Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con

Chương 295: Tính kế (4)

Editor: Quỳnh Nguyễn

Triệu Hiểu Huyên nhìn Tô Tuyền Lăng, cô tại dùng miệng nói cho cô ta chính mình đáp lại như thế nào, vì thế cô dựa theo phương pháp này từ từ nói: "Dì, đã lâu không có tới nhìn dì, bây giờ từ Shangri-La trở về con mang theo không ít đặc sản. Như thế này tới đây cho dì?"

Đổng Gia Thường cười: "Cháu khách khí cái gì a! Anh Vân Lâm cũng đi, để cho anh cho dì là được a!"

Nghe cô nhắc tới Lãnh Vân Lâm, Triệu Hiểu Huyên lập tức nói: "Dì, kia bất đồng. Anh Vân Lâm cho dì là anh cho dì, cháu cho dì là cháu cho dì. Dù sao cháu mang rất nhiều, phân cho bạn bè trong nhà gì gì đó còn có một chút cho dì."

Triệu Hiểu Huyên nói đương nhiên để cho Đổng Gia Thường cảm thấy được cao hứng, bà cười nói: "Tốt, vậy thì phiền toái cháu rồi."

Dừng một chút, Triệu Hiểu Huyên thăm dò hỏi: "Anh Vân Lâm trở lại sao?"

Đổng Gia Thường lắc đầu: "Tiểu tử này, không biết chạy đi đâu rồi! Anh không cùng với cháu sao?"

"Không có." Triệu Hiểu Huyên lắc đầu. "Họp là bảy ngày nhưng mà anh Vân Lâm vào mấy ngày trước cũng đã rời khỏi khách sạn rồi. Nghe nói anh đều đã cùng cô gái kia cùng một chỗ!"

"Vậy sao? Tên hỗn tiểu tử cũng hơi quá đáng một chút!" Đổng Gia Thường ở bên kia cũng tức giận bất bình đáp lại một câu, nhưng là ngay sau đó truyền đến thanh âm mạt trượt va chạm đùng đùng, phỏng chừng là Đổng Gia Thường đánh cho cao hứng, bà nói: "Cháu tới nhà của dì làm khách đi, trước không thèm nghe cháu nói nữa."

"Uh`m, tạm biệt dì." Triệu Hiểu Huyên cúp điện thoại, nhìn Tô Tuyền Lăng bên cạnh: "Xem ra, dì là không biết chuyện này."

Tô Tuyền Lăng gật gật đầu: "Xem tới sự tình còn có chuyển cơ!"

Triệu Hiểu Huyên tin phục gật đầu, từ tiệc rượu lần trước bắt đầu, Tô Tuyền Lăng đã trở thành cây trụ tinh thần của cô ta: "Kia theo ý cậu, phải làm gì?"

"Đầu tiên cần phải ổn định dì!" Tô Tuyền Lăng lập tức nói, "Không chỉ có như vậy, còn cần tiết lộ cho bà một chút tin tức để cho bà biết ý nghĩ anh họ quyết định cưới của cô! Chỉ cần dì mãnh liệt phản đối, chuyện này cũng không diễn trò!"

Triệu Hiểu Huyên gật đầu.

"Tiếp theo thôi, tiếp theo hạ thuốc mạnh chút rồi!" Trong đôi mắt Tô Tuyền Lăng chớp lóe hào quang, lập tức cô xem hướng Triệu Hiểu Huyên, thấy trong lòng cô ta có phần sợ hãi.

"Cậu thật sự thích anh họ sao? Toàn tâm toàn ý muốn gả cho anh?"

"Vô nghĩa!" Triệu Hiểu Huyên không nghĩ tới, Tô Tuyền Lăng ở phía sau, cư nhiên nghi ngờ cảm tình của cô, lập tức bất mãn.

"Như thế, tớ nghĩ muốn một cái chủ ý..." Nghĩ tới đây, mâu quang của cô hơi hơi hiện lên quang mang âm ngoan.

==============

Ngày hôm sau, mặt trời từ trên đường chân trời hiện ra, xuyên thấu qua cửa sổ, chiếu trên người người ở trên giường lớn.

Gió mát phất qua mang theo không khí trong lành.

Mộ Thanh Vũ cực kỳ gian nan giật giật lông mi, quá sau một lúc lâu, mới chậm rãi mở mắt ra, toàn thân trên dưới đều đã tràn ngập khí tức lười biếng.

Ngồi dậy, chăn chảy xuống đến bên hông mới phát hiện không có bất luận cái vật gì che, nhận thức này cũng để cho Mộ Thanh Vũ nháy mắt càng thêm thanh tỉnh.

Ôm chặt chăn, bọc thân thể của chính mình, vừa chuyển đầu mới phát hiện một bên giường không ai, đưa tay sờ phía trên đã không có nhiệt độ, tựa hồ anh rời khỏi thật lâu, tiện tay nắm đồng hồ báo thức bên giường mới phát hiện kim đồng hồ đã chỉ hướng chín giờ.

Mà máy bay là ba giờ buổi chiều.

Còn chưa kịp mặc quần áo, cửa phòng ngủ đã bị kéo ra rồi.