Nhưng Lục Diệp không có bối rối lâu thì Lạc An đã xuất hiện ở bên người cô.
Trong lúc cục diện giằng co, Lạc An đưa ngang thiệp mời nhanh nhẹn nói với bảo vệ: “Thiệp mời ở đây, hiện giờ có thể để cô ấy đi vào được rồi chứ?”
Lục Diệp ngạc nhiên, quay đầu lại liền nhìn thấy gương mặt sạch sẽ tuấn tú kia của Lạc An.
Cái em trai này quá tuyệt vời a!
Lục Diệp cực lực nhịn xuống ngụm xúc động mình muốn đè bẹp Lạc An, tự đáy lòng mà nói: “Cảm ơn!”
“Chị Diệp Tử, chị mau vào đi!”
Có thể giúp được Diệp Tử, Lạc An rất vui.
Chuyện này lại nói cũng là sơ sót của Lục Lăng Tuyết, tiệc từ thiện —— cô cơ hồ đều phát cho từng người trong tập đoàn Thịnh Diệp, ngoại trừ Lục Diệp. Không ngờ tới, lại phát tới chỗ Lạc An.
Vốn dĩ thứ mà Lục Lăng Tuyết cùng Giang Văn Thăng phát đến, Lạc An cũng lười xem một cái.
Nhưng lúc anh nhìn thấy tiệc từ thiện này, trong lòng anh lập tức có trực giác chuyện này có liên quan đến Diệp Tử.
Vì thế anh liền mang theo thiệp mời đến đây.
Không ngờ được lại có thể giúp được Diệp Tử!
“Được……”
Lục Diệp lại hướng Lạc An cảm kích mà nhìn thoáng qua, sau đó bèn kiên quyết quay đầu đi vào. Hội trường bên trong, Lục Kiến Nghiệp vẫn đứng trong đám người, trong tay ông cầm một tờ chi phiếu giả thật lớn, ý đồ đem tất cả chi phiếu nhét vào rương quyên tiền.
Lục Diệp thấy một màn như vậy liền trầm giọng nói: “Dừng tay!”
Tay Lục Kiến Nghiệp dừng lại, tầm mắt xoay lại. Mà lúc này, Lục Lăng Tuyết tự nhiên cũng chú ý tới Lục Diệp tiến vào hội trường bên trong, đối mặt với việc “xông vào” của Lục Diệp, khóe miệng cô gợi lên nụ cười vui sướиɠ khi người gặp họa.
“Lục Diệp?!”
“Là Diệp Tử?!”
“Nga chuyện như thế nào vậy?!”
Lục Diệp trước đây vẫn luôn trong trạng thái danh tiếng không tệ, phim truyền hình cô sắp phát ra, quảng cáo cũng sắp kê giá. Tuy không nói quá hot, nhưng mức độ nổi tiếng vẫn là không nhỏ. Hơn nữa lần từ thiện này, Lục Lăng Tuyết mời không ít “người một nhà” tới tung hứng cho bản thân mình.
Vì thế Lục Diệp vừa đến, đám người không khỏi liền bắt đầu có chút xôn xao.
“Lục Diệp, cô tới làm cái gì?” Lục Kiến Nghiệp sắc mặt trầm xuốngi, ngữ khí theo thói quen có tính chỉ trích. Thực mau, ông liền phản ứng lại, đây là trước mặt công chúng, mình làm như thế có lẽ không đúng, vì thế ông ta lập tức sửa lời nói: “Diệp Tử, ba biết con trách ba tự chủ trương quyên tiền, nhưng con cũng không thể nháo như vậy!”
Lục Diệp cười nhạo.
Cô nháo?
Cô đến bây giờ còn chưa làm cái gì nữa là, tự nhiên lại nói cô nháo?!
“Ba…… Con không phải tới gây sự, con chính là cảm thấy, các người làm từ thiện, loại chuyện tốt và lương thiện như thế, như thế nào có thể thiếu con được?” Lục Diệp chầm chậm lên đài, tựa như người mẫu, mỗi một bước đều bước đi cực kỳ cao ngạo, cực kỳ thu hút ánh mắt chú ý của mọi người.
“Con!”
Lục Kiến Nghiệp vốn tưởng rằng Lục Diệp sẽ bởi vì việc này mà nổi trận lôi đình, ông nào có thể nghĩ đến Lục Diệp sẽ không theo như kịch bản ông?
Đối phó Lục Diệp, trường hợp ứng phó với công chúng này, vĩnh viễn là Lục Lăng Tuyết làm được tốt nhất. Cô tiến lên một bước, che trước mặt Lục Kiến Nghiệp, “Diệp Tử, ba không gọi em tới cũng là có nguyên nhân, em bình thường không phải ghét nhất là tiếp xúc với những người nghèo xấu xí đó sao? Ba cũng là vì tốt cho em thôi……”
Lục Lăng Tuyết đối chọi gay gắt.
Nghe như là đang khuyên vì Lục Kiến Nghiệp, đồng thời cũng là đang trấn an Lục Diệp. Nhưng trường hợp này nói ra như vậy, chẳng phải là làm bại hoại thanh danh Lục Diệp?
Chậu nước bẩn này thình lình xảy ra, nhưng Lục Diệp lại có thể thành thạo mà tiếp được.
“A? Không phải đâu, ba quyên tiền chính là dùng tiền của em mà, nếu không có sự đồng ý của em, ba như thế nào quyên tiền được?”
Lục Diệp tiếng nói vừa dứt, dưới hội trường tức khắc ồ lên.
“Chuyện như thế nào vậy? Như thế nào nghe giống như…… Giống như Lục Diệp có chút mắt chó xem thường người à?”
“Anh nghe lầm ư? Vừa nãyi Diệp Tử còn nói, quyên tiền là dùng tiền của cô! Căn bản là Lục Lăng Tuyết đang nói dối sao, trước đó mấy trước đây anh không thấy hay sao? Cô ta giành lấy người đàn ông của em gái mình, còn sự tình nào mà không làm được?”
“Phi phi, vòng quý tộc thật loạn, thật loạn a……”
Lục Diệp không để ý lời nói dưới đài, cô cũng biết, tình huống như vậy của hôm nay, Lục Lăng Tuyết hẳn là mời không ít “người một nhà”. Nhưng cũng may danh tiếng Lục Diệp trong giới giải trí vẫn luôn đều tốt hơn nhiều so với Lục Lăng Tuyết, bởi vậy sau khi phát sinh chuyện như vậy, vẫn là có không ít người giúp Lục Diệp nói chuyện.
Lục Diệp khoanh tay trước ngực, nâng cằm lên nói: “Lục Lăng Tuyết, ba cầm tiền của em quyên góp, hiện giờ còn không cho em tham dự họp báo, có phải có chút quá đáng hay không?”
Lục Diệp thật sự không nghĩ tới, Lục Kiến Nghiệp cùng Lục Lăng Tuyết lại có thể không biết xấu hổ đến mức này.
Bọn họ vì không cho Lục Diệp lấy được di sản ông nội, lại…… Tình nguyện quyên từ thiện?
Không, hẳn là sẽ không, phía sau hẳn là còn có âm mưu khác.
“Tiền gì của cô!” Lục Lăng Tuyết có chút chột dạ chất vấn: “Tiền còn không phải của cô, cô không cần nói hươu nói vượn!”
“Còn không phải của tôi? Nói cách khác, sau này chính là của tôi.” Lục Diệp cực kỳ nhạy bén mà bắt được lỗi trong lời nói Lục Lăng Tuyết, nhân lúc này nói thêm phần kiên quyết, “Lăng Tuyết, chị lén lút cùng Văn Thăng sau lưng tôi, tôi thật sự không trách chị…… nhưng số tiền này, là ông nội cho tôi, ông nội đi nhiều năm rồi, cho dù muốn quyên, kia cũng phải là danh nghĩa ông nội à.”
Lục Diệp không nghĩ tới hôm nay có thể lấy lại được di sản đó.
Cô chỉ kỳ vọng, có thể kéo dài hành vi “phát rồ” của hai cha con này.
“Cô ít nói hươu nói vượn ở đây đi!” Lục Lăng Tuyết theo bản năng lùi về sau, “Ba căn bản là không biết……”
“Đủ rồi!” Lục Kiến Nghiệp đánh gãy lời nói Lục Lăng Tuyết.
Ông thừa nhận, Lục Lăng Tuyết thật sự càng biết cách ứng phó với công chúng hơn ông. Nhưng cũng đúng là bởi vì như thế, Lục Lăng Tuyết luôn muốn ở trước mặt đại chúng duy trì hình tượng tốt đẹp, ngược lại bị Lục Diệp dắt mũi.
Lục Lăng Tuyết nói, cũng thiếu chút nữa kéo ông cùng xuống nước.
Lục Kiến Nghiệp thật sự không nghe tiếp được nữa, chỉ có thể chặt ngang. Ông đi đến trước mặt Lục Diệp, lời nói thấm thía: “Diệp Tử, con hiểu lầm ba rồi……”
Ông cố gắng tâm bình khí hòa, tận lực có vẻ hiền lành, thoạt nhìn giống như người cha rất là bất đắc dĩ.
Lục Diệp lại rất rõ ràng, một chút cũng không bị biểu hiện giả dối của ông ta làm cho mê hoặc. Từ nhỏ đến lớn ông ta chưa từng đối đãi với cô như con gái ruột, kỹ thuật diễn vụng về như bây giờ, lại cũng dám múa rìu qua mắt thợ ở trước mặt cô?
“Ba, con không hiểu lầm ba ư? Con chính là cảm thấy, nếu làm việc tốt, con đây cũng nên cùng làm chứ.” Lục Diệp chớp chớp mắt, từ trong túi lấy ra một bao văn kiện, “Con cảm thấy, nếu chị Lăng Tuyết tâm địa thiện lương, lại một lòng một dạ làm từ thiện, vậy con đây cũng nên giúp chị ấy hoàn thành mới phải. Cho nên hôm nay, con mang xấp giấy tờ cổ phần công ty giải trí Thịnh Diệp đến đây, con nghĩ…… chị Lăng Tuyết thích làm việc thiện như thế, nhất định sẽ đồng ý lấy một ít mỗi tháng tiền lời của bản thân mình ra giúp đỡ những người khó khăn, có đúng hay không?”
Lục Lăng Tuyết nhìn thấy xấp văn kiện trong tay kia của Lục Diệp, nụ cười tức khắc cứng đờ trên mặt.
Lục Diệp cô…… cô ta sao lại có thể làm ra loại chuyện này được cơ chứ!?
Lục Kiến Nghiệp cảm giác được Lục Lăng Tuyết co quắn, liền cùng Lục Diệp đấu võ mồm.
“Diệp Tử, số tiền cũng là của hồi môn ông nội cho con, hiện giờ con không lấy chồng, ba sao có thể đem giao cho con được? Một khi đã như vậy, kia chi bằng theo ý Lăng Tuyết giúp đỡ những người khó khăn.”
Lục Diệp trong lòng cười lạnh.
Như thế nào lại nói ra hôn sử của cô?
Nghĩ vậy, hai tay cô nắm chặt thành đấm, không khỏi khí phách mà hỏi lại: “Ai nói tôi không lấy chồng?”