Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân

Chương 37: Tiểu huyệt sướng đến chảy nước

Hạ Quý cắn môi dưới, làm sao bây giờ? Phía dưới cô cũng đang ngứa ngáy khó chịu nhưng lời nói thế này sao có thể nói được ra chứ?

Dáng vẻ cắn môi của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Phó Dụ, côn ŧᏂịŧ giữa háng còn nhảy nhảy giống như kháng nghị quyết định này.

Trong lòng Phó Dụ cũng thấp thỏm không yên, biết đâu cô trực tiếp mặc quần áo rồi chạy mất thì phải làm sao?

Không sao, nếu cô thực sự làm vậy thì cởi ra lần nữa là được không phải sao? Nếu lần này không được thì lại để lần sau rồi lần sau nữa! Cơ hội còn rất nhiều, thế nào cũng phải làm bản thân ăn no trước đã rồi tính.

Hạ Quý căn bản không biết tình toán trong lòng Phó Dụ, cô lặng lẽ nhìn cậu một cái, giống như cậu đau lòng thực sự, hoàn toàn không nhìn cô.

Nghĩ tới Phó Dụ thích mình 6 năm, có lẽ lời nói vừa rồi thực sự tổn thương tới cậu.

Còn không phải chỉ là một câu nói thôi sao? Hẳn là... cũng, không khó khăn tới vậy...

Hạ Quý do dự mãi, vào lúc Phó Dụ sắp không nhịn được, cô dùng thanh âm so với tiếng muỗi còn nhỏ hơn nói, "Hạ Quý... tiểu huyệt Hạ Quý... thích nhất... côn ŧᏂịŧ lớn của Phó Dụ..."

Hạ Quý nói xong xấu hổ đến đỏ cả người, lần này không chỉ có mặt và cổ mà toàn thân đều hồng phấn, thoạt nhìn vô cùng mê người.

Côn ŧᏂịŧ Phó Dụ bị lời này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đỉnh qυყ đầυ cũng chảy ra một ít chất lỏng.

Cậu nhanh chóng nhìn Hạ Quý, chỉ thấy cô cắn môi cúi đầu không dám nhìn mình, cả người hồng phấn.

Cậu rốt cuộc không nhịn được ôm lấy mông cô lần nữa đâm vào, giống như tướng quân ra trận gϊếŧ địch thề sống chết cũng không khuất phục.

"A... quá mạnh..."

"Không mạnh sao thoả mãn được em?"

"A... chậm, chậm một chút..."

"Chậm một chút sao có thể làm em sung sướиɠ? A, thật sướиɠ, tiểu huyệt bà xã thật nhiều nước."

"..." Hạ Quý thẹn đến muốn chui xuống đất, sao cậu lại thích nói mấy lời này như thế?!!

Phó Dụ đã nhịn rất lâu, một bên nói với cô, một bên dùng sức va chạm, hận không thể nhét toàn bộ tinh hoàn vào tắm rửa một phen.

Lần đầu của xử nam tương đối nhanh nhưng vì buổi sáng mới phát tiết một lần cho nên Phó Dụ mới kiên trì được tới giờ, nhưng cậu đã sắp không kiên trì nổi nữa.

Đối với vách thịt mềm mại của Hạ Quý, Phó Dụ dùng sức va chạm nhiều lần, Hạ Quý hét lên một tiếng, đôi tay nắm chặt thành ghế, cả người căng thẳng.

Côn ŧᏂịŧ Phó Dụ bị tiểu huyết cắn nuốt rất chặt, so với đầu lưỡi càng khó rút ra.

Cả người Hạ Quý run lên vài cái, cậu vừa lúc nắm lấy eo cô, cảm nhận bụng cô run rẩy vài cái, qυყ đầυ bị mật dịch phun tới.

Phó Dụ rốt cuộc nhịn không được nắm chặt eo cô, hung hăng đâm sâu vào trong lần nữa rồi phóng ra.

Hạ Quý còn chưa hồi phục, cơ thể còn run rẩy đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào cửa tử ©υиɠ mẫn cảm, cô lại lần nữa đạt cao trào.

Hai người duy trì tư thế này một lúc, Phó Dụ hồi phục tinh thần trước, ôm lấy Hạ Quý thất thần ghé vào sofa, để cô dựa vào người mình nghỉ ngơi.

Cậu luyến tiếc không muốn rút ra, một tay ôm Hạ Quý, một tay sợ bụng cô.

Côn ŧᏂịŧ cậu vẫn chôn ở bên trong, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và mật dịch ấm áp thoải mái vây quanh!

Bàn tay rắn chắc vuốt ve bụng cô, ngo ngoe rục rịch muốn tới lần nữa.

"Cậu mau lấy ra đi." Hạ Quý phục hồi tinh thần đã cảm thấy trướng, nhỏ giọng nói.

"Bà xã còn chưa sướиɠ phát khóc đâu, hay là làm thêm lần nữa?"

"Bỏ tớ ra!"

"Được rồi được rồi, lần sau sẽ làm bà xã sướиɠ phát khóc! Lần này làm cho tiểu huyệt sung sướиɠ chảy nước trước đã, lần sau anh nhất định khiến cho cả trên cả dưới của bà xã cùng sướиɠ phát khóc!"