên là có thể trông thấy cô, đã thỏa mãn rồi.
“Thật sự không dời sao?”
“Không dời!”
“Em hận anh, anh chờ đó, anh cầu hôn, em nhất định tuyệt đối sẽ không đồng ý!” Cô thở phì phò ngồi lên ghế ngồi, ngồi đối diện anh.
Giương mắt đã nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú cười nhạt của anh, thật là tức chết cô mà.
A a a! Bực mình quá!
So với sự tức giận của cô, tâm trạng của Thích Thịnh Thiên thoải mái gấp đôi, bộ dáng rất là vui vẻ.
......
Bùi Nhiễm Nhiễm cầm văn kiện đến phòng Cảnh Thần Hạo, thì thấy hình như anh rất không vui, mặc dù bình thường mặt anh đều lạnh như thế, nhưng hôm nay cảm thấy đặc biệt không giống.
Chuyện gì xảy ra?
Cô bỏ văn kiện trong tay xuống, cúi đầu nhìn anh, “sao thế?”
Boss lớn lạnh như băng trả lời một câu, “Thích Thịnh Thiên ăn cắp ý tưởng của anh.”
“Cậu ta lại làm cái gì vậy?” Sáng hôm nay cô vẫn luôn bận rộn, còn không có thời gian chú ý tới Lâm Tri Hiểu và Thích Thịnh Thiên.
Cảnh Thần Hạo cầm bút ký tên, “em đi xem thử là biết.”
Anh vừa mới ký xong, văn kiện trước mặt anh liền biến mất, sau đó chỉ nghe thấy tiếng bước chân rời đi.
“Nhiễm nhiễm, kỳ thật không cần kích động như vậy.” Cô vừa bước vào không đến hai phút, liền đi.
- --------Nhóm dịch Boss – app iNovel---------