Đấu La Đại Lục 2: Tuyệt Thế Đường Môn

Chương 913: Liệt Diễm Thiên La (1)

Trên ám lam sắc giáp trụ hiện ra hào quang lóa mắt, xuất thủ vẫn như cũ là Ám Kim Khủng Trảo. Hoành không! Xé rách! Chết!

Thời điểm Hoắc Vũ Hạo phóng thích Ám Kim Khủng Trảo, giáp trụ trên bàn tay hoàn toàn dựa theo tâm ý của hắn nứt ra một khe hở, sau đó vòng lại nơi cổ tay, hóa thành hộ oản dày nặng.

Tuy hồn đạo khí hình người này được Hiên Tử Văn mệnh danh là đơn binh chiến khải, nhưng vấn đề duy nhất chính là không có cách nào phóng đại năng lực công kích của Hoắc Vũ Hạo. Ví dụ như Cực Hạn Băng, ví dụ như Ám Kim Khủng Trảo, tính phá hoại của những cỗ lực lượng này cũng quá mạnh, một khi Hoắc Vũ Hạo toàn diện bộc phát, chỉ sợ nó không chịu nổi.

Bởi vậy, lúc chế tác, Hiên Tử Văn liền nỗ lực đặt trọng tâm ở phương diện tốc độ và phòng ngự, nhất là tốc độ. Thất hoàn hồn đạo khí bộc phát ra tốc độ cực hạn của Hồn Đấu La. Cho dù là Phong Hào Đấu La, muốn đuổi kịp Hoắc Vũ Hạo đều phải cố gắng một chút mới được.

Nương theo tốc độ kinh người, lực chiến đấu mạnh mẽ của Hoắc Vũ Hạo hiển lộ rõ ràng không thể nghi ngờ.

Năm người, cơ hồ trong vài hô hấp liền bị gϊếŧ chết ba người, hai gã hồn đạo sư khác cũng không phải người ngu, căn bản không cần giao lưu lẫn nhau, đều quay đầu liền chạy. Hướng Minh Đấu sơn mạch bay đi.

Hoắc Vũ Hạo cũng không truy đuổi, mặc dù cấp tốc đánh gϊếŧ ba người, nhưng sắc mặt của hắn ngược lại trở nên ngưng trọng lên, bởi vì hắn nhìn thấy mười đạo ám lam sắc quang ảnh đang bằng tốc độ kinh người hướng hắn mà tới. Từ dao động hồn lực tỏa ra liền có thể cảm giác được, lực chiến đấu của mười người này so với năm người trước mạnh hơn nhiều.

Càng quan trọng chính là, những người này Hoắc Vũ Hạo đã từng quen biết, còn không phải là thành viên quân đoàn hồn đạo sư Tà Quân, am hiểu nhất là tốc độ trong quân đoàn hồn đạo sư cấp Thần Thú sao?

Chí ít cũng có tu vi Hồn Thánh. Chín tên Hồn Thánh, còn có một tên Hồn Đấu La? Bằng vào tinh thần tham trắc, Hoắc Vũ Hạo rất nhanh liền đánh giá ra thực lực của đối thủ.

Thật cường hãn! Hẳn là chân chính tinh nhuệ của quân đoàn Tà Quân đi.

Hoắc Vũ Hạo mặc dù rất có lòng tin, nhưng hắn cũng không nguyện ý đối mặt đối thủ như vậy. Nếu như mười người này lần lượt từng người đến, hắn tuyệt đối không sợ, Hồn Đấu La đều như thế. Nhưng mà, chỗ đáng sợ nhất của quân đoàn hồn đạo sư của đế quốc Nhật Nguyệt, chính là khả năng phối hợp hồn đạo khí của bọn hắn, một khi phối hợp lại, bọn hắn liền có thể phát huy ra sức chiến đấu cấp số nhân. Mười người cộng lại, chỉ sợ không kém một vị Phong Hào Đấu La. Cũng không phải hắn muốn đối mặt.

Không thể lại trì hoãn!

Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Hoắc Vũ Hạo lần nữa bạt không mà lên, lần này bởi vì người mặc đơn binh chiến khải, tốc độ bay của hắn phải nhanh hơn nhiều, hơn nữa, bản thân chiến khải liền có thể cung cấp một chút lực phòng ngự ngoài định mức.

Hồn kỹ Mô Phỏng cùng lĩnh vực Tinh Thần Triền Nhiễu lần nữa mở ra, những thành viên Tà Quân còn không có tới gần, không có hồn đạo khí tham trắc sóng âm liền không cách nào phát hiện vị trí thực sự của hắn.

Cùng hồn đạo sư giao thủ, phiền toái nhất chính là bị đối phương khóa chặt vị trí. Nhất là dưới tình huống một đối nhiều, một khi bị tỏa định, vậy cũng chỉ có thể trở thành bia ngắm. Hoắc Vũ Hạo cũng không thích như vậy.

Hồn đạo khí tham trắc siêu cao đã lại tới thêm bảy cái, còn lại chín cái cũng đều đang bay đến. Nhưng Hoắc Vũ Hạo biết không thể đợi thêm, không có khả năng đem toàn bộ hai mươi hai kiện hồn đạo khí tham trắc siêu cao đều mang đi. Có thể mang đi bao nhiêu thì mang đi bấy nhiêu. Không thể lại có lòng tham, an toàn đứng nhất.

Mười tên hồn đạo sư của quân đoàn Tà Quân đến rất nhanh, bọn hắn chính là tiểu đội tiên phong do Cuồng Ngưu Đấu La Vương Dịch Hành hạ lệnh xuất chiến. Tiểu đội như vậy, trong quân đoàn Tà Quân cũng chỉ có năm chi. Chính là sức chiến đấu hạch tâm nhất, do Vương Dịch Hành trực tiếp chỉ huy. Cường giả trong cường giả!

Hai tên hồn đạo sư thoát đi rất nhanh liền cùng mười người này gặp nhau, cấp tốc phóng ra hồn đạo khí tham trắc sóng âm hướng Hoắc Vũ Hạo đuổi theo.

Vừa phát động liền thể hiện năng lực phối hợp cường đại của bọn hắn.

Mười tên thành viên tiểu đội tiên phong cấp tốc tản ra, so mấy tên hồn đạo sư trước đó phân tán càng rộng, hồn đạo khí tham trắc sóng âm trên người bọn hắn dường như cũng hiệu quả càng tốt hơn, sau một khắc thân ảnh Hoắc Vũ Hạo liền bị bọn hắn phát hiện.

"Ở phía trên."

Trong mười thành viên tiểu đội tiên phong có hai người ngừng lại, trên bờ vai mỗi người hiện ra một khẩu cự pháo dài đến hai mét, đường kính chừng một thước.

Cự pháo nhắm ngay vị trí Hoắc Vũ Hạo bị dò xét ra, cấp tốc phát xạ.

Hai đoàn ngân quang to lớn bay lên không, thẳng đến Hoắc Vũ Hạo.

Chấn Đãng Đạn! Hoắc Vũ Hạo lập tức liền phân biệt ra, là Chấn Đãng Đạn cấp bảy. Đồ chơi này cũng không phải đùa giỡn, đặc điểm lớn nhất chính là phạm vi bao trùm đủ lớn. Hơn nữa, vô luận tu vi gì, chỉ cần lâm vào phạm vi bao phủ của Chấn Đãng Đạn đều sẽ chịu ảnh hưởng. Một khi bị trì trệ, địch nhân liền lên đến.

Tám người còn lại đều triển khai toàn bộ tốc độ, thẳng đến phương hướng Hoắc Vũ Hạo vây kín.

Đối mặt loại cục diện này, ánh mắt Hoắc Vũ Hạo lại càng trở nên kiên định. Tình huống càng thêm khó khăn hắn lại không phải chưa bao giờ gặp. Địch nhân càng mạnh, tiềm năng của hắn bị kích phát cũng lại càng lớn. Từ khi trở thành Hồn Thánh, hắn còn chưa hề dốc sức chiến một trận, cho dù lần kia đối mặt Tà Nhãn Bạo Quân cũng giống như vậy. Tà Nhãn Bạo Quân cũng không chịu nổi một kích toàn lực của hắn a!

Thân thể hơi dừng lại một chút trên không, ngay sau đó, một đạo quang ảnh màu trắng liền từ trên người hắn tách ra. Hai đạo ám lam sắc quang nhận cơ hồ lóe lên một chút.

Hai khỏa Chấn Đãng Đạn đang nhanh chóng bay tới liền đình trệ trên không, tiếp theo một cái chớp mắt liền kịch liệt bạo tạc, mang theo vô số ngân quang bao trùm mảng lớn phạm vi.

Đế kiếm, Băng Cực Vô Song!

Tuyết Nữ hư không mà đứng, thân ảnh thanh tú nhìn qua đã lớn chừng mười ba mười bốn tuổi. Kiều nhan băng lãnh tản ra khí chất cao quý, yên tĩnh lơ lửng trong trời đêm, liền cho người ta một loại mỹ cảm vô hình.

Hai khỏa Chấn Đãng Đạn bạo tạc chẳng những không có kiềm chế lại Hoắc Vũ Hạo, ngược lại bởi vì sớm bộc phát mà ngăn cản thành viên tiểu đội tiên phong.

Bọn hắn đối mặt với loại cường địch như Hoắc Vũ Hạo cũng không dám để của bản thân hãm sâu trong đó a! Vạn nhất bị đối thủ đánh lén thì sao? Chỉ có thể chờ đợi mấy giây, sau khi uy năng của Chấn Đãng Đạn tản ra mới tiếp tục xông lên.

Mấy chục đạo hồn đạo xạ tuyến màu lam bao trùm thẳng đến Tuyết Nữ. Bọn hắn vẫn luôn không nhìn thấy đối thủ là cái bộ dáng gì, lại chưa kịp cùng hai tên hồn đạo sư trước đó lui ra giao lưu, Tuyết Nữ vừa xuất hiện, bọn hắn đương nhiên nhận định thành địch nhân. Mặc dù Tuyết Nữ chỉ có dáng vẻ mười ba mười bốn tuổi, quả thực không giống, nhưng trong thời điểm này, thà gϊếŧ lầm còn hơn bỏ sót.

Tuyết Nữ hư không lơ lửng, phất ống tay áo một cái, một mảnh quang đoàn trắng noãn tản ra, trên không hóa thành từng mảnh băng hoa óng ánh, bóng loáng như gương. Càng thêm kỳ dị là, mỗi một phiến băng hoa cũng vừa vặn ngăn cản một đạo hồn đạo xạ tuyến.

Không ngạnh bính, tất cả hồn đạo xạ tuyến bị băng hoa ngăn cản, vậy mà đều sinh ra chiết xạ, băng hoa tan rã, hồn đạo xạ tuyến cũng bay tán loạn tứ phía, không một đạo nào có thể đến gần Tuyết Nữ!

Nói về khống chế băng tuyết, ai có thể cùng Băng Đế, Tuyết Đế so sánh chứ? Tuyết Nữ nương theo thực lực của Hoắc Vũ Hạo trưởng thành mà cùng trưởng thành theo, sau khi Bát Giác Huyền Băng Thảo dung hợp, đối với năng lực Cực Hạn Băng của Hoắc Vũ Hạo càng thăng hoa, cũng càng thêm một bước khiến thực lực Tuyết Nữ khôi phục. Hoắc Vũ Hạo cũng không dám khẳng định, tương lai có một ngày Tuyết Nữ có thể hay không biến thành Tuyết Đế, có được trạng thái mạnh nhất của Tuyết Đế, nhưng ít ra trước mắt đến xem, loại khả năng này vẫn là có. Nếu thật có ngày đó, riêng một mình Tuyết Đế cũng đủ cùng Cực Hạn Đấu La so sánh.

Tuyết Nữ cường hãn vượt quá tưởng tượng của các hồn đạo sư của quân đoàn Tà Quân. Nhưng công kích của bọn hắn cũng mới vừa mới bắt đầu mà thôi.

"Tập kích!" Vị tiểu đội trưởng hét lớn một tiếng. Không lo được thương hoa tiếc ngọc, trước bắt lấy đối thủ lại nói!

Từng đạo lam sắc quang mang lần nữa phun ra, nhưng lần này lại cũng không trực tiếp hướng Tuyết Nữ vọt tới, mà đều bắn vào một điểm trên không, mười thành viên tiểu đội tiên phong tâm niệm như một, sau khi mười đạo hồn đạo xạ tuyến thô như cánh tay tập trung vào một điểm, lần nữa bắn ra một tia sáng. Xạ tuyến màu lam đậm cũng không biến thành thô to, ngược lại trở nên nhỏ hơn rất nhiều. Vạch phá bầu trời, lập tức tới trước mặt Tuyết Nữ.

Tiểu Tuyết Nữ kiều nhan trở nên ngưng trọng mấy phần, tay phải vươn ra, bàn tay hoàn toàn biến thành một mảnh băng lam, nhẹ nhàng lăng không ấn xuống, cùng xạ tuyến đυ.ng vào nhau.

"Ông!" Bầu trời vang lên một tiếng kêu khẽ quái dị, ngay sau đó, thân thể mềm mại của Tiểu Tuyết Nữ liền trở nên hư ảo mấy phần, nhưng mà đạo xạ tuyến kia cũng theo đó tán loạn.

Mười tên đội viên tiên phong cũng nhìn đến ngốc trệ. Một kích của bọn hắn thế nhưng là hồn đạo xạ tuyến tập trung chín tên hồn đạo sư cấp bảy cùng một vị hồn đạo sư cấp tám. Mặc dù bản thân hồn đạo xạ tuyến không mạnh, nhưng mười người chồng chất lên nhau, một kích này tuyệt đối tương đương với một kích toàn lực cường giả Hồn Đấu La. Nhưng lại bị tiểu cô nương nhìn qua chỉ có mười ba mười bốn tuổi ngăn trở, là tình huống gì a?

Bọn hắn cũng không nhìn thấy chính là, Tuyết Nữ ngăn lại một kích, thân thể Hoắc Vũ Hạo dưới trạng thái ẩn thân cũng nhoáng qua một cái.

Sức mạnh của Tuyết Nữ có nguồn gốc từ hắn. Nhưng bởi vì lúc trước bản thân Tuyết Đế thực lực cường đại, trên người Tuyết Nữ có Tuyết Đế lạc ấn, tương đối mà nói, tự thân cũng có thể điều động một phần lực lượng.

Một kích vừa rồi, Tuyết Nữ dùng chính là Đế Chưởng, Đại Hàn Vô Tuyết. Nếu như đối mặt chính là hồn sư, cho dù là Hồn Đấu La ngạnh bính cũng không được dễ chịu. Nhưng hồn đạo khí cùng hồn sư dù sao cũng khác biệt, thuần túy hồn lực công kích ngược lại khiến cực hạn hàn ý ẩn chứa trong Đế Chưởng không thể đưa đến tác dụng. Tuyết Nữ cùng Hoắc Vũ Hạo tương đương với ăn thiệt ngầm.

Tuyết Nữ trên không xoay tròn, váy dài trắng noãn bay múa, mảng lớn, mảng lớn bông tuyết gieo rắc ra, đem thân thể mềm mại của nàng che dấu trong đó. Đế Hàn Thiên tăng thêm Vĩnh Đông Chi Vực của Hoắc Vũ Hạo, lập tức hóa thành Tuyết Vũ Cực Băng Vực.

Nhiệt độ trên không ngay từ đầu vốn đã thấp, mặc dù thủy nguyên tố cũng không dồi dào, nhưng Tuyết Vũ Cực Băng Vực vừa thi triển ra, nhiệt độ không khí chung quanh chợt hạ xuống. Khiến thân thể đội viên tiên phong chuẩn bị liên tục xuất thủ cũng không khỏi ngưng trệ một chút. Từng người đều phóng ra Hồn Đạo Hộ Tráo của bản thân tiến hành ngăn cản.

Thật lạnh! Đây đều là cảm giác chung của bọn hắn. Càng đáng sợ chính là, trong mảng lớn bông tuyết phía trước, đã mất đi thân ảnh thiếu nữ kia——