Đấu La Đại Lục 2: Tuyệt Thế Đường Môn

Chương 562: Bát Cường Rút Thăm (Hạ)​

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, gật đầu, nói:

_ Tất cả mọi người đều có cơ hội, liền toàn lực so đấu đi. Ta chỉ là hy vọng, lần tranh tài này không ảnh hưởng tới tình hữu nghị giữa chúng ta. Dù sao, chúng ta còn là đối tác, không phải sao?

Duy Na nhãn tình sáng lên, nói:

_ Đây cũng chính là lời ta muốn nói. Vũ Hạo, vô luận lần tranh tài này thắng bại ra sao, chúng ta đều là đối tác. Cũng mong đợi sau này chúng ta cùng Đường Môn tiến hành hợp tác nhiều hơn, tốt hơn nữa.

_ Nhất định.

Song phương vừa nói vừa đi ra ngoài. Ra khỏi cửa, Mộ Tuyết và Duy Na dẫn đội viên Tuyết Ma Tông cáo từ Đường Môn.

Các đội ngũ khác cũng đều rời đi.

Bối Bối nói:

_ Đi thôi, chúng ta cũng trở về đi. Tới phòng ta họp.

Mọi người Đường Môn cùng đi tới gian phòng của Bối Bối. Mặc dù không có đổi căn phòng tầng hai, nhưng bây giờ căn phòng của Đường Môn chiến đội ở cũng không còn chật chội giống như khi mới bắt đầu giải đấu.

Từ Tam Thạch lười biếng ngồi trên ghế dài, nói:

_ Bối Bối, còn họp gì nữa a! Hôm nay rút được lá thăm đích xác không sai. Chúng ta nên nghỉ ngơi cho tốt, sau đó quay lại tử chiến Thánh Linh Tông. Nói gì thì nói, cũng phải cứu tỉnh Tiểu Nhã.

Bối Bối nhíu mày, nói:

_ Đừng nghĩ như vậy, chúng ta trước tiên phải qua cửa Tuyết Ma Tông đã, mới có thể chiến đấu với Thánh Linh Tông.

Từ Tam Thạch có chút kinh ngạc nói:

_ Không thể nào, Bối Bối. Lẽ nào ngươi cho rằng chúng ta đối phó Thiên Hồn đế quốc Tuyết Ma Tông kia mà còn cần phải họp để thảo luận nữa? Ta xem bọn hắn ở tổ thứ nhất vốn cũng chính là vận khí tốt mà thôi. Ngược lại thì Thiên Long Môn kia hẳn là tương đối mạnh. Sẽ là chướng ngại vật của Sử Lai Khắc chiến đội ở nửa khu trên.

Bối Bối hừ lạnh một tiếng, nói:

_ Nào có dễ dàng như ngươi nghĩ chứ. Tiểu sư đệ, đệ nói cho hắn biết, chúng ta cần phải đối mặt là vấn đề gì?

Hoắc Vũ Hạo hiểu rõ, đại sư huynh đây là đang tham khảo ý của mình, nói:

_ Mọi người không nên quên mất một tông môn.

Từ Tam Thạch sửng sốt:

_ Tông môn nào?

Hoắc Vũ Hạo nói:

_ Bản Thể Tông.

_ Bản Thể Tông? Bọn họ không phải vẫn luôn một mực không chịu thò đầu ra sao?

Hoắc Vũ Hạo nói:

_ Chính là bởi vì không có xuất hiện, chúng ta mới phải càng thêm coi trọng. Căn cứ tin tức đáng tin, Bản Thể Tông lần này là khẳng định có đến dự thi. Nhưng bọn hắn vẫn không có lộ ra tung tích, điều này có nghĩa là gì? Ý nghĩa Bản Thể Tông chỉ có thể ẩn giấu trong một chiến đội nào đó, vẫn không có lộ ra khi tranh đấu. Mà thực lực của bản thân chiến đội này cũng không yếu. Từ tình huống trước mắt mà xem xét, người của Bản Thể Tông, rất có khả năng ở ngay trong một chiến đội trong bát cường.

_ Đội ngũ bát cường, chúng ta, Sử Lai Khắc, Thánh Linh Tông đầu tiên có thể loại trừ. Chúng ta cùng hai đội ngũ này đều là không có khả năng có người của Bản Thể Tông. Mặt khác, Học viện Hồn đạo sư Minh Đô chiến đội cũng không có khả năng. Mà Ngạo Kiếm Tông, Thiên Long Môn, Tuyết Ma Tông, Học viện Tinh La đế quốc đều có khả năng. Nếu như ta đoán không sai, người của Bản Thể Tông, nhất định là giấu ở vị trí thay thế bổ sung của một đội ngũ nào đó.

Bối Bối vui mừng gật đầu, nói:

_ Tiểu sư đệ nói không sai. Vì vậy, đừng tưởng rằng chúng ta rút được Tuyết Ma Tông là tốt nhất. Tuyết Ma Tông này cũng có một phần tư cơ hội che dấu cường giả của Bản Thể Tông. Mà bọn họ muốn chiến thắng chúng ta thì người của Bản Thể Tông nhất định sẽ xuất thủ. Cho nên, trận đấu kế tiếp của chúng ta rất có thể sẽ gặp đối thủ mạnh mẽ.

Từ Tam Thạch khóe miệng co quắp một chút, nói:

_Không phải xui xẻo như vậy chứ? Một phần tư tỷ lệ? Lẽ nào sẽ khiến chúng ta gặp phải? Bất quá như vậy xem ra, Sử Lai Khắc bên kia rút thăm thực sự là không sai a! Bọn họ rút được Học viện Hồn đạo sư Minh Đô, ngay cả một phần tư tỷ lệ cũng không có nữa.

Bối Bối nói:

_Vô luận Bản Thể Tông ẩn giấu ở chiến đội nào, vòng tứ kết này, thực lực của tất cả chiến đội đều không yếu, chỉ sợ bọn họ cũng chỉ mới xuất ra một chút tài nghệ. Chúng ta quyết không thể đem tất cả phó thác vào vận khí được. Cho nên, phải cẩn thận coi trọng mọi đối thủ như nhau.

Tiêu Tiêu than nhẹ một tiếng, nói:

_ Nếu như Bản Thể Tông ẩn giấu ở Học viện Tinh La đế quốc chiến đội là tốt nhất.

Vừa nghe nàng nói như vậy, mọi người không khỏi đều khẽ nở nụ cười.

Cũng không phải là không thể a! Học viện Tinh La đế quốc này đối mặt Thánh Linh Tông ở vòng tứ kết.

Nếu như Bản Thể Tông và Thánh Linh Tông gặp nhau, đây tuyệt đối là va chạm mãnh liệt nhất a! Nếu như bọn họ lưỡng bại câu thương thì vậy đối với Đường Môn và Học viện Sử Lai Khắc mà nói, đều là tình huống tốt nhất.

Hoắc Vũ Hạo than nhẹ một tiếng, nói:

_ Tuy rằng ta cũng hy vọng là như vậy nhưng ta lại không thể không nói, cái khả năng này không lớn.

_ Vì sao? - Tiêu Tiêu tò mò hỏi.

Hoắc Vũ Hạo nói:

_ Rất đơn giản. Các ngươi lẽ nào không phát hiện,Tinh La đế quốc một mực hướng Học viện Sử Lai Khắc chúng ta lấy lòng sao? Bọn họ vẫn luôn hy vọng có thể cùng chúng ta đạt thành đồng minh, lấy được sự trợ giúp của học viện. Hơn nữa sự vội vàng khi họ mua Gia Cát thần nỏ thì hẳn không phải là giả. Trước tiên mời một vị Phong Hào Đấu La đi thử nghiệm. Chúng ta trái lại thử nghĩ xem, nếu như Tinh La Đế Quốc hợp tác với Tông Môn mạnh mẽ như Bản Thể Tông, hơn nữa quan hệ của Bản Thể Tông cùng Học viện Sử Lai Khắc chúng ta không hài hòa. Bọn họ còn có thể vội vàng đặt quan hệ với chúng ta như vậy sao?

Vừa nghe hắn nói như vậy, mọi người không khỏi đều gật đầu!

Bối Bối nói:

_ Tiểu sư đệ nói rất có lý. Bởi vậy, rất có khả năng tỷ lệ của chúng ta liền từ một phần tư biến thành một phần ba. Được rồi, không nói những thứ này, chúng ta tới thảo luận một chút chiến thuật tranh tài.

Theo giải đấu không ngừng tiến hành, số lượng chiến đội ở bên trong khách sạn Minh Duyệt càng ngày càng ít, sau khi kết thúc tranh tài, đại đa số đều lựa chọn rời khỏi đây. Dù sao, đối với bọn họ mà nói, ở đây coi như là một địa phương khiến họ thương tâm. Đương nhiên, cũng có một bộ phận sẽ chọn ở lại để tiếp tục xem tranh tài. Đây cũng là cơ hội hiếm có. Nhưng thế giới này chính là hiện thực tàn nhẫn, phàm là đội ngũ đã bị đào thải, nhất định phải từ Minh Duyệt khách sạn dọn ra ngoài.

Bởi vậy, hiện tại diện tích cực lớn bên trong khách sạn Minh Duyệt, trên thực tế, cũng chỉ còn lại có tám đội ngũ dự thi, điều này cũng làm cho toàn bộ khách sạn Minh Duyệt nhìn có vẻ trống rỗng.

Bất quá, khoảng không này lại tràn đầy áp lực. Giải đấu còn lại ba vòng cuối cùng, đối với tám chi đội ngũ còn lại mà nói, đều là vinh quang, lợi ích, danh tiếng kết hợp a!

Kỳ thực, áp lực lớn nhất không thể nghi ngờ chính là quán quân giải đấu trước, cũng là chiến đội có vô số hào quang trong quá khứ - Sử Lai Khắc chiến đội. Đối thủ bọn họ phải đối mặt ở giải đấu lần này thật sự là quá mạnh mẽ. Bất quá rút thăm lại vô cùng tốt. Chí ít ở vòng tứ kết, đối thủ của bọn họ là một đội ngũ yếu kém trong tám đội ngũ. Nhưng kế tiếp thì sao? Kế tiếp sẽ rất khó nói.

Thần bí nhất chính là Thánh Linh Tông chiến đội, đội ngũ này ngoại trừ ở thời điểm tranh tài bên ngoài, hầu như đều rất ít xuất hiện trước công chúng.

Đường Môn hiện tại đã không còn bị cho là một chú ngựa ô nữa. Kèm theo biểu hiện mạnh mẽ của bọn họ, lai lịch mọi người Đường Môn cũng đều bị đào sâu. Khi biết được bọn họ đều đã từng là đội viên Sử Lai Khắc chiến đội vô địch giải đấu lần trước thì việc coi bọn họ là chú ngựa ô bất kham dĩ nhiên là bị xóa sạch không còn một mảnh.

Đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, hắn càng thêm khổ cực. Bởi vì, hắn ngoại trừ phải tham gia giải đấu ở ngoài sáng này, còn phải chuẩn bị cho trận chung kết tổng của Giải đấu Minh Đô Hồn Đạo Sư tinh anh nữa.

Bởi vì thời gian trên và Giải đấu Toàn bộ đại lục Thanh niên cao cấp Hồn sư tinh anh xa nhau, bởi vậy, trận chung kết tổng của Giải đấu Minh Đô Hồn đạo sư tinh anh sẽ được tổ chức vào ngày thứ hai khi vòng bán kết của Giải đấu Toàn bộ Học viện cao cấp Hồn Sư tinh anh kết thúc, nói cách khác, sẽ cách trận chung kết một ngày đêm. Như vậy mới có thể hấp dẫn nhiều người đặt cược nhất.

Tham gia Giải đấu Minh Đô Hồn đạo sư tinh anh chỉ là cá nhân. Ở vòng so đấu trước, Hoắc Vũ Hạo tuy rằng bằng vào vong linh ma pháp chiến thắng đối thủ, nhưng luật thi đấu vòng chung kết tổng là như thế nào thì bây giờ hắn hoàn toàn không biết. Đây chính là giải đấu Hồn Đạo Sư, có tiền lệ của hắn ở vòng trước bằng vào tự thân võ hồn chiến thắng đối thủ, vòng chung kết tổng nhất định sẽ có điều điều chỉnh. Mặt khác hai thế lực ngầm còn lại nhất định sẽ đặc biệt lưu tâm đến phương diện này.

Bởi vậy, ngoại trừ chuẩn bị cho giải đấu bên ngoài, Hoắc Vũ Hạo còn muốn tự mình nghiên cứu một ít hồn đạo khí cho riêng mình, để có thể thu được vị trí tốt ở giải đấu của các thế lực ngầm này. Để Đường Môn có thể phát triển, cùng với thâm nhập vào nội bộ địch nhân, vị trí quán quân hắn bắt buộc phải có.

Hai ngày nghỉ ngơi và hồi phục, cho các đội ngũ trong bát cường có thể có cơ hội nghỉ xả hơi. Mỗi một chiến đội đều nắm chặt thời gian nghỉ ngơi.

Ngày tranh tài bát cường cuối cùng đã tới. Sáng sớm, toàn bộ Minh Đô đều náo nhiệt. Trời còn chưa sáng, đã có rất nhiều dân chúng tuôn ra thành, để có thể đủ chiếm một vị trí tốt xem tranh tài.

Cả ngày hôm nay, vòng tứ kết sẽ toàn bộ hoàn thành, bốn cuộc tranh tài, tất cả đều là quyết đấu mạnh mẽ, bất kỳ hồi nào đều không thể bỏ qua a!

Trên đường phố, dân chúng đang bị cản lại ở phía ngoài thành, hầu như đều mang lương khô và nước, chính là chuẩn bị đến xem các trận chiến. Hơn nữa bọn họ đều là kết thành nhóm thành tốp. Tập hợp bạn bè cùng nhau đi xem so tài có chỗ tốt gì? Chỗ tốt lớn nhất chính là trong thời gian đi nhà cầu, vị trí sẽ không bị người khác chiếm mất.

Từ khi giải đấu bắt đầu tới nay, ngoài thành này tạm thời bị trưng dụng thành một nhà vệ sinh công cộng, thực tại này khiến đồng ruộng chung quanh Minh Đô tích góp được không ít phân bón. Hưng phấn nhất, chính là các bác nông dân.

Dựa theo thể chế thi đấu, nửa khu trên tiến hành thi đấu vào thượng ngọ (trước buổi trưa), nửa khu dưới tiến hành thi đấu vào hạ ngọ (sau buổi trưa).

Khi ánh mặt trời dần mọc ở phía Đông, một chi đại biểu cho các chiến đội mạnh nhất trong thế hệ trẻ của thiên hạ, dưới sự hộ vệ của các binh sĩ, hướng về phía thành đi ra.

Đi trước tới nơi so tài không chỉ là bốn chiến đội dự thi buổi sáng, nửa khu dưới, bao gồm Thánh Linh Tông, Đường Môn, Tuyết Ma Tông cùng với Học viện Tinh La đế quốc, tất cả đều thức dậy rất sớm.

Khi thi đấu vòng tròn có thể không xem trận đấu của người khác, chủ yếu vẫn là nỗ lực làm tốt. Nhưng đến vòng tứ kết, lý giải khả năng còn ẩn giấu của đối thủ lại trở nên rất quan trọng. Đồng thời, cũng có thể nhanh chóng đi thích ứng bầu không khí trên sân đấu.

Vòng tứ kết, đây mới thật sự là cường giả quyết đấu a! Ngày hôm nay qua đi, bát cường sẽ chỉ còn lại tứ cường, bốn đội ngũ phải lên đường trở về.

Hoắc Vũ Hạo như trước lẳng lặng ngồi ở xe lăn, tám chiến đội cũng không phải cùng nhau rời khỏi Minh Duyệt khách sạn, bởi vậy, lúc này trên đường phố cũng chỉ có một chiến đội bọn họ.