Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Bên mình được trang bị đầy đủ, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, trợ giúp có hết, trang bị cực tốt, từng thành viên đều có linh khí hộ thể, mà mình lại mới luyện ra Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền, cho nên đối với thắng lợi lần này, Lâm Phàm hết sức nắm chắc.
Đại chiến phát động!
Tất cả mọi người đều ngưng trọng đứng lên, đối với bọn hắn, lần này chỉ sợ là lần chiến đấu quân đoàn quy mô nhất trước giờ ở Thủ Hộ Chi Địa.
Khởi Nghĩa cất bước rất nhanh chỉ trong thời gian ngắn liền làm cho tất cả mọi người ở Thủ Hộ Chi Địa đều biết đến.
Mà Hồng Hoang là tiểu đội thành danh rất lâu ở Thủ Hộ Chi Địa rồi.
Mỗi một thành viên trong đó đều là thiên kiêu của các tộc, thực lực vô cùng mạnh mẽ, người thường tuyệt đối không thể so sánh.
Dưới nhìn nhận của mọi người, đội chiến thắng cuối cùng tất nhiên là Hồng Hoang rồi.
Mặc dù Quân Khởi Nghĩa không tệ, nhưng so sánh với Hồng Hoang, căn cơ vẫn chênh lệch không ít.
Lâm Phàm đối diện Hồng Kinh Thiên, không hề động thủ.
Cái này là cường giả thăm dò trước khi động thủ.
Ánh mắt Hồng Kinh Thiên không ngừng biến hóa, nhất thời trở lên nghiêm nghị, ẩn chứa sự tức giận như đang dùng ánh mắt chém gϊếŧ Lâm Phàm.
Mà Lâm Phàm tự nhiên không cam lòng tụt phía sau, nháy mắt liếʍ môi một cái.
- A!
Lúc này một tiếng kêu thảm thiết phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
Hồng Kinh Thiên ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt biến đổi, hắn không nghĩ tới tiếng kêu thảm thiết này dĩ nhiên từ đội phó Tần Long hô lên.
Một thành viên của Quân Khởi Nghĩa nhìn nắm đấm của mình, lại nhìn gia hoả trước mặt bị một quyền của mình đánh ngã xuống đất, hưng phấn kêu lên.
- Ha ha, đội phó Hồng Hoang tiểu đội dĩ nhiên không phải đối thủ của ta, bị ta đánh cho sấp mặt lờ nha.
Thành viên kia dị thường hưng phấn, thời điểm hắn gặp phải Tần Long, hắn biết mình bị xui rồi.
Tần Long nổi danh là cường giả, chỉ yếu hơn Hồng Kinh Thiên một chút mà thôi.
Bây giờ Tần Long bị một quyền của hắn đánh ngã xuống đất, cho nên tên này hung hăng vô hạn, trực tiếp sải bước ra, không cố kỵ người nào, loạn quyền vụt bay như mưa đánh lên người Tần Long.
Lúc này, Tần Long thật sự rất muốn tự tử.
Thời điểm một quyền của hắn đánh vào người thành viên Quân Khởi Nghĩa, nắm đấm vô kiên bất tối của hắn cũng không gây được tác dụng gì, thậm chí ngay cả một cái linh khí đều oanh không nát, đây thật sự là một đả kích nặng nề.
- Sao có thể có chuyện đó.
Hồng Kinh Thiên thấy cảnh này, sắc mặt ngẩn ra, nhưng trong chớp mắt có một đạo quyền phong kéo tới.
Hồng Kinh Thiên cả kinh nhanh chóng quay đầu lại.
- Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền.
Trong mắt Hồng Kinh Thiên, một quyền đầu càng lúc càng lớn, rồi phịch một tiếng, oanh ngay giữa mặt hắn.
Một đạo máu tươi, đỏ chót xì ra, nhuộm cả thiên địa.
- Tốt, dấu tay thật to.
Lâm Phàm lùi lại phía sau, nắm chặt nắm đấm, rồi hướng về không khí ra mấy quyền.
Tư thế lúc này của Lâm Phàm giống như đang thi đấu quyền anh, hai chân không ngừng nhảy trái, né phải.
Hồng Kinh Thiên cảm giác trên mặt mình dính đầy máu tươi, hắn lấy tay lau một cái, đập vào mắt chính là một vệt đỏ như máu.
- Ngươi... Ngươi.
Hồng Kinh Thiên không nghĩ tới mình sẽ bị đối phương một quyền đánh bị thương, sắc mặt nhất thời lạnh lẽo, lửa giận thiêu đốt bừng bừng.
Mọi người đang vây xung quanh cũng bị tình cảnh trước mắt này làm câm nín.
- Điều này sao có thể xảy ra? Hồng Hoang tiểu đội giống như không xong rồi.
- Đúng đấy, chỉ quyền thứ nhất mà Hồng Kinh Thiên đã bị đánh trúng, máu mũi xịt ra đầy trên mặt thế kia, đánh đấm cái gì nữa.
- Các ngươi nhìn, Tần Long cũng bị một tên có tu vi Thần Thiên Vị tầng bốn cưỡi lên người đánh đập kìa, ngay cả một chút cơ hội phản kháng cũng không có.
- Cái này nhất định là ảo giác, nhất định là ảo giác, Hồng Hoang tiểu đội mạnh mẽ như vậy, sao có khả năng bị những tên tôm tép kia đánh cho không có sức hoàn thủ chứ.
- Trong số thành viên của Quân Khởi Nghĩa cũng có tên đã từng là đầu bếp của tiểu đội chúng.
- Trở giời rồi thật sự là trở giời rồi.
...
- Hồng Kinh Thiên lấy ra thực lực của ngươi đi, nắm đấm của bổn thiếu gia đã khát khao khó nhịn được rồi, lát nữa thiếu gia muốn sử dụng Tả Câu Quyền đánh mặt bên trái của ngươi, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng nhé.
Lâm Phàm nhảy trái nhảy phải, giơ nắm đấm lên hướng về phía trước hú hú vung ra.
Ầm!
- Tả Câu Quyền.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm bước chân hơi động, trực tiếp vung tay trái ra.
- Hừ, muốn chết.
Sắc mặt Hồng Kinh Thiên vô cùng giận dữ, vung ra một quyền muốn ngăn cản Tả Câu Quyền của Lâm Phàm.
Ầm!
Hai mắt Hồng Kinh Thiên trợn to hết cỡ, gương mặt không dám tin tưởng. Lúc này trên mặt hắn, như bị cái gì đó đánh vào, lại có một đoàn máu tươi phun ra.
- Hồng Kinh Thiên ngươi quá non nớt, ngươi nghĩ bổn thiếu gia nói dùng Tả Câu Quyền thì ngươi cho rằng Tả Câu Quyền à.
Lâm Phàm phất phất tay phải nói.
Hồng Kinh Thiên không thể nhịn được, gầm thét.
- Ngươi đang tìm cái chết.
Hồng Kinh Thiên nổi giận hoàn toàn, hắn xuất đạo nhiều năm như vậy, chưa khi nào phải chịu tình huống thế này.
Lúc còn trẻ hắn gặp được rất nhiều kỳ ngộ, không biết đã chiếm được bao nhiêu truyền thừa, rồi một đường tu luyện từ đó đến bây giờ thuận buồm xuôi gió, gặp mạnh gϊếŧ mạnh, phát triển tới lúc này, coi như Quân Vương Cổ Tộc hắn cũng không để vào mắt.
Thế nhưng bây giờ lại bị một cái Quân Khởi Nghĩa nho nhỏ trêu chọc.
- Hồng Kinh Thiên, sao lại thê thảm như vậy, hai quyền không tránh được quyền nào, đều bị đánh trúng, mặt mũi cũng toàn vết máu loang lổ, khuôn mặt cũng thay đổi rồi.
- Lâm Phàm này đến cùng có lai lịch thế nào, thậm chí cả Hồng Kinh Thiên cũng không phải đối thủ của hắn.
- Các ngươi mau nhìn, Hồng Kinh Thiên giận rồi, chỉ sợ lần này sẽ xảy ra án mạng mất.
- Đúng đấy, cường giả giận dữ, trăm vạn người ngã xuống, mà Hồng Kinh Thiên này là cường giả chân chính.
Mọi người thấy cảnh này, trong lòng kinh hãi, Hồng Kinh Thiên là ai bọn họ đều biết, bề ngoài hắn cực kỳ bình tĩnh, nhưng một khi nổi giận, chính là núi lửa bạo phát.
- Ha ha! Hồng Kinh Thiên, đây là thời điểm mà ngươi bùng nổ ra Hồng Hoang lực phải không.
Lâm Phàm nói rng.
Hồng Kinh Thiên tức giận thở gấp, hai mắt đỏ ngầu, cũng không lau máu trên mặt, mà trực tiếp đấm ra một quyền, mặc dù quyền này không ẩn chứa pháp lực, nhưng sức mạnh lại áp xúc đến mức tận cùng. Tu luyện tới trình độ này, tùy tiện một quyền cũng bao hàm sức mạnh vô cùng.
- Hồng Kinh Thiên không hổ là Hồng Kinh Thiên, cú đấm này thật mạnh.
- Nghe nói Hồng kinh thiên lấy được truyền thừa Võ Tôn, chiếm được võ đạo chân chính, cho dù một quyền thông thường cũng bao hàm trăm nghìn biến hoá, nhìn một quyền này, uy thế tuyệt luân, hiển nhiên lời đồn không sai.
- Không biết tiếp theo Lâm Phàm sẽ làm gì để chống lại? Theo ta, một quyền này hung hiểm vạn phần.
Lâm Phàm nhìn cú đấm này của Hồng Kinh Thiên, thì khóe miệng cũng lộ vẻ tươi cười.
- Không sai, không sai, cú đấm này thiên biến vạn hóa ẩn chứa tinh tuý của võ đạo. Hồng Kinh Thiên, thực lực của ngươi quả nhiên rất mạnh, thế nhưng hết sức đáng tiếc, ngươi đã gặp phải bổn thiếu gia.
- Ăn thử một cái Tả Câu Quyền của ta nè.
- Thằng mất dạy, còn dám lừa ta à.
Hồng Kinh Thiên giận dữ, sao còn tin tưởng Lâm Phàm, hắn trực tiếp tung ra một quyền đánh về phía bên phải của Lâm Phàm.
- Ầm!
Một quyền này như ẩn chứa Long lực, Tả Câu Quyền hoàn toàn bạo phát.
- A!
Người Hồng Kinh Thiên ngã ngửa về phía sau, máu tươi cuồng phun, quyền này đã sớm thay đổi hoàn toàn.
Bắc Đẩu Bạo Huyết Quyền quả thật bá đạo, từng cú đấm đều thấu thịt, một quyền xuất ra tuyệt đối đổ máu.
- Ngươi... Ngươi.
Hồng Kinh Thiên tức giận rít gào, không biết nói gì.
- Hồng Kinh Thiên ngươi đang làm nhục ta hay sao? Ta nói Tả Câu Quyền thì nó là Tả Câu Quyền rồi, ngươi sao không tin ta chứ!
Lâm Phàm rất bi phẫn nói.
Giống như gặp người không tin mình, cho nên, nội tâm bị tổn thương.
- Là đàn ông thì mau đứng lên cho ta, chúng ta lại đại chiến ba trăm hiệp.
Khán giả: “...”