Triệu Húc Hàn mở cửa bước ra thấy Cố Cửu với Tiêu Ân đang đứng cách đó không xa. Biểu cảm của cả hai rất kỳ lạ.
Tiêu Ân chỉnh lại cặp mắt kính không gọng của anh ta xong lập tức đứng sang một bên.
Cổ Cửu nở nụ cười đê tiện, bước tới nói: “Hàn thiếu, cậu đúng là tên cầm thú. Đã tới đây rồi mà không bỏ qua cơ hội. Khâm phục khâm phục!”
Triệu Húc Hàn lạnh mặt. Mới đầu nghe anh ấy nói thì trong lòng có chút sửng sốt, sau đó bỗng chốc tỉnh ngộ.
“Trong đầu anh suốt ngày toàn nghĩ mấy cái này sao?” Giọng nói của anh lạnh lùng như băng.
Cố Cửu nhìn khuôn mặt cau có của anh thì cũng cảm thấy không đúng. Nếu vừa thỏa mãn xong thì sắc mặt đâu có đen thui như vậy?
Lẽ nào anh ấy với Tiêu Ân hiểu sai rồi?
“Hàn thiếu, cậu với Kỷ tiểu thư không phải vừa làm cái chuyện khó diễn tả đó sao? Nếu không sao Kỷ tiểu thư lại la oai oái như vậy?” Cố Cửu hiển nhiên là da mặt cực kỳ dày.
“Anh đừng quên hôm nay tới đây để làm gì?” Triệu Húc Hàn không khách khí nói.
Cố Cưu giật mình nói: “Đúng rồi, phải đi ra ngoài. Cậu làm gì mà ở trong đó lâu như vậy! Thật là.”
“Cậu chủ giúp Kỷ tiểu thư xoa bóp.” Tiêu Ân đã đoán ra được. Anh ta với Cố Cửu đúng là nghĩ bậy nghĩ bạ mà.
Triệu Húc Hàn lạnh lùng liếc Tiêu Ân.
Tiêu Ân ngạc nhiên, anh ta nói sai rồi sao? Hay là đã chọc cậu chủ chỗ nào? Xem ra vẫn nên ngậm miệng là tốt nhất.
“Massage, thì ra là massage. Hàn thiếu, cậu thật sự càng ngày càng có nghĩa khí. Vậy mà lại giúp một người phụ nữ massage!” Giọng điệu của Cố Cửu giống như phát hiện ra một chân trời mới.
Cửa bỗng nhiên mở ra, ba người đàn ông quay lại thì nhìn thấy Kỷ Hi Nguyệt với khuôn mặt mộc trắng trẻo, đôi mắt to tròn lấp lánh, son môi đã phai màu nhưng sắc hồng tự nhiên lại tinh tế và mềm mại hơn.
Bớt đi một phần lộng lẫy quyến rũ, nhiều thêm một phần trong sáng và ngây thơ.
Tim của Cố Cửu lại lần nữa bị rung động. Trong mắt đều là vẻ kinh ngạc.
Chung quy thì những người phụ nữ bở đi lớp trang điểm mà vẫn xinh đẹp thì rất ít.
Diện mạo của Kỷ Hi Nguyệt đúng là sát thủ của đàn ông, cô khơi dậy du͙© vọиɠ đang chôn sâu trong lòng anh ấy, thực sự anh ấy đã có ý nghĩ muốn đè cô dưới thân mình.
Vẻ mặt của Cố Cửu thay đổi rõ rệt, anh ấy biết bản thân là playboy, nhưng không ngờ bản thân còn biếи ŧɦái như vậy.
Đây là lần đầu tiên anh ấy nảy sinh ý nghĩ biếи ŧɦái với một người phụ nữ, trời ạ! Người phụ nữ đó còn là Kỷ Hi Nguyệt nữa chứ!
“Cửu thiếu, anh có ý gì đây? Cái gì gọi là giúp một người phụ nữ massage, tôi không có tên à! Còn nữa, anh Hàn đối xử tốt với tôi nên anh ghen có phải không? Không muốn nhìn thấy tôi tốt đẹp chứ gì?” Kỷ Hi Nguyệt bực bội nói.
Quả thực giọng nói của Cố Cửu rất lớn, làm cô nghe mà bực hết cả mình.
“Không, không phải. Tôi, tôi chỉ là cảm thấy Hàn thiếu ban nãy không biết thương hoa tiếc ngọc thôi.” Khuôn mặt lãng tử của Cố Cửu đỏ lên, mất đi vẻ bình tĩnh, nói xong thì vội vã xoay người: “Đi thôi đi thôi. Còn việc chính nữa.”
Cố Cửu dẫn đầu đến ấn nút thang máy. Nội tâm anh ấy đang tự giễu chính mình.
Anh ấy quen biết phụ nữ vô số kể. Phụ nữ dạng gì mà chưa thấy qua, sao đột nhiên thân thể lại có phản ứng mạnh với Kỷ Hi Nguyệt thế không biết?
Hay là bởi vì cô là người phụ nữ của Triệu Húc Hàn?
Là một người phụ nữ mà bản thân không bao giờ theo đuổi được?
Chắc chắn là như vậy, Cố Cửu an ủi bản thân. Trong lòng anh ấy có chút sợ hãi với ý nghĩa đáng sợ mới xuất hiện. Anh ấy đúng là điên rồi.
Triệu Húc Hàn khẽ nhíu mày, nhìn bóng lưng của Cố Cửu. Ban nãy anh đã nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong ánh mắt của anh ấy, còn nữa, tên này chưa bao giờ đỏ mặt trước phụ nữ, vậy mà vừa rồi đỏ mặt trước Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt chép miệng, sâu đó rướn môi cười hớn hở. Quả thực hai chân vẫn còn đau, nhưng bắp thịt không còn căng nữa. Nghĩ đến chuyện sáng mai tiếp tục cô lại cảm thấy hết yêu đời nổi.