Lục Lăng Tuyết lúc trở lại văn phòng, thì thấy toàn bộ văn phòng thảm không nỡ nhìn với một mớ hỗn độn.
Còn có Giang Văn Thăng lại bị đánh thành đầu heo lần nữa.
Lục Lăng Tuyết không tin được nhìn về phía Chiến Vân Kỳ, cô như thế nào nghĩ đến, Chiến Vân Kỳ này trong mắt cô một bộ dáng “tiểu bạch kiểm”, thế nhưng lại hung tàn như thế.
Nhưng hiện tại quan trọng hơn Giang Văn Thăng là cô cũng quản không được Chiến Vân Kỳ a……
Chiến Vân Kỳ cầm phần chuyển nhượng cổ phần, còn đắc ý mà rêu rao các loại trước mặt Giang Văn Thăng.
“Kia Giang tiên sinh, cảm ơn số cổ phần của anh nha.” Chiến Vân Kỳ “cảm kích” một phen, rồi mới tiêu sái mà rời đi.
Anh cố ý nói như thế, chính là muốn làm tức chết Giang Văn Thăng.
Giang Văn Thăng cũng xác thật tức giận vô cùng!
Anh vốn nghĩ lấy cổ phần treo Lục Diệp, anh cảm thấy, Diệp Tử nhất định sẽ vì số cổ phần này ngủ cùng anh. Không nghĩ tới sự tình đột nhiên biến thành cái dạng này, không chỉ mỡ đến miệng mèo còn bay đi không nói, lại còn phải giao ra cổ phần, còn phải bị đập bẹp một trận.
Giang Văn Thăng thật là càng nghĩ càng giận tím mặt.
Lục Lăng Tuyết nhìn thấy bộ dạng này của Giang Văn Thăng, liền ngồi quỳ cạnh bên anh, quan tâm hỏi: “Văn Thăng, anh không sao chứ?”
Không sao ư?
Vừa nãy Lục Lăng Tuyết kia một bộ dáng muốn nịnh bợ cùng câu dẫn Chiến Vân Kỳ, Giang Văn Thăng đều thấy được trong tầm mắt.
Anh giờ nhìn đến Lục Lăng Tuyết bèn nhịn không được một trận phiền lòng, “Cô quản tôi làm cái gì?”
“Em mặc kệ anh rồi còn có thể quản ai đây? Văn Thăng, chúng ta ở bên nhau lâu như vậy rồi, chuyện của anh chính là chuyện của em!”
Lục Lăng Tuyết trong lòng suy cho cùng cũng không có dễ nghe như ngoài miệng.
Cô kỳ thật cảm thấy nhất định phải làm rõ ràng Giang Văn Thăng rốt cuộc vì sao giao cổ phần ra!
Hơn nữa vì sao chuyện này còn có quan hệ với Lục Lăng Tuyết cô?
“Hơ hơ, chuyện của tôi chính là chuyện của cô à?” Giang Văn Thăng khóe môi cong lên một tia trào phúng, “Cô vừa nãy nếu không ra ngoài thì đã không có việc gì rồi!”
“Tôi cũng không muốn đi ra ngoài, hơn nữa…… Hơn nữa tôi bảo anh đừng giao ra cổ phần rồi còn gì, anh làm gì không nghe?”
“Cô cho rằng tôi muốn giao ra lắm hay sao?”
Anh nếu không giao có thể vẫn sẽ cùng Diệp Tử tiếp tục dây dưa không dứt. Nhưng hiện giờ…… Liền hôm nay thì hết rồi, cái gì cũng chưa. Lúc ở văn phòng trước đây, anh cũng đã bị bắt ký tên, chuyển nhượng 30% cổ phần, trong đó 20% là Giang Văn Thăng, mà 10% là Lục Lăng Tuyết.
“Rốt cuộc chuyện như thế nào!?”
Giang Văn Thăng hít sâu một hơi, vẫn là đem toàn bộ nói ra.
Anh không có nhắc tới việc bản thân mình dùng cổ phần ép Diệp Tử ngủ cùng anh.
Còn Lục Lăng Tuyết càng nghe càng ghen ghét!
Cô đương nhiên biết loại thủ đoạn này khẳng định không phải Lục Diệp nghĩ rag! Mà Chiến Vân Kỳ vừa mới lại đây…… Cẩn thận nghĩ tới, Chiến gia Chiến Đình Kiêu đã là thiên chi kiêu tử! Bộ dáng Chiến Đình Kiêu có thể không nói khoa trương chút nào, là loại soái ca mà đàn bà con gái nào cũng không khép chân lại được. Lại nói tiếu thiếu gia Chiến gia kia, diện mạo cũng thuộc loại nhất đẳng thành phố Hải Vân này.
Lục Lăng Tuyết trong lúc lơ đãng nhìn đến Chiến Vân Kỳ, luôn có chút bất giác mà mặt đỏ lên.
Nhưng hiện tại Chiến Đình Kiêu, Chiến Vân Kỳ, hết thảy đều vây quanh Lục Diệp làm những việc cỏn con nhổ lông gà lông vịt này!
Lục Lăng Tuyết nghĩ, liền hận không thể đem Lục Diệp xé nát ra.
Lục Diệp không tồn tại thì tốt rồi, nếu ả ta không có trên đời này, nói không chừng Chiến Đình Kiêu cùng Chiến Vân Kỳ có thể coi trọng mình cũng không chừng?
Lục Lăng Tuyết đã nghĩ kỹ rồi, đến lúc đó chính mình sẽ cùng Chiến Đình Kiêu ở bên nhau, lại len lén vụиɠ ŧяộʍ sau lưng với Chiến Vân Kỳ.
Ầy, nói không chừng Lục Diệp hiện tại chính là như vậy!
“Văn Thăng, hiện tại cổ phần đã giao, chúng ta không có cách nào! Nhưng bước tiếp theo thì sao? Chúng ta ở công ty tuy rằng còn có cổ phần, nhưng đã không còn là người quyết định…… Cứ tiếp tục như vậy nữa……”
Lục Lăng Tuyết trong lòng dâng lên dự cảm không tốt, đồng thời, cô trong lòng càng cả kinh, nghĩ tới một chuyện càng quan trọng hơn.
Di sản!
Hiện tại Lục Diệp đã lấy về quyền công ty, như vậy tiếp theo đây có lẽ là gia sản của ông nội?!
“Cứ tiếp tục như vậy nữa thì……” Giang Văn Thăng cũng nói không nên lời nguyên cớ, chỉ là chính anh cũng có dự cảm, sau này mình cùng Lục Lăng Tuyết càng ngày càng thảm.
Giống như từ khi anh cùng Lục Lăng Tuyết bên nhau, các loại xui xẻo nối gót tới.
Giang Văn Thăng trong lòng đã tính kế xong xuôi, chờ anh sau khi có biện pháp truy hồi Diệp Tử, anh sớm muộn gì cũng sẽ đá văng Lục Lăng Tuyết!
Chủ yếu là anh đến truy hồi Diệp Tử.
“Văn Thăng, tôi phải về nhà một chuyến.” Lục Lăng Tuyết nghĩ đến “di sản”, liền không chịu nổi giấy phút nào tiếp tục ở lại trong công ty, “Việc công ty anh sửa sang lại trước một chút, anh yên tâm, tôi sẽ không để Diệp Tử thuận lợi như vậy!”
Giang Văn Thăng lập tức nói: “Tôi trở về cùng cô!”
Anh muốn biết, còn có cách nào có thể kiềm chế được Diệp Tử.
Nhưng sự việc này, Lục Lăng Tuyết lại cũng không muốn chia sẻ chút nào với Giang Văn Thăng. Dù vậy, ngoài mặt vẫn muốn trấn an, “Văn Thăng, anh xử lý trước việc công ty đi. Đó là việc trong nhà, chờ tôi trở về giải quyết ổn thỏa, sau rảnh lại đến giải thích với anh.”
Lục Lăng Tuyết trong lòng kinh hoảng vô cùng.
Cô trước đó từng gọi điện thoại thăm dò thử Diệp Tử —— Lục Diệp nói với cô, Chiến Đình Kiêu đồng ý kết hôn với cô ta. Không chỉ có như thế, hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, cũng là Chiến Đình Kiêu gây nên.
Bây giờ mà vào, số di sản kia không còn cách Lục Diệp bao xa nữa.
Nhưng dựa vào đâu àm cho Lục Diệp chứ!?
Lục Lăng Tuyết nhanh chóng trở về nhà, bước vào cửa, cô gấp không chờ nổi mà hướng trên lầu gọi: “Ba!”
Cô vừa gọi ba, vừa lên lầu.
Mà lúc này, Lục Kiến Nghiệp đang ở lầu hai xem TV trong phòng. Lục Lăng Tuyết không gõ cửa mà đi đi vào, lập tức đi đến tủ đầu giường, cầm remote TV tắt đi.
Cô thình lình hành động như vậy khiến Lục Kiến Nghiệp có chút không vui, nhưng vừa nhìn thấy Lục Lăng Tuyết đang đứng cạnh, cảm xúc bất mãn tức khắc tan thành mây khói.
“Lăng Tuyết, con về rồi à?”
Lục Lăng Tuyết gật đầu, ngồi ở mép giường, “Ba ba, con có chuyện rất quan trọng muốn hỏi ba.”
“Con hỏi đi.”
“Ba yêu con, hay là yêu Lục Diệp?”
“Đương nhiên là con rồi, trong mắt ba, chỉ có một đứa con gái, đó chính là con.” Còn về Lục Diệp, trong mắt Lục Kiến Nghiệp vĩnh viễn đều chỉ có phiền chán.
“Ba, ba có từng nghĩ tới, nếu qua mấy ngày Lục Diệp dẫn theo Chiến Đình Kiêu trở lại, rồi nói bọn họ kết hôn, kêu chúng ta giao ra di sản thì làm sao bây giờ a?”
Lục Lăng Tuyết vội vã trở về, chính là vì chuyện này.
Nếu Lục Diệp có thể lấy lại tiền, còn không bằng cô huỷ hoại món tiền đó.
Hiện giờ cô phải lấy số tiền kia ra, mặc kệ đốt hay là như thế nào đều được, dù sao cô chính là không thể để Lục Diệp lấy được số tiền này!
Cô chính là muốn cho Lục Diệp không được thoải mái!!!
“Vấn đề này ba chưa nghĩ tới, nhưng nếu bọn họ kết hôn, số tiền kia cũng chỉ có thể đưa cho Lục Tư Tiêu.” Nhắc tới “Lục Tư Tiêu” ba chữ này, Lục Kiến Nghiệp khẩu khí đột nhiên lạnh nhạt, “Có Chiến Đình Kiêu che chở nó, không lấy ra thì còn có thể như thế nào được nữa?”
“Ba, nếu không chúng ta đem số tiền kia tiêu hủy đi? Dù sao cũng không thể đưa cho Lục Diệp.”
Lục Kiến Nghiệp không thể tin được “Con điên rồi sao?”
Cái đó chính là tiền! Tiền! Tiền!
Lục Kiến Nghiệp rốt cuộc vẫn nhìn trúng tiền, loại đồ vật tiền này như thế nào có thể tiêu hủy? Đương nhiên là giữ lại tự mình dùng à!
“Ba, con không điên, con nói nghiêm túc đó! Chẳng lẽ ba không nghĩ tới, số tiền kia nếu tới tay Lục Diệp, đến lúc đó cầm số tiền này tới chèn ép chúng ta…… Ba nói, có phải hay không?”