Cuộc Đời Của Nữ Sát Thủ

Chương 3: Bị ám sát

1

Nó vừa về đến biệt thự thì gạt chống xe tháo mũ bảo hiểm xuống xe đi vào mở cửa biệt thự ra thì

-Đoàng …xoảng…choang…

Tiếng súng bắn vào đèn chùm trên cao rơi xuống đất vỡ tan tành, theo phản xạ nó rút súng ra bắn về hướng mà bắn ra viên đạn rồi nó đi lại gần công tắc đèn bật lên. Ánh sáng chiếu sáng cả căn phòng khách còn trên mặt đất là xác của một người con trai đang nằm úp mặt xuống đất trên vũng máu. Tay nghề của nó thì thuộc dạng đỉnh của đỉnh rồi chỉ cần dựa vào vị trí đèn chùm rơi và tiếng viên đạn va chạm vào không khí thôi nó cũng đủ biết vị trí người bắn ở đâu rồi nên chỉ cần một viên đạn thôi cũng đủ gϊếŧ chết tên đó.

Nó đi lại gần cái xác dùng chân lật ngửa cái xác lên nó moi điện thoại gọi cho ai đó và 5 phút sau nó dọn sạch những mảnh vỡ đèn thì có khoảng 20 đứa con trai đã có mặt tại biệt thự riêng của nó và người đi đầu tiên là Eric chứ còn ai gan to lớn mật thế dám hiên ngang bước vào biệt thự của nó. Anh vừa vào trong thì thấy cái xác anh liền chạy lại chỗ nó đang ngồi.

-Mày có sao không? Có bị thương ở đâu không? – Eric cuống cuồng hỏi đảo mắt một vòng soát từ đầu tới chân nó xem có chỗ nào bị thương không mặc dù anh biết rằng mình lo thừa vì trước mặt anh là nữ sát thủ bậc nhất chứ có phải dạng vừa đâu mà dễ bị thương như thế.

-Không sao, mày chỉ khéo lo thừa – Nó nói một cách thản nhiên như không có chuyện gì cả, trời ơi nó có còn là con gái không vậy ngồi cạnh một cái xác chết mà dửng dưng như không vậy á trời mà nó là sát thủ thì sao phải sợ mấy thứ này được nếu sợ thì đã không làm sát thủ đâu.

Eric thì đã sớm rời khỏi chỗ ngồi đi lại gần cái xác rồi xem xét cả người cái xác vạch các cổ tay cổ chân lên xem có kí hiệu của tổ chức hay phe phái hay người của kẻ thù không. Anh vạch hết mà không hề thấy bất cứ một kí hiệu nào đặc biệt cả nhưng còn một chỗ anh chưa vạch và quyết định vạch lên xem sao quả nhiên có đó là ở cổ gã này này có hình một con răn xanh cuốn quanh 2 cái đinh màu đỏ, anh liền hét lên gọi nó:

-Mày lại đây xem coi tao phát hiện được gì nè -

- Chuyện gì ? – Nó nói đầy tức giận khi anh hét to như thế như kiểu nó bị điếc hay lãng tai ý nhưng nó vẫn đi lại gần chỗ anh đang đứng, đưa mắt nhìn theo hướng tay anh chỉ vào là phía bên trái cổ và nhìn thấy hình săm đó.

Eric lại rơi vào trạng thái im lặng đưa tay bóp cằm như đang suy nghĩ xem đó là kí hiệu gì mà anh nhìn có vẻ rất quen như đã từng nhìn thấy ở đâu đó rồi mà không nhớ lắm chỉ nhớ là mình từng thấy rồi. Bỗng như nhớ ra anh liền lên tiếng :

-Là người của lão già Vodka đó không thể sai được một lần tình cờ tao nhìn thấy kí hiệu này trên cổ của gã cẫn vệ của lão ta –

-Quả không ngoài dự đoán của tao – Nó đấm liên tục vào cái ghế sofa mặt đầy vẻ tức giận toát ra bá khí làm cho tụi đàn em xung quanh khẽ rùng mình mồ hôi chảy đầm đìa trên trán đầy sợ hãi.

Eric thì cũng tức giận không kém gì nó cả, nếu lão ta đυ.ng vào bất cứ ai thì anh cũng không quan tâm nhưng đã đυ.ng vào nó thì anh không bao giờ tha cho được. Anh chỉ vào cái xác hất hất tay với bọn đàn em quanh đó, bọn đó thấy đại ca làm hành động đó dường như hiểu được liền nhanh chóng chạy lại bê cái xác đi còn một đứa lau vũng máu. Vì nó không thuê người hầu nên trong căn biệt thự rộng lớn này chỉ có mỗi mình nó thôi.

-Mày tính sao với lão cáo già đó hay để tao một phát cho lão ta thăng thiên gặp tổ tiên luôn– Eric nói mặt đằm đằm sát khí đi lại gần quầy bar lấy trên giá treo 2 cái ly cùng 1 chai rượu Whisky rồi ngồi xuống ghế sofa.

-Tự tao xử - Nó lạnh lùng nói đi gần chỗ Eric đang ngồi rồi ngồi xuống bên cạnh anh giật ly rượu đã được rót trên tay anh đang cầm đưa lên miệng một hơi uống hết sạch. Anh thì chỉ lắc đầu ngán ngẩm vì anh quen với việc nó hay tranh đồ với anh rồi từ bé thì giật kẹo bánh lớn dần thì giật thuốc lá và rượu đã thế còn giật cả ...( ý cái này lại là một ẩn số mới cần khai quật dần )

-Mày đã nói thế dù tao có ngăn thì mày vẫn làm đúng không ? – Eric hỏi nâng ly của mình lên uống 1 hơi hết sạch với tay cầm chai rượu rót tiếp vào ly của mình. Xong bỗng anh thấy một bên vai có vẻ hơi nặng hơn bên kia anh liền quay sang nhìn thì ra là nó đang gục đầu vào vai anh một cách thoải mái không có gì ngượng ngùng hay e ngại cả. Có lẽ là vì họ đã chơi thân với nhau từ bé và anh cũng không mấy lạ bởi hành động của nó cả là tại anh luôn làm chỗ dựa vững chắc cho nó bất cứ khi nào nó cần.

- Tao mà ngủ thì mày bồng tao lên phòng nha hì ..hì ..- Nó ngẩng đầu lên nói rồi nở nụ cười tươi rói tuy có thể nói nó là một tảng băng chính gốc được lấy từ bắc cực về nhưng nó cũng có lúc rất ấm áp và đặc biệt anh là người được cảm nhận điều đó nhiều nhất. Nó đặt ly rượu lên bàn rồi gục đầu vào vai anh mắt nhắm nghiền lại người bắt đầu thả lỏng và dần chìm vào giấc ngủ.

-Mày đó, thật là bó tay chấm com chấm cả vê en luôn – Eric miệng thì nói thế đấy nhưng môi lại khẽ nở một nụ cười hạnh phúc khi nhớ lại nụ cười thiên thân vừa nãy của nó làm tim anh lỗi một nhịp. Anh đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc mượt mà của nó nhưng hành động rất nhẹ vì anh sợ làm nó thức giấc.

Eric khi thấy nó đã ngủ say nhẹ nhàng bồng nó lên trên phòng nó đẩy cửa nhẹ nhàng không gây ra tiếng động gì cả. Căn phòng của nó rất to còn to hơn cả phòng khách lẫn phòng ăn cộng vào mới to bằng, phòng nó màu đen và xám là 2 màu chính ngay cả các thiết bị nội thất trong phòng cũng chỉ có màu đen hoặc xám. Anh nhẹ nhàng đặt nó lên trên giường, vén chăn cho nó ngủ và sau cùng là hôn nhẹ lên trán của nó đây là yêu cầu của nó theo như nó bảo đây là việc ba nó làm mỗi khi nó ngủ. Anh đi ra khỏi phòng nó một cách nhẹ nhàng.

** Eric – Trần Hoàng : 17 tuổi cao 1m85. Ba là chủ tịch hãng ô tô Trần thị đứng thứ 2 thế giới ngang hàng với Vương thị và mẹ là chủ tịch hãng thời trang Trần thị. Đẹp trai, thông minh, giỏi võ, giỏi bắn súng và đặc biệt thạo về máy tính giống nó. Đang sống ở Nga chứ không ở cùng gia đình ở Mỹ vì ông Trịnh cử sang Nga để bảo vệ, chăm sóc cho nó và là bạn thân cũng như cánh tay phải đắc lực của nó **

- NÓI GÌ NÓI NHANH ĐI KHÓC SUỐT LÀ SAO ? – Mới sáng sớm mà tiếng nó hét ầm lên ở dưới nhà trong một căn phòng rất to, trong phòng thì toàn là các ống to nhỏ linh tinh thì đây là phòng thí nghiệm của nó mà bên cạnh đó còn có các loại súng nữa. Nó thì đang mặc chiếc áo trắng và đeo khẩu trang cầm điện thoại nói chuyện với Thy mặt có vẻ bực dọc.

“Tớ …hic..hic..tớ ..sợ ..lắm..” Thy thì có vẻ đang rất hoảng hốt và sợ sệt một thứ gì đó và cô ấy đang khóc rất nhiều.

-Thế rốt cuộc là có chuyện gì nói cho tớ nghe coi – Nó hạ tông giọng xuống rất nhẹ nhàng tình cảm để sao dịu cơn khóc và để cho Thy bình tĩnh lại đang nói thì

Bùng..bùm…