Lục Diệp khi tới Lục gia, Lục Kiến Nghiệp, Trần Thục Trân còn có Lục Lăng Tuyết, ba người họ đã ngồi ở phòng khách.
Mấy ngày nay, bọn họ cơ hồ mỗi ngày tụ tập ngồi cùng nhau như vậy.
Dựa theo Lục Diệp thoạt nhìn, dạng này của bọn họ như là đang họp vậy, giống như mỗi ngày đều thương nghị việc lớn gì.
Mà lúc Lục Diệp tới cửa, bọn họ ở bên trong cũng nhanh chóng nghe được thanh âm.
Lục Diệp tuy là mình tới, nhưng tới cửa nhà Lục, cô mới phát hiện Chiến Vân Kỳ đã sớm chờ ở chỗ đó.
Chiến Vân Kỳ vừa thấy Lục Diệp, liền thân thiết mà nghênh đón, “thím hai, tân hôn vui vẻ nga!”
Lục Diệp mặt đỏ lên, hỏi: “Cậu sao lại ở chỗ này?”
“Chú hai nói, chú cảm thấy hôm nay có lẽ thím sẽ đến, chú sợ thím ứng phó không nổi, nên kêu cháu chờ sẵn ở đây.” Chiến Vân Kỳ nói có vài phần rất đắc ý, “Cho nên cháu sáng sớm đã chờ ở đây rồi, thím hai, nếu chút nữa thím thật sự ngăn không được, thì nháy mắt cháu, cháu tới chống lưng cho!”
Lục Diệp sắc mặt trầm xuống, hỏi: “Là thêm phiền phức thì có?”
“Sao sẽ như thế chứ! Hợp đồng chú hai đưa thím chưa? Cháu nói nè, hợp đồng kia chính là dựa tài trí thông minh cháu còn có năng lực nữa mà lấy về cho thím á! Chú hai cũng chỉ nhặt sót mà thôi, nhưng mà thím hai nè, cháu còn tiện tay thay thím đánh Giang Văn Thăng đánh một trận nữa.”
Lục Diệp không khỏi có chút buồn cười.
“Ngoại trừ việc đánh Giang Văn Thăng ra, cái khác tôi đều không tin.”
“Chậc chậc, quả nhiên qua ải rồi thì có khác. Thím hai, thím mau soi gương nhìn xem bộ dáng thím giữ gìn cho chú hai kìa, thật là……”
Lục Diệp tuy rằng không tin Chiến Vân Kỳ, nhưng cũng không cảm thấy anh sẽ thêm phiền. Thậm chí chính cô cũng có chút cảm thấy, nếu Chiến Vân Kỳ có thể ở một bên “thêm phiền”, kỳ thật chưa chắc không phải là một chuyện tốt.
Lục Lăng Tuyết vừa thấy Lục Diệp đến, liền không có sắc mặt tốt gì. Đặc biệt cô nhìn thấy không phải Chiến Đình Kiêu cùng lại đây, mà là Chiến Vân Kỳ, Lục Lăng Tuyết liền quả quyết dứt khoát mà mượn đề tài nói: “Nha, Diệp Tử cô về rồi à? Chúng ta vẫn luôn đang chờ cô, bất quá cô cần phải rõ ràng, trên di chúc nói cô phải kết hôn cùng Chiến Đình Kiêu, không phải cùng Chiến Vân Kỳ. Hôm nay cô trở lại, nhưng đừng nghĩ mang Chiến Vân Kỳ tới lừa gạt chúng tôi chứ.”
“Yên tâm, tuyệt đối không phải cậu ta.”
Lục Diệp căn bản không có so đo tính toán cùng Lục Lăng Tuyết.
Trong lòng cô rất rõ ràng, Lục Lăng Tuyết nói chuyện bén nhọn như thế, hoàn toàn là bởi vì cô không cam lòng.
Dù sao chút nữa cũng phải lấy lại di sản mình, Lục Diệp tự nhiên không sao cả.
“Vậy cô cũng thật đủ lợi hại a, vừa mới kết hôn, liền thông đồng với cháu trai chồng mình.”
Lục Lăng Tuyết nói chuyện rất khó nghe, nói như Lục Diệp nɠɵạı ŧìиɧ với Chiến Vân Kỳ vậy. Lục Diệp còn chưa tức giận, Chiến Vân Kỳ lại không nghe nổi được nữa.
Anh đang muốn mở miệng, lại bị Lục Diệp ngăn lại.
Lục Diệp chớp chớp mắt, nói: “Lăng Tuyết a, cô còn đừng nói như vậy chứ, Đình Kiêu anh ta vốn muốn đến, còn tôi thì cũng ủng hộ anh ta tới. Nhưng ai biết tiên sinh nhà tôi vừa nghe nói cô cũng ở đây, anh ta liền không muốn tới nữa. Ý tứ này, tôi cũng không hiểu, dù sao nói xong câu nói kia, Đình Kiêu bèn rất không thoải mái, còn nôn ra. Cho nên hôm nay thân thể anh ta không khỏe, không thể tới, cô ngàn vạn không cần để ý, cũng không cần quá thất vọng làm gì nha……”
Phốc ——
Lục Diệp vừa mới nói xong, Chiến Vân Kỳ thiếu chút nữa sặc cười.
Cô nói như thế, thật sự không sợ làm tức chết Lục Lăng Tuyết đó chứ?
Quả nhiên, Lục Lăng Tuyết vốn căng chặt khuôn mặt tức khắc càng thêm banh không được.
Cô đã sớm muốn xé rách mặt Lục Diệp, hiện giờ đến bây giờ mới thôi cũng chỉ là đang kiềm nén mà thôi.
Hiện tại Lục Diệp còn có thể nói ra những lời này?
Là ý gì?
Nói cô xấu sao?
“Lục Tư Tiêu, cô đừng có quá đáng!”
Lục Lăng Tuyết càng nghĩ càng giận, căn bản khống chế không được bản thân. Huống chi, nơi này ngoại trừ Chiến Vân Kỳ cũng không có người ngoài nào khác.
Lục Diệp lại như cũ khí định thần nhàn, thong thả ung dung nói: “Lăng Tuyết, đều bảo cô đừng để ý, cô sao lại còn để ý như vậy? Cô như vậy, cùng lắm thì tôi thay Đình Kiêu nhà tôi xin lỗi cô được chứ?”
Lục Diệp quyết định, hôm nay cô chính là muốn ở trước mặt Lục Lăng Tuyết một ngụm “Đình Kiêu”, nếu không như thế nào làm tức chết cô ta được?
Nhưng cô muốn như thế nào, người khác lại sẽ không để cô muốn như thế đó.
Ở toàn bộ Lục gia, giúp đỡ Lục Diệp chỉ có Chiến Vân Kỳ đứng sau lưng cô. Mà trước mặt là Lục Kiến Nghiệp, Trần Thục Trân tất cả đều là giúp đỡ Lục Lăng Tuyết.
Lục Kiến Nghiệp thấy Lục Lăng Tuyết sắc mặt càng ngày càng khó coi, không khỏi đau lòng cực kỳ, lập tức quát lớn Lục Diệp, nói: “Được rồi, đừng cãi nhau nữa! Lục Tư Tiêu, mày còn nhớ rõ mày trở về là để làm gì hay sao?”
“Ai nha ba à, ba không nói con suýt quên mất…… Này không phải trở về lấy tiền sao? Giấy hôn thú con đều chuẩn bị rồi.” Lục Diệp không nhanh không chậm mà từ trong túi lấy ra tờ hôn thú thư, ném trên bàn trà.
Lúc hhụp ảnh cô tốn không ít tâm tư.
Cái tờ hôn thú này ném trên bàn, bên trong còn bao bì đẹp hơn bên ngoài. Cô luôn xác nhận quá, ảnh chụp của cô cùng Chiến Đình Kiêu trên giấy chứng nhận đẹp rồi, cô mới tiếp nhận “Giấy hôn thú”.
“Như thế nào? Nếu tờ hôn thú này các người thấy không hợp pháp, tôi không ngại bảo Đình Kiêu đi lãnh với tôi lần nữa!”
“Không cần.” Lục Kiến Nghiệp đứng dậy.
Ông ta vừa mới tính đứng lên đã bị Lục Lăng Tuyết kéo lại.
Lục Lăng Tuyết thật sự không cam lòng, số tiền kia dựa vào đâu không thể là của cô?
“Lục Diệp, cô về đây chính là muốn lấy lại tiền di sản sao? Tôi nói biết, tiền đã không còn nữa, đã bị tôi thiêu rụi, nhân lúc còn sớm thì chết tâm đi!”
Lục Diệp nhún vai, căn bản là một chút đều không thèm để ý tới lời Lục Lăng Tuyết nói.
“Vậy cô bồi thường thôi!”
“Tôi bồi thường? Đừng có mơ!” Lục Lăng Tuyết nổi lên vô lại, “Muốn tôi đền cho cô, cũng đúng a, nhưng cô cũng biết, tôi căn bản không có tiền. Tôi không có tiền đền, cô không phải còn muốn cả mạng người chị này luôn chứ?”
“Hơ hơ, vậy cô lấy cổ phần cô tới đền vậy.” Lục Diệp khoanh tay trước ngực, “Dù sao từ hôm nay trở đi, tôi chính là người quyết định của tập đoàn Thịnh Diệp. Cô ở Thịnh Diệp hẳn là còn có 20% cổ phần? 20% cổ phần này mỗi tháng đủ cô trả góp từng tháng rồi, ách…… Nhưng thời gian có lâu chút, có thể là mười mấy năm. Nhưng thân là em gái cô, chút tiền này vẫn sẽ nhượng bộ cô vậy, từ từ chờ cô trả cũng được.”
Lục Diệp càng nói, Lục Lăng Tuyết sắc mặt liền càng khó xem.
“Dựa vào đâu hả? Không còn chính là không còn, mày có thể làm tao như thế nào được nữa?”
Lục Diệp sợ tới mức lui sau một bước, bất đắc dĩ nói: “Đúng vậy, tôi thật đúng là không dám làm gì cô. Nhưng còn Đình Kiêu thì tôi không biết chừng…… Chiến Vân Kỳ, chú nhỏ cậu bình thường đều như thế nào a? Ai nha, tôi mới vừa cưới, không quá hiểu biết anh ta đâu!”
Lục Diệp sao có thể không hiểu Chiến Đình Kiêu?
Chiến Vân Kỳ tức khắc minh bạch, cô muốn tự mình Chiến Vân Kỳ nói rõ cho Lục Lăng Tuyết nghe, Chiến Đình Kiêu rốt cuộc là hạng người như thế nào.
Không thể không nói, Chiến Đình Kiêu ba chữ này hôm nay xem như là được lấy làm Chiêu bài vàng.
“Chú nhỏ a…… ngày thường kỳ thật rất tốt, nhưng cũng khá là lạnh lùng không nói lời nào mà thôi. Nhưng nếu đυ.ng tới người khiến chú chán ghét…… Hoặc gây trở ngại chú, khụ khụ, chú nhỏ chính là cuồng ma sủng vợ, nếu có ai khi dễ người nhà chú nhỏ tôi, hơ hơ, chú nhất định sẽ lôi người đó xuống địa ngục à.”
Chiến Vân Kỳ nói đến câu sau, thanh sắc đều trở nên có chút lạnh lùng u ám.
Anh chính là cố ý nói như thế, dùng để hù dọa Lục Lăng Tuyết.