" Ô ô, A Đồng! Con ngủ một giấc chính là hai năm, mẹ đã nghĩ còn sẽ không tỉnh lại. May mắn, may mắn con đã tỉnh, bằng không, ba mẹ phải làm gì bây giờ?" Mẹ Châu khóc thở không ra hơi, ba Châu không nói gì, chẳng qua nắm chặt tay Châu Tử Đồng, lau nước mắt.
Cô ta, rõ ràng đã ngủ hai năm? Châu Tử Đồng có chút kinh ngạc, nhìn qua ba mẹ đang lau nước mắt, vành mắt đỏ ửng. Cũng không biết hai năm qua, ba mẹ đã sống như thế nào.
" Ba mẹ, con xin lỗi, làm cho hai người lo lắng!" giọng nói Châu Tử Đồng có chút nghẹn ngào.
Ôn Trạch Vũ nghe xong, cũng có chút đau lòng, nắm tay Điền Mật thật chặt. Điền Mật nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Ôn Trạch Vũ, suy nghĩ một chút, bước lên nói nhỏ bên tai Ôn Trạch Vũ: "Trạch không bằng chúng ta đi trước, để cho cả nhà họ tâm sự một chút. Chúng ta ở chỗ này, cũng thấy xấu hổ."
Ôn Trạch Vũ suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, vì vậy gật đầu, nắm tay Điền Mật, đi ra phòng bệnh.
Khi đến cửa bệnh viện, Điền Mật cười nói: "Em không có lái xe tới, Trạch Vũ buổi chiều có làm gì không? giúp em một chút nha."
Ôn Trạch Vũ giơ cổ tay trái lên nhìn thời gian. Đột nhiên nhớ tới, một giờ sau anh có mở một cuộc hội nghị. Lúc học cấp ba Ôn Trạch Vũ cũng đã tiến vào giúp đỡ tập đoàn gia tộc, bây giờ Ôn Trạch Vũ học đại học năm 2, anh lấy thành tích của mình, ngồi trên vị trí Tổng giám đốc, có điều không thường tới công ty, chỉ khi có hội nghị quan trọng anh mới đến đó. Tình huống bình thường thì anh trực
tiếp mở hội nghị thông qua video, hoặc là ở trường học làm việc.
"Có việc."
Điền Mật bĩu môi, vẻ mặt không vui: "Được rồi, vậy em.." Còn chưa dứt lời, điện thoại của Điền Mật vang lên.
Vừa lấy ra nhìn, màn hình điện thoại hiển thị hai chữ Đường Đường. Lúc này cô mới nhớ tới, ngoại trừ Dung Dong là bạn, cô còn có một bạn trai. Đường Đường tên đầy đủ là Đường Dật Minh,lớn hơn Điền Mật năm tuổi, khi còn bé ở bên cạnh Điền Mật. Khi đó Điền Mật rất thích đi theo Đường Dật Minh, Đường Dật Minh cũng rất thích dẫn cô theo. Thẳng đến 10 năm trước, Đường gia phá sản, ba Đường nhảy lầu tự sát, mẹ Đường thì chịu đả kích, thế chấp tất cả mọi thứ đáng gia trong nhà, trả hết nợ, rồi dẫn theo Đường Dật Minh di dân đến nước Mỹ. Hai năm trước, đột nhiên cô nhận được điện thoại của Đường Dật Minh, Đường Dật Minh vẫn còn ở nước Mỹ. Mặc dù hai người không có gặp mặt, thỉnh thoảng cũng sẽ nói chuyện phiếm qua video. Trong nội dung cốt truyện thì, Đường Dật Minh rất thích Điền Mật, chẳng qua Điền Mật chỉ xem anh ta như anh trai, căn bản không có tồn tại tình cảm khác. Sau đó ba Điền làm chủ gả cô tới gia tộc Smith, cô cũng không còn liên lạc với Đường Dật Minh. Nội dung cốt truyện có nói tới, sau đó Điền Mật bị điên, Đường Dật Minh cũng từng đi thăm cô, chẳng qua gia thế Đường Dật Minh còn không bằng Dung Dong, Đường Dật Minh chỉ là diễn viên, xuất đạo từ nước Mỹ, sau đó quay về Truung Quốc phát triển. Sao anh có thể vào được gia tộc Smith, có điều sau này anh lan truyền tin tức Điền Mật bị gia tộc Smith giam cầm. Gia tộc Smith rất tức giận, vì vậy Đường Dật Minh gặp phải xui xẻo, từ đó con đường nghệ thuật chấm dứt. Sau đó dưới sự sắp đặt của gia tộc Smith, "ngoài ý muốn" gặp tai nạn giao thông qua đời.
Lúc này Đường Dật Minh hẳn là vừa mới trở lại Trung Quốc không lâu, anh ta đang quay phim ở Mỹ, được phát sóng ở Trung Quốc rất được hoan nghênh. Lúc này danh tiếng sự nghiệp của Đường Dật Minh đang phát triển.
" Đường Đường! Sao hôm nay rảnh rỗi điện thoại cho em vậy?" giọng nói của Điền Mật như nhảy nhót, rất vui vẻ.
"Thì nhớ Điền Điền nhà ta rồi chứ sao. Không biết có vinh hạnh hẹn gặp tiểu thư Điền Điền của chúng ta hay không." giọng của Đường Dật Minh rất êm tai, giống như đàn vi-ô-lông-xen làm cho người ta không nhịn được mê muội.
A, thật muốn Đường Dật Minh là nam chủ ~ing
"Anh đã về?"
"Ừ.."
"Em ở bệnh viện XX, anh tới đón em đi?"
"Được, đúng lúc anh ở gần đó, lập tức tới ngay."
Sau khi hẹn gặp Đường Dật Minh, lúc này Điền Mật nhìn sắc mặt Ôn Trạch Vũ có chút âm trầm: "Bạn của em từ Mỹ về, Trạch Vũ có chuyện thì đi trước đi."
Kỳ thật ngoài việc muốn gặp Đường Dật Minh, cũng muốn xem biểu hiện cuar Ôn Trạch Vũ biết cô hẹn với người khác. Lúc này nhìn vẻ mặt của Ôn Trạch Vũ thì biết, bây giờ cô trong lòng của Ôn Trạch Vũ cũng có chút địa vị.
Ôn Trạch Vũ không nói gì, thính lực của anh rất tốt, âm thanh đầu bên kia điện thoại anh cũng nghe được. một người đàn ông trẻ tuổi. Còn Điền Điền? Gọi thân mật như vậy!Anh còn chưa có gọi như vậy đâu,anh có chút không vui rồi. Anh chờ Điền Mật giải thích với anh thân phận của người đàn ông đó, nhưng Điền Mật không có giải thích, còn muốn cho anh đi trước? Anh mới là là vị hôn phu của cô được không! Hay là nói, kỳ thật cô cũng không quan tâm tới vị hôn phu là anh đây.
" Đinh — — độ hảo cảm nam chủ - 5, độ hảo cảm 60, ách ~~"
Điền Mật kinh ngạc, sao lại bị giảm độ hảo cảm rồi hả? Tức giận? Đây là tin tức tốt hay tin tức xấu?
Cô há hốc mồm, vừa muốn nói gì, một chiếc xe Porsche đã ngừng trước cửa bệnh viện, một màu đỏ chói là màu Điền Mật thích.. Ánh mắt của cô dời tới, người đàn ông mặc quần áo bình thường bước xuống xe, dáng người cao gầy đẹp trai. Tóc màu đen không dài không ngắn, che khuất trán, anh đeo kính mát, khuôn mặt tuấn tú, mặt trái xoan, làn da trắng nõn, mũi đứng thẳng môi mỏng, hình môi nhìn rất đẹp. Có người nói, người môi mỏng rất bạc tình, cũng rất thâm tình, họ thâm tình chỉ với người họ yêu.
Anh ta bước nhanh đi tới trước mặt Điền Mật, tháo kính râm xuống, lộ ra đôi mắt xếch hẹp dài. Vui vẻ không ngừng mở rộng trên mặt anh ta, đợi cách Điền Mật một mét, anh ta giang hai tay ra, làm bộ muốn ôm Điền Mật.
Điền Mật tiến về phía trước một bước, trực tiếp nhào vào ngực của anh. Ôn Trạch Vũ giơ tay lên, vẫn không nhúc nhích.
" Điền Điền, nhớ anh không?" Đường Dật Minh ôm cả người Điền Mật, giọng nói dịu dàng giống như đang nói với người yêu, rất là thân mật.
Ôn Trạch Vũ có chút tức giận, anh cảm thấy một màn trước mắt quá mức chướng mắt, anh muốn kéo Điền Mật kéo trở về.
Trong lòng có âm thanh đang kêu gào: Là của tôi, cô ấy là của tôi!
Không sai, anh là vị hôn phu của cô, cô vốn là của anh, bọn họ đã đính hôn, chờ đến tuổi,
bọn anh sẽ kết hôn.
" Đinh — — hảo cảm hảo cảm nam chủ + 2 0, độ hảo cảm 8 0.
A ~ ~ Ký chủ giỏi quá."
giọng nói của 0051 vang lên, Điền Mật cũng có chút kinh ngạc, mới giảm 5 độ hảo cảm, lúc này lại cho thêm 20. Tình huống gì đây? Chẳng lẽ cô và Đường Dật Minh ôm nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh ấy sao?
Cô rời khỏi ôm ấp của Đường Dật Minh, quay người nắm tay Ôn Trạch Vũ: "Đương nhiên em nhớ anh rồi, chúng ta cũng đã 10 năm không gặp, mặc dù có nói chuyện qua video, nhưng em nhìn lại không thấy giống. Đúng rồi, giới thiệu với anh, đây là vị hôn phu của eem, Ôn Trạch Vũ. Trạch Vũ, đây là ta anh trai em quen biết từ nhỏ, Đường Dật Minh, bây giờ Dật Minh là đại minh tinh đó."