Edit: Snowdrop_88
***
Đường Hoan què một chân, chống quải trượng, vốn là chạy không mau.
Vì thế đứng lại, nhìn thoáng qua phía sau.
Ảnh đế đại nhân âm trắc trắc mà cười nhìn cô, sau đó hướng cô vẫy vẫy tay "Nam tiểu thư, tốt xấu cũng là người quen, thấy tôi liền chạy, không tốt lắm đâu?"
Nhìn thấy là Cố Dịch, trong lòng Đường Hoan hơi thả lỏng cảnh giác một chút.
Còn tưởng rằng vừa rồi nhất thời miệng thiếu, chọc tới ván sắt đâu.
Nguyên lai là Cố Dịch.
"Buổi tối tốt, Cố Dịch!" Đường Hoan cười lễ nghi so với lễ nghi của các tiểu thư còn tận chức tận trách hơn.
Cô nói kẻ ngốc bức nào đá cửa xe còn có thể đá đau chân của mình, không nghĩ tới cư nhiên là Cố ảnh đế!
Ha ha ha ha, quả thực cười chết!
"Vì sao cô không hỏi tôi ở dưới lầu nhà cô làm cái gì?" Cố Dịch khóa xe, sau đó đến gần Đường Hoan.
Đường Hoan chớp chớp mắt, nói thật, hiện tại cô rất không muốn thấy hai kẻ đại móng heo nhà họ Cố này!
Người đều có tính tình giận chó đánh mèo, vừa mới thấy Cố Lung cô đã cảm thấy trong lòng không thoải mái.
Lại đến một Cố Dịch...
"Cố Dịch, vừa rồi anh đá vào cửa xe, chân không đau sao?" Đường Hoan cười hì hì hỏi.
Cố Dịch tức giận đến cắn răng.
Nên hỏi không hỏi, không nên hỏi mẹ nó lại hỏi!
Hắn hiện tại không cảm thấy nữ nhân đáng chết này thiếu dây thần kinh, hắn hiện tại dám khẳng định...
Rõ ràng nữ nhân đáng chết này đối hắn ác ý tràn đầy!
Nếu không, thời điểm ở bệnh viện sẽ không hố hắn như vậy!
Nếu nhớ không lầm, ít nhất cho tới bây giờ, bề ngoài hắn vẫn không có hành động nào thể hiện ra không tốt với cô, vì cái gì cô hố hắn như vậy?
Cố Dịch căn bản nghĩ không ra!
Trên cổ tay Đường Hoan treo một bao nilon lớn, một bao nilon nhỏ, còn phải chống quải trượng, tư thế kia nhìn thế nào cũng thấy quái dị!
"Tôi đưa cô đi lên." Cố Dịch nhìn không được, lập tức đi qua đem quải trượng của cô lấy tới, sau đó đem người nửa kéo vào trong lòng ngực.
Đường Hoan trên mặt cười hì hì, trong lòng MMP!
Giãy giụa suy nghĩ muốn đem quải trượng lấy về!
Chờ lão tử đem quải trượng bắt được vào tay, gõ chết cái đại móng heo anh!
Gõ què!
Động tay động chân!
"Không cần đưa tôi lên, tôi có thể tự mình xuống dưới tất nhiên có thể tự mình đi lên!" Miễn cưỡng cười vui.mmp
Cố Dịch cũng thật tiện*.
(*tiện: Tiện trong "đê tiện", chơi xấu hèn hạ)
Nhìn Đường Hoan giãy giụa đến lợi hại, vì thế đem quải trượng cầm ở trong tay, sau đó một cái tay khác bất đắc dĩ mở ra.
"Một khi đã như vậy, cô đi lên đi." Hoàn toàn không có ý tứ đem quải trượng trả lại cho Đường Hoan.
Đường Hoan: "......"
Mẹ nó!
Anh phải đem quải trượng trả lại cho lão tử a!
Người tàn tật anh cũng trêu đùa, anh sợ là đại móng heo không hơn không kém đi!
"Đưa quải trượng cho tôi!" Đường Hoan duỗi tay.
Cố Dịch đem quải trượng giấu ra sau lưng "Nếu cô kiên cường như vậy, kia không cần chống quải trượng hẳn cũng có thể lên lầu."
Đường Hoan tức giận đến...
Què một chân liền bắt đầu nhảy!
Gõ chết anh!
Tôi tính tình quật lên thì ba ba cũng đừng nghĩ làm lão tử cúi đầu!
Cố Dịch một bước dài xông lên, một tay đem tay cô nắm lại.
Chân này, cô sợ là không muốn nữa!
Khóe mắt dư quang Cố Dịch dừng ở bao nilon Đường Hoan xách theo, bên trong còn tản ra mùi hương đồ ăn.
"Tối hôm nay nếu cô không mời tôi đi lên uống ly trà, ngày mai tôi liền nói cho Sad cô giấu hắn ăn quà vặt, hơn nữa còn là vị cay rát."
Chân bị gãy còn chưa tốt liền dám ăn đồ dễ làm viêm nhiễm, sợ là mạng cũng không nghĩ muốn.
Đường Hoan: "......"
Tốt! Thật tốt!
Xem như anh lợi hại!
Cố Dịch nhìn bộ dáng tức giận của cô, cũng không biết vì cái gì đột nhiên liền cảm thấy tâm tình thật tốt!
Chính là loại khi dễ cô này, xem bộ dáng cô tức giận thế nhưng có cảm giác quen thuộc quỷ dị!
Nhưng rõ ràng...
Trước nay đều chưa từng tiếp xúc gần gũi như vậy!